Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2055: Thời Không Thảo!

- Ha ha, tiểu tử này, ngươi chắc chắn đang đánh chủ ý lên dược viên của người ta!

Vương Song cười nhẹ một tiếng, một câu đâm thủng tính toán trong lòng đối phương!

- Vương Song đại ca, chỉ sợ ngươi cũng có chủ ý này!

Tôn Ngôn giật mình, sau đó nhìn Vương Song, trong mắt lóe lên sự sáng suốt.

- Ha ha, ta đối với chỗ sâu trong dược viên vô cùng hiếu kỳ, đến ngươi cũng có thể cảm nhận được!

Vương Song không có phủ nhận, khẽ cười nói.

- Không sai, cho tới bây giờ, ta còn chưa từng cảm nhận được loại hấp dẫn này, giống như có thể khiến người ta điên cuồng, ta có cảm giác ở chỗ sâu bên trong nhất định có bảo vật, so với bảo vật Thời Gian Đàm còn khiến người ta điên cuồng hơn!

Trong mắt Tôn Ngôn lóe lên ánh sáng như những vì sao.

Hai người liếc nhìn nhau, đều lộ ra một nụ cười, sau đó trầm thấp cười một tiếng, cửa cung điện mở ra, bọn hắn biến mất trong màn đêm!

Ngay sau khi bọn hắn rời đi, bóng dáng Lâm Băng Lam xuất hiện ở cửa, bất đắc dĩ lắc đầu.

...

Bên trong dược viên, Tôn Ngôn xuất hiện cùng Vương Song, nhìn dược viên vô tận không có điểm cuối, tinh khí cơ hồ hóa thành thực chất.

- Ngươi còn nhớ ấn quyết lúc trước không?

Vương Song biết rõ Tôn Ngôn trí tuệ vô song, muốn mở được trận pháp ở dược viên, vẫn chỉ có thể dựa vào đối phương.

- Yên tâm đi, nếu như tiến vào Thời Gian Đàm trước đó, ta còn thực sự không dám cam đoan, nhưng nếu là lễ rửa tội lúc sau ở Thời Gian Đàm thì chỉ cần nhìn thấy, trên cơ bản ta đều có thể bắt chước giống đến mười phần!

Tôn Ngôn vẻ mặt tự tin nói.

Nghe vậy, Vương Song cũng có chút thán phục, người này trí tuệ quả thực kinh thiên động địa, cũng chỉ có tiểu hài tử ở Đông Tinh Vực mới có thể so sánh với hắn!

Không đúng, tiểu hài tử kia là tài năng thiên phú, còn Tôn Ngô là trí tuệ vô song!

Vừa dứt lời, Vương Song đã thấy Tôn Ngô sử dụng hai tay kết ấn nhanh như chớp, giống y đúc động tác ban ngày của Triệu Cửu Thần.

- Vù.

Giống như là gợn sóng chậm rãi nổi lên, đại trận bao phủ dược viên bắt đầu tiêu tán, bóng dáng Vương Song cùng Tôn Ngôn nhẹ nhàng di chuyển, trong nháy mắt đã tiến vào bên trong!

- Ù ù.

Cảm nhận được tinh khí vọt thẳng vào cơ thể, trong lòng hai người đều vô cùng chấn động.

Chỉ có điều, hai người bọn hắn không hề chạm vào những linh dược này, mà nhìn vào sâu trong dược viên, ở nơi đó, mơ hồ có một luồng khí tức giống như đang vẫy gọi bọn hắn.

- Đi!

Tôn Ngôn thấp giọng nói, đạp mạnh bước chân, thân pháp vận chuyển lại, nhưng mà qua thời gian mấy tức đã biến mất không thấy gì nữa, Vương Song thấy thế, cũng mỉm cười, không hề trì hoãn, thân ảnh khẽ động, thi triển Côn Bằng Bộ, đuổi theo ngay sát sau đối phương.

Càng đi sâu vào bên trong, Vương Song cùng Tôn Ngôn càng thấy nhiều linh dược, mà những linh dược này lại càng thêm trân quý, trong đó có một số ít còn vượt quá trăm nghìn năm tuổi, gần như đã thành tinh, trong mơ hồ như hóa thành hình người, hấp thụ tinh hoa mặt trăng!

Tôn Ngôn thỉnh thoảng lại dừng lại, nhìn những linh dược cấp bậc Dược Vương này, tham lam tới mức nước miếng suýt thì chảy xuống.

- Không được, không thể bởi vì nhỏ mà để mất lớn!

Tôn Ngôn lắc đầu kịch liệt, từ bỏ suy nghĩ trong lòng mình, nếu như bản thân lấy những linh dược này, chỉ sợ một lúc sau sẽ lập tức bị phát hiện!

Hắn còn chưa nhìn thấy dược viên trân quý nhất, không đáng để mạo hiểm!

Cuối cùng, hai người vẫn tiếp tục tiến về phía trước, dù sao dựa vào tốc độ di chuyển cực nhanh, hắn hao tốn thời gian uống cạn nửa chén trà, rốt cuộc đã tới chỗ sâu, nhìn thấy cảnh tượng ở chỗ sâu trong dược viên, con ngươi bọn họ đều co rút lại!

Một gốc tiểu thảo cây kim sắc cùng lắm chỉ to bằng bàn tay đón gió chập chờn, thoáng như kim sắc ánh nắng vẩy vào trên đó.

Gốc tiểu Thảo kim sắc mặc dù rất nhỏ, nhưng vừa chớp động, lại hấp dẫn Mãn Thiên Tinh hoa, tản ra một cỗ khí thế thần thánh, xung quanh gốc tiểu Thảo kim sắc này, thời không dường như cũng đang vặn vẹo, trong mơ hồ, có thể nhìn thấy quá khứ cùng tương lai!

Sau khi bọn Vương Song, Tôn Ngôn nhìn đến gốc tiểu Thảo này thì ngay lập tức đã không thể dời mắt đi.

- Thời Không Thảo!

Lúc này, một âm thanh kinh hãi bỗng nhiên xuất hiện, Vạn Giới Châu xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Vương Song, Tiểu Không cùng Tiểu Thất cũng xuất hiện bên cạnh Vương Song, vẻ mặt kinh hãi nhìn gốc tiểu Thảo kim sắc trước mắt này!

- Điều, điều này sao có thể?

Tiểu Không thất thần nhìn gốc này tiểu Thảo này, giống như không thể tin được!

- Tiểu Không, thế nào rồi?

Nhìn thấy biểu hiện của Tiểu Không, Vương Song cùng Tôn Ngôn cũng sững sờ, sau đó có hơi kinh ngạc hỏi.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tiểu Không có thái độ như vậy.

- Gốc tiểu Thảo kim sắc này là cái gì, Thời Không Thảo, nghe có vẻ rất lợi hại!

Tiểu Không lại lần nữa lầm bầm vài câu trong miệng, ngay sau đó ánh mắt vô cùng phức tạp nhìn Vương Song cùng Tôn Ngôn trước mặt.

- Vũ trụ mênh mông, bảo vật nhiều vô kể, nhưng để có thể chân chính đứng hàng đứng đầu lại là ít càng thêm ít, chư thiên thần vật trên bảng, chỉ có xếp hạng thứ 100 mới thật sự là tuyệt thế thần vật, thậm chí có thể cho thánh giả tâm động!

Tiểu Không chậm rãi nói, giọng điệu hết sức nghiêm túc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận