Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 115: Minh tinh Triệu Hân

Nam nhân nhận ra sát ý từ Vương Song, giật mình quỳ bò xuống muốn ôm lấy cẳng chân của Vương Song.

- Khinh nhục nữ nhân, chỉ với lý do này cũng đủ để giết chết ngươi!

Vương Song lạnh lùng nói, Đường đao xẹt qua, chém bay đầu đối phương. Đầu tên kia lăn xuống một bên, máu tươi phun ra như suối trào.

- Được rồi, hắn đã chết, ta cũng phải đi rồi!

Vương Song liếc nhìn những nữ nhân đang căm hận kia, sảng khoái nhìn ác nhân bị trừng trị, hắn muốn đi.

- Vị tiểu huynh đệ này, xin đợi một chút!

Đột nhiên, một giọng nói vang lên, muốn gọi lại Vương Song, nhưng hắn cũng chỉ dừng một chút rồi bước tiếp. Không cần đoán hắn cũng biết người đó định cầu xin hắn cứu các nàng. Nhưng thực lực không có, cho nên vẫn đi sớm thì tốt hơn.

- Ngươi muốn tìm người phải không?

Đột nhiên, Vương Song xoay người lại, nhìn về phía nữ nhân ăn mặc lôi thôi, mặt mũi đen nhánh kia.

Bị Vương Song nhìn chăm chú khiến nàng có hơi luống cuống. Nhưng nàng cũng biết hiện tại chỉ có cơ hội duy nhất này, nếu không nắm chắc, chỉ sợ nàng cũng cũng xong đời. Nàng là một minh tinh, không thể chết ở cái xó xỉnh này được!

- Không sai! Ta muốn tìm một đôi phu phụ, khoảng ba mươi tuổi. Bọn họ có ở cùng một tiểu nữ hài tầm hai tuổi. Ngươi biết họ?

Vương Song nhìn chằm chằm đối phương, ánh mắt sáng rực.

- Ta không biết.

m thanh của nữ nhân rất nhỏ. Nhìn vẻ mặt Vương Song khôi phục thái độ thờ ơ trước đó, muốn nhấc chân đi, nàng vội vàng nói tiếp:

- Nhưng ta biết mấy ngày hôm trước có một lượng lớn người trong thành rời đi, nghe nói bọn họ đi về hướng tây! Khả năng trong số người đó sẽ có bọn họ!

- À.

Hai mắt Vương Song dường như có tia sáng. Đây đúng là một tin tức hữu dụng, hắn có thể đi tìm kiếm một phen.

- Ngươi tên là gì?

Vương Song tò mò hỏi. Hắn cảm giác nữ nhân này có xuất thân không tầm thường. Giọng nói ngọt ngào như vậy, dáng người cũng miễn chê, trừ bỏ khuôn mặt xấu xí đi thì quả thực chính là mỹ nữ cực phẩm, ngay cả hắn cũng rung động trong giây lát.

- Ta tên là Triệu Hân, là một diễn viên!

Tiếng nói của nàng không chỉ khiến Vương Song kinh ngạc mà còn khiến đám người xung quanh đều trừng lớn mắt, không thể tin được mà nhìn nàng. Ở chung bao ngày nay, lần đầu tiên bọn họ biết được nàng là diễn viên.

- Diễn viên?

Vương Song hết sức kinh ngạc, với dung mạo này mà cũng có thể làm diễn viên ư?

Như nhìn ra được sự nghi hoặc của Vương Song, Triệu Hân bổ sung thêm:

- Phim truyền hình chiếu trong đoạn thời gian trước, “Ly Biệt” chính là bộ phim ta đóng vai nữ số 2! Chẳng qua Mạt Thế tới quá bất ngờ, ta không kịp phản ứng nên bị nhốt ở đây. Ta lo lắng dung mạo của mình sẽ đem tới phiền toái nên làm cho khuôn mặt trở thành đen như mực. Như vậy cũng đỡ phải chịu nhục nhã.

Tuy Triệu Hân nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng Vương Song lại gợn lên chút thương xót. Thật đáng buồn, dù cho đã từng là thiên chi kiều nữ, thì bây giờ nàng cũng chỉ là một người đáng thương, đang giãy giụa trong biển khổ với đám người mà thôi.

Còn bộ phim truyền hình mà nàng nói kia, hắn cũng từng xem qua. Không thể nói là xuất sắc, chỉ có thể xem là một bộ phim bình thường. Vai nàng đóng là nữ phản diện số 2, đều thích cùng một nam nhân với nữ chính. Kịch bản nhàm chán lại cẩu huyết như vậy, Vương Song chỉ xem một tập là bỏ.

- Chà chà, không nghĩ tới ngươi là một minh tinh cơ đấy. Đây vẫn là lần đầu tiên ta gặp được một minh tinh ở khoảng cách gần như vậy. Nếu là trước đây, chỉ sợ ta sẽ kích động 3 ngày không ngủ được.

Vương Song mở miệng, giọng nói có chút thâm ý. Hắn hiểu rõ nàng muốn cái gì. Thế nhưng, nếu chỉ bằng sắc đẹp muốn hắn đưa nàng đi cùng thì nàng cũng quá là ngây thơ rồi.

Tựa như hiểu được ý nghĩ của Vương Song, Triệu Hân cắn chặt môi. Nàng nhìn khuôn mặt hơi tái nhợt của Vương Song, bên cánh tay còn có dấu vết bỏng cháy. Ánh mắt nàng sáng lên, hình như nghĩ ra điều gì. Nàng bầm bầm trong miệng một vài từ ngữ mà Vương Song không hiểu được.

Vương Song tò mò nhìn đối phương, không biết nàng còn muốn làm cái gì, thì đúng lúc này, một sự tình khiến Vương Song kinh ngạc đã xảy ra. Triệu Hân từ từ vươn đôi tay ra, một quả cầu ánh sáng màu xanh từ tay nàng hiện ra, quả cầu ánh sáng này nhập thẳng vào cơ thể Vương Song.

Vương Song biến sắc mặt, nhưng cũng không hoảng loạn, hắn không cảm nhận được nguy hiểm gì từ hành động này của nàng. Vì vậy hắn chờ xem nữ nhân này có thể mang lại cho hắn kinh hỉ gì.

- Thật thoải mái! Như ngâm suối nước nóng vậy!

Nguồn năng lượng kia sau khi tiến vào cơ thể Vương Song, như đôi bàn tay con gái mềm mại nhẹ nhàng vuốt phẳng vết thương trên người hắn. Vương Song có thể cảm nhận rõ rệt thương thế của hắn đang khôi phục một cách nhanh chóng kinh người.

Rất nhanh, chỉ qua thời gian một phút, Vương Song cảm nhận thương thế trên cơ thể mình hoàn toàn khỏi hẳn. Hắn khiếp sợ mà nhìn đối phương, dùng dị năng dò xét nàng.

- Tiến Hóa Giả bẩm sinh: Phụ Trợ hình Tiến Hoá Giả.

- Cấp bậc: Cấp 1

- Kỹ năng: Thuật trị liệu, có thể nhanh chóng khôi phục vết thương. Nhưng mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận