Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 464: Thuần phục thú biến dị! (3)

Hồng Vũ chiến đấu ngày một nhanh hơn, các bộ phận trên cơ thể như tay, chân, đầu, vai, khủy tay của hắn dần được vận dùng nhiều hơn, mỗi lần đánh đều là sát chiêu trí mạng, lúc trước hắn ở trong quân đội học được các kỷ xảo chiến đấu vô cùng nhuần nhuyễn, khiến thú biến dị này cảm thấy giống như mưa rền gió dữ, thân ảnh không ngừng lui về sau.

- Ầm!

Một tiếng nổ vang lên, thân ảnh của con thú biến dị sau khi chịu phải đợt cuồng kích của Hồng Vũ trong mấy phút đồng hồ thì trực tiếp bay ra ngoài, mọi người còn có thể nhìn thấy rõ vết bầm rất sâu, xương cốt không biết đã bị gãy mấy cái rồi.

- Gào

Thú biến dị rơi xuống mặt đất, nhanh chóng đứng dậy nhìn Hồng Vũ, trong mắt hiện lên vẻ cừu hận,

- Tiểu Hổ, ngươi sao rồi?

Sắc mặt của Chu Hỏa trở nên vô cùng khó coi, nhìn thấy con át chủ bài cực mạnh của bình thể thảm như vậy, trong lòng hắn cũng dự cảm được chuyện chẳng lành.

- Gào

Thú biến dĩ mạnh mẽ vung đầu, ngửa mặt rống ro, khí thể bá đạo đến cực điểm phun ra, lại lần nữa đánh về phía Hồng Vũ.

- Để ta!

Sắc mặt Hồng Vũ trở nên ngưng trọng, nhìn thấy con thú biến dị này dường như đã phát điện, đang muốn ra tay lần nữa, đột nhiên nghe tiếng của Vương Song vang lên, trong giây lát có hơi sửng sốt, Vương Song cũng đã bước về phía trước.

- Nếu các ngươi muốn chết chứ gì, dám chọc giận Tiểu Hổ như vậy, không ai cứu nổi các ngươi đâu!

Chu Hỏa thấy Vương Song đã tiến lên, ánh mắt hơi ngưng đọng, lập tức lạnh lùng nói.

- Vậy sao, ta cũng muốn xem thử tiểu tử này rốt cuộc lợi hại ra sao!

Vương Song cười nhạt, vững vàng đứng ở phía trước, giống như một tảng đá ngầm. Cảnh trượng trước mắt khiến Dương Tử tò mò nhìn Vương Song, tuy biết thực lực của Vương Song rất mạnh, nhưng nàng cũng chưa từng nhìn thấy Vương Song chính thức ra tay lần nào, lần trước thấy Vương Song có thể bay, nhưng năng lực chiến đấu của Vương Song ra sao thì nàng không biết.

Khí thế trên người của thú biến dị tăng vọt, trực tiếp đạt đến cực hạn của cấp tám, chỉ một bước nhỏ nữa thôi, nó thậm chí đã có thể đột phá trở thành thú biến dị cấp chín, nhưng một bước này, nó vẫn không thể bước qua để được cấp chí.

- Ầm

Một âm thanh tựa như sấm sét vang lên, thân thể của thú biến dị nhảy ra một cái, trực tiếp bổ nhào về phía Vương Song, chỉ đơn giản như vậy, Vương Song đã cảm giác như có thiên binh vạn mã đánh tới, sát khí khủng bố như thế chặt chẽ tập trung lên người hắn, khiến hắn chỉ có thể chống đỡ.

- Thú vị!

Khóe miệng Vương Song lộ ra ý cười nhạt, trên cơ thể bao trùm một áo giáp màu đn, nhưng gai nhọn dữ tợn xuất hiện bao bọc bên ngoài, nhìn qua có một loại mỹ cảm đặc thù. Vương Song không né tránh, cũng đánh ra một quyền, sức mạnh tựa như núi lửa bùng nổ từ trong mỗi tế bào trong cơ thể xuất hiện, hội tụ lại thành những sợi cơ ở cánh tay mạnh mẽ đánhra.

- Ầm

Công kích của một người một thú va chạm nhau ở cùng một chỗ, một sóng xung kích xuất hiện quét ngang ra bốn phía, đám người đang vây xem ở xung quanh trực tiếp bị thổi bay. Cho dù là thủ hạ do Vương Song mang theo cũng bị rối loạn đội hình, không thể duy trì được đội hình như trước.

Bọn họ vô cùng khiếp sợ khi nhìn một người một thú trước mắt này, gian nan nuốt một ngụm nước bọt.

- Đây còn là người nữa không, năng lực chiến đấu sao có thể khủng bố như vậy!

- Đây là thực lực của Tiến Hóa Giả đó hả?

- ......

Bọn họ mồm năm miệng mười thảo luận sôi nổi không thôi, cho dù là những người sống sót đang chết lặng thì trong ánh mắt cũng dần hiện lên vẻ dao động, có chút chờ mong nhìn cảnh tượng trước mắt này.

Sóng xung kích cuối cùng cũng biến mất, thân ảnh của một người một thú dần xuất hiện lần nữa, nhưng cảnh tượng trước mắt khiến mọi người giật cả mình.

Nắm đấm của Vương Song và hai móng vuốt của thú biến dị chạm vào nhau, móng vuốt của con thú biến dị đều gảy cả, từng vết máu còn từ đó mà chảy ra, tụ lại thành một cái đầm nước ở trên mặt đất. Mà Vương Song được hắc sắc khải giáp bao trùm trên nắm đấm nên chỉ xuất hiện vài vết xước màu trắng, thậm chí những vết xước kia cũng biến mất trong nháy mắt, khôi phục lại như ban đầu.

- Ngao

Một tiếng gào tràn ngập thống khổ vang lên, ánh mắt của con thú biến dị này hơi sợ hãi nhìn Vương Song, một âm thanh truyền đến như xé tan không khí, cái đuôi màu trắng giống như roi thép kia, mang theo khí thế muốn xé rách tất cả đánh về phía Vương Song, cho dù trước mắt là một ngọn núi nhỏ, một kích này cũng có thể khiến ngọn núi đó đổ nát hoàn toàn.

Vương Song nhìn thấy cái đuôi màu trắng này, sắc mặt cũng không thay đổi, tâm niệm vừa động, Tinh Thần Lực tạo thành một tấm chặn ở ngay trước mặt mình, đuôi trắng kia chạm phải tấm chắn tạo ra thanh âm nặng nề, trực tiếp vô công mà phản.

Vương Song cũng không dừng lại, hóa quyền thành đao, một đao đánh xuống, một ngọn lửa thật lớn được hình thành từ thanh đao kia trực tiếp xé toạc không khí ở phía trước, đuổi theo con thú biến dị đang chạy trốn.

- Đừng! Dừng tay!

Bạn cần đăng nhập để bình luận