Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2039: Chín ứng cử viên! (2)

Trước đỉnh núi, sắc mặt Hứa Thiên biến hóa không ngừng, cho dù tiêu hao một số cấm khí cũng không thể đánh chết Kiếm Vạn Sinh, đối với hắn mà nói, đây là một sỉ nhục!

Nhưng hiện giờ không còn trở ngại nào đối với khả năng leo lên đỉnh của hắn nữa, cũng xem như là một tin tốt!

Hứa Thiên nhìn thoáng qua hư không, đạp một cước, trước mắt biến đổi, lập tức đi tới quảng trường phía trên, thấy được tám thân ảnh!

- Hừ!

Nhìn thấy Tôn Ngôn, Vương Song, Lâm Băng Lam, Hứa Thiên lạnh lùng, trực tiếp đi về phía ghế vàng cuối cùng!

- Oành.

Hứa Thiên vừa ngồi xuống, tất cả mọi người đều thấy ghế ngồi dưới thân tuôn ra một năng lượng thần thánh, thân thể bọn họ tiếp nhận cỗ lực lượng này, thương thế nháy mắt lập tức khôi phục, tựa như chưa từng bị thương!

Thời Quang Thần Sơn chấn động, tất cả tuyển thủ còn lại toàn bộ đều xuất hiện dưới Thần Sơn!

Bọn họ đều ngửa đầu nhìn lên bầu trời, trên đó hiện lên Chín Hoàng Kim Vương Tọa, chín thân ảnh như thần linh nhìn xuống chúng sinh!

- Hết rồi, quả nhiên vẫn không có phần của chúng ta!

Một số người thở dài, cảm giác được sự mất mát, lần này tranh đoạt, bọn họ vẫn chỉ là kẻ chạy theo!

- Không biết lúc này đây ba cái danh ngạch Thời Gian Đàm đến cuối cùng sẽ rơi vào tay ai!

Bọn họ đều liếc mắt nhìn nhau, nếu mình đã không còn hy vọng, chi bằng nhìn kĩ người thắng cuối cùng lần này!

Chín tia sáng vàng chói bay lên trời, hóa thành chín xiềng xích thô to, xiềng xích đan xen ngang dọc, ở trên đỉnh núi, dựng ra một chiến trường đồ sộ, dường như không có biên giới!

Trên chiến trường tràn ngập tang thương, khí tức viễn cổ, tràn ngập cảm giác nặng nề của lịch sử!

Nhìn thấy chiến trường này, trong mắt một ít Thiên Kiêu lộ ra suy tư, lập tức khiếp sợ mở miệng:

- Chiến trường thời gian, có thể gánh chịu thánh giả lực lượng chiến trường!

- Xưa nay chỉ có thiên kiêu thần tông trẻ tuổi nhất mới có thể được phép tiến vào chiến đấu trong chiến trường đó!

- Chín người ở cùng một chiến trường, chẳng lẽ là muốn tiến hành đại hỗn chiến chưa từng có hay sao?

Một số người kinh ngạc nói.

Chín vị đỉnh cấp Thiên Kiêu, e rằng cũng chỉ có chiến trường Thời Gian mới có thể chịu được sức mạnh của bọn họ!

Trên thực tế, đám người Vương Song, Tôn Ngôn, Lâm Băng Lam cũng đều bất ngờ, nhìn không gian xung quanh, mơ hồ có cảm giác giống thời gian ở trong thông đạo lúc trước!

- Sau khi lên đỉnh, chiến trường bỗng xuất hiện, đây là muốn tạo ra hỗn chiến sao?

Hứa Thiên nhướng mày, nếu thật sự như thế, vậy bọn họ không chiếm ưu thế. Hắn có Ma Phong, Tuyệt Ảnh, nhưng đối phương thì có Lâm Băng Lam, Tôn Ngôn, Vương Song, đều không dễ chọc, còn có tên chiến tộc kia, dường như còn có chút quan hệ với Tôn Ngôn, như vậy, bọn họ lại càng không có ưu thế!

Đám người Ma Phong, Tuyệt Ảnh cũng cau mày, trong đầu xuất hiện đủ loại ý niệm!

Trong đó hưng phấn nhất chính là Thần Sơn, tựa như đối với hắn mà nói, chiến đấu là một loại hưởng thụ, là sứ mệnh của chiến tộc bọn họ!

- Oành!

Không lâu sau, không gian chấn động, một thân ảnh mờ ảo tiến tới chiến trường này, bị một mảnh hỗn độn bao phủ, tản ra cỗ chí cường thánh đạo uy nghiêm!

- Thánh giả!

Cảm nhận được hơi thở này, Vương Song, Hứa Thiên, Tôn Ngôn, Lâm Lăng đồng thời tỏ ra cung kính, cúi đầu nhìn mặt đất dưới chân mình.

- Chúc mừng các ngươi thành công tiến vào đỉnh núi, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, kế tiếp mới là chân chính chiến đấu!

Một thanh âm hoành tráng vang vọng phía chân trời, ẩn chứa uy nghiêm không thể nào nghi ngờ.

- Chiến trường mở ra, các ngươi tổng cộng chín người, danh ngạch Thời Gian Đàm chỉ có ba người, cho nên trong các ngươi, sẽ có sáu kẻ bị đào thải!

Nghe được thanh âm của thánh giả, trong lòng mọi người đồng thời nhảy dựng lên, chín người, đào thải sáu người, tỷ lệ đào thải này là tương đối khó khăn!

Phải biết rằng, bọn họ đều là thiên kiêu đứng đầu, thực lực trong cùng thế hệ đều cao nhất, cho dù có chênh lệch, cũng chỉ cực nhỏ!

Bởi vậy, nghe được lời của thánh giả, ngay cả Lâm Băng Lam cũng nghiêm trọng, cảm giác được áp lực khủng bố!

Cũng chỉ có Ma Phong, Thần Sơn, cùng với mấy người Lâm Lăng tựa như không thèm để ý, bọn họ đều đến từ tinh vực trung ương, thế lực của mình đều cực kỳ sung túc, danh ngạch thời gian tuy rằng trân quý, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng không cần phải có!

- Một canh giờ sau, chiến trường bắt đầu, chỉ có thể có ba người, nhân số vượt qua, tất cả mọi người toàn bộ bị đào thải, thời gian đàm danh ngạch sẽ bị thu hồi!

Thân ảnh mờ ảo này nói xong, lập tức vung tay, chiến trường bị ánh sáng trong suốt bao phủ!

Thánh giả biến mất, trên chiến trường, chỉ còn lại chín người nhìn nhau, không khí nháy mắt trầm mặc không gì sánh được.

Bên ngoài chiến trường, vô số người đều có thể nhìn thấy tình hình này, cũng nghe được lời của Thánh Giả, đều xôn xao.

- Đây thật sự là đại hỗn chiến, trời ạ, chuyện này thật điên cuồng!

- Chín người, cần đào thải sáu người, bọn họ đều là thiên kiêu mạnh nhất Nam Tinh Vực!

- Điên cuồng, ta cảm giác chiến đấu kế tiếp sẽ vượt quá tưởng tượng của chúng ta!

- Thật kích thích, Nam Tinh Vực bao lâu rồi không có trận chiến như vậy!

Vô số ánh mắt nóng rực nhìn chiến trường phía trên, máu trong tâm tựa như đều đang thiêu đốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận