Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1409: Cừu nhân gặp lại, mặt đỏ tía tai (2)

- Đi, chúng ta nhanh đi...

Nghĩ tới đây, Yêu Nguyệt lôi kéo Tiểu Lục chạy về nơi xa.

Một chỗ khác, một người trẻ tuổi mệt mỏi cầm một khối Tinh Thạch màu đỏ sậm trong tay, trong lúc mơ hồ, có thể nhìn thấy trong đó dường như có Linh Cầm phi vũ thiêu đốt hỏa diễm thiêu đốt, người trẻ tuổi đứng nơi đó, quanh thân bao phủ từng đạo từng đạo thần quang, phụ trợ đối phương như là nhất tôn Thiên Thần.

Phía trước hắn, có hai tên lão giả mang theo sát ý theo dõi hắn, trên thân để lộ khí thế Hóa Thần, nói cho đúng, là theo dõi Tinh Thạch màu đỏ sậm trong tay hắn.

- Giao thông linh thạch ra, chúng ta có thể tha chết cho ngươi.

Trong đó một tên trông trẻ tuổi hơn một chút, lạnh giọng mở miệng.

Thông linh thạch, một loại Thiên Tài Địa Bảo cực kỳ hiếm thấy, trong đó có loại năng lượng đặc thù, có được có thể tâm linh tương thông, thu hoạch được một loại Bảo thuật nào đó.

- Các ngươi muốn?

Người trẻ tuổi cũng không thèm để ý, nhìn hai tên Hóa Thần trước mắt, mỉm cười, nhẹ nhàng tiến lên trước một bước.

- Rầm,

Trên người hắn dường như có vạn đạo thần quang bạo phát, vạn đạo thần quang ngưng tụ trên đỉnh đầu hắn, phía trên chiếc đỉnh lớn, có sơn hà vạn vật, điểu thú trùng Ngư...

- Không hay rồi, mau lui lại

Hai tên Hóa Thần nhìn thấy một màn này, nhất thời giật mình, thân ảnh nhất động, muốn bay đi.

- Muốn chạy?

Người trẻ tuổi khóe miệng nhấc lên một độ cong, Cự Đỉnh khủng bố chấn động, mảnh không gian này trong nháy mắt bắt đầu vặn vẹo, hai tên Hóa Thần cường giả vừa mới chạy được mười mét, thân thể dừng lại, sau một khắc, ầm vang vỡ ra, hóa thành đầy trời mưa máu, ngay cả một tiếng kêu thảm cũng chưa kịp phát ra.

Cự Đỉnh tiêu tán, nam tử đang muốn rời khỏi, đột nhiên, nhìn thấy nơi xa Chiến trường Viễn Cổ lại hiện ra, không khỏi giật mình, lập tức hướng về phía trước chạy đi.

- Sư tôn từng nói, tạo hóa Thần Thuật của ta muốn đại thành, nhất định phải có Hỗn Độn Chi Lực, cơ duyên lần này, là thuộc về Cổ Hà ta.

...

Cảnh tượng của Chiến trường Viễn Cổ lần nữa hiện ra, hấp dẫn tất cả mọi người còn lại.

Vương Song hướng về phía trước nhưng mà khi bay được một nửa, ánh mắt của hắn sững sờ, nhìn về phía nơi xa, nơi đó, một đạo hư ảnh mơ hồ lóe lên rồi biến mất,

- Ta cảm thấy thân ảnh kia dường như vô cùng nguy hiểm.

Vương Song nhướng mày, lo lắng nói.

- Chính là ngươi!

Đột nhiên, cách đó không xa truyền đến một thanh âm kinh ngạc, thanh âm thanh thúy êm tai, như Không Cốc U Lan, Vương Song quay đầu nhìn lại, lại là hai nữ nhân trước đó mình ăn cướp.

Giờ phút này, nữ nhân như thị nữ đang chỉ mình, nói gì đó với thân ảnh bên cạnh, mặt mũi tràn đầy kích động.

- Không hay rồi, bị người ta tìm tới rồi!

Lòng Vương Song trầm xuống, từ trong miệng Tiểu Thất biết được hai người này là đệ tử của Thần Linh tông, Vương Song cũng không muốn tiếp tục đắc tội bọn hắn, hiện tại bản thân bị các nàng nhận ra, đoán chừng lại thêm phiền phức rồi.

- Đi mau!

Thân ảnh Vương Song đột nhiên gia tốc, bay về nơi xa.

- Muốn chạy, nằm mơ, dám cướp đồ của bản cô nương, cho dù trưởng bối của Tinh Thần Điện đường đến cũng không cứu được ngươi!

Yêu Nguyệt nhận được sự nhắc nhở của Tiểu Lục, nhận ra Vương Song, một tiếng khẽ kêu, như thiểm điện đuổi về phía trước, tốc độ nhanh đến đáng sợ.

Bị Vương Song ăn cướp, đây xem như là sự xỉ nhục mà cả đời Yêu Nguyệt phải trải qua, phải dùng máu tươi của Vương Song mới rửa sạch được.

Nhưng mà khi truy kích, nàng hơi kinh ngạc, linh giác của nàng vô cùng nhạy cảm, vừa rồi trong nháy mắt, nàng mơ hồ phát giác được Vương Song dường như chỉ là cường giả Tiên Thiên cảnh giới cường giả, một tiên thiên cường giả, mặc dù đánh lén, nhưng có thể đánh bất tỉnh mình, điều này đã nói rõ thực lực của Vương Song!

Phía trước, hư ảnh của Chiến trường Viễn Cổ không có kiên trì được quá lâu, sau đó hoàn toàn biến mất, lúc Vương Song đến nơi đó, phát hiện không ít người đều đang vây quanh ở một nơi, chau mày.

Một chỗ không gian, hơi hơi bắt đầu vặn vẹo, phía sau dường như là cái miệng lớn cắn nuốt tất cả.

Vương Song vừa bay tới, đã phát hiện một vị Hóa Thần Cảnh Giới không gian này muốn đi vào, nhưng vừa tới gần, bên trong không gian vặn vẹo này có một cỗ Hỗn Độn khí còn nhỏ hơn cả cọng tóc xuất hiện, vị Hóa Thần lão giả này còn chưa kịp phát ra một tiếng kinh hô, thân thể đã trực tiếp sụp đổ.

Thấy cảnh này, Vương Song không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, vội vàng dừng lại.

Sắc mặt hắn biến hóa, nhìn hai nữ nhân phía sau đánh tới, hắn không khỏi có chút đau đầu.

- Tiểu tặc, để mạng lại!

Yêu Nguyệt khẽ kêu tiếng vang lên, sát khí đằng đằng vọt tới, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Yêu Nguyệt nhìn thấy đông đảo thân ảnh phía trước, dừng lại trước mặt Vương Song, thân thể bị một tầng sương mù bao phủ, thấy không rõ khuôn mặt.

Không thèm nói nhảm, cho dù trước mắt nhiều người như vậy, Yêu Nguyệt cũng không thèm để ý chút nào, trực tiếp động thủ, trong tay nàng xuất hiện một chiếc cung vũ màu vàng kim nhạt trên đó có Tiên Hoàng bay lên, Kim Nhật bay lên không trung.

- Rầm.

Một cây Trường Hồng Tiễn thiêu đốt ngọn hỏa diểm màu vàng óng xuất hiện trên cung Vũ Chi, cung kéo căng, tiễn chỉ về phía Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận