Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1611: Xuất Chiến! (2)

Đi ra khỏi cửa, Vương Song không thấy Thạch Nghị, không khỏi sững sờ, quay đầu nhìn lại, phía sau ngộ đạo thất, bị cấm chết lít nhít bao vây lại, không thể vào.

- Xem ra Thạch Nghị sư thúc chắc có việc rời đi, vậy chờ lần sau gặp được đối phương thì cảm tạ đi!

Trong lòng Vương Song nghĩ vậy.

Nhưng Vương Song thật tình không biết, lúc này, Thạch Nghị ở đại điện Thanh Nguyên Phong lông mày khẽ động, khóe miệng mỉm cười, lập tức một âm thanh rất nhỏ truyền vào trong tai Chu Càn.

Chu Càn nghe thấy lời nói của Thạch Nghị, ánh mắt bên trong hiện lên dông bão.

- Sao vậy? Thạch Nghị sư đệ?

Thanh Nguyên Tử hình như phát giác được động tác của Thạch Nghị, bình tĩnh hỏi, bọn họ đã bàn luận mấy ngày, vẫn chưa bàn luận ra một biện pháp tốt, hơn nữa mấy ngày nay, liên quân Tam tông không ngừng ở bên ngoài khiêu chiến Thanh Nguyên tông, cũng không phải là Tinh Chủ cảnh giới xuất thủ, mà là một số siêu phàm, đệ tử của Hóa Thần Cảnh Giới tiến hành quyết đấu!

Với lại vì bỏ đi bọn người cố kỵ của Thanh Nguyên Tử, liên quân Tam tông trực tiếp tế ra một Thượng Cổ Dị Bảo, Thần Ma đài!

Thần Ma đài, nghe nói vì Thượng Cổ Đại Năng mà đúc thành, một siêu cấp tông môn đã từng dùng để cung cấp cho đệ tử quyết đấu sử dụng, tiến vào bên trong, chỉ thể cho phép một người còn sống đi ra!

Trước kia chưa phân thắng bại, cho dù là Tinh Chủ, cũng đừng hòng nhúng tay, Tôn Giả xuất thủ, phải tốn thời gian rất lâu mới có thể mở ra cấm chế này!

Tam tông tế ra, điều động một đệ tử Siêu Phàm Cảnh Giới khiêu chiến, đủ lời nói thâm độc vang lên.

Có đệ tử không nhịn được, ra tay đánh một trận, trên Thần Ma đài, máu vẩy đài chiến đấu, không đến ba chiêu bị giết chết!

Đối phương tắm máu tươi của tên đệ tử này, vô cùng phách lối, tuyên bố đệ tử cùng cấp của Thanh Nguyên Tông không phải là đối thủ của hắn!

Tiếp đó là một thiên kiêu của Thanh Nguyên Tông xuất thủ, cái giá phải trả để tốn một cuộc tàn sát lớn, ủng hộ đệ tử Thanh Nguyên Tông, sau đó trong tam tông lần nữa xuất thủ, giết chết thiên kiêu Thanh Nguyên Tông!

Cứ như vậy, dần dần, máu tươi trên Thần Ma đài ngày càng nhiều, phần lớn đều là đệ tử Thanh Nguyên Tông, Tam tông liên hợp, trong đó có nhiều đệ tử ưu tú hơn Thanh Nguyên Tông, vì vậy nhất thời, thiên kiêu của Thanh Nguyên Tông Tông tổn thất càng lúc càng lớn.

Mấy người Thanh Nguyên Tử biết chuyện này, nhưng không cách nào ngăn cản, dù sao đây là trận chiến công bằng giữa các đệ tử, đài chiến đấu đã bày ra, ngươi có ứng chiến hay không là chuyện của ngươi.

Không ứng chiến, đường đường là một trong Tứ Đại Môn Phái, từng là một trong cửu Đại Bá Chủ tây Tinh Vực, quả thực xấu mặt Thanh Nguyên Tông, truyền đi đều sẽ nói bọn họ Thanh Nguyên Tông không người nào được cả!

Ứng chiến, nhưng so với đệ tử bọn hắn và số lượng đệ tử Tam tông không ít, nếu tiếp tục liều mạng, bọn họ rất đau lòng.

Thanh Nguyên Tử có chút bực bội, phát giác được động tác nhỏ của Thạch Nghị, vì vậy tò mò hỏi.

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đưa ánh mắt về phía Thạch Nghị, trong mắt mang theo sự hiếu kỳ.

- Không có gì, chỉ là Vương Song kia xuất quan, bị cấm chế ta đặt cảm ứng được!

Thạch Nghị thấy thế, bất lực mở miệng.

- À Vương Song xuất quan rồi sao!

Nghe vậy, ánh mắt Thanh Nguyên Tử sáng lên.

- Tông chủ, đám người của Nguyên Linh tông không phải muốn khiêu chiến sao, chúng ta có không ít đệ tử thất thủ, dù sao Vương Song đã xuất quan, không bằng điều động Vương Song xuất chiến, để đệ tử Tam phái hung hăng chấn động một phen, để cho bọn hắn biết rõ Thanh Nguyên Tông chúng ta không phải không có người!

Đôi mắt Lôi Càn cũng sáng lên, hưng phấn mở miệng, khoảng thời gian này, bọn họ đều bị sự khiêu khích của Tam tông làm cho đau đầu, dù sao bọn họ cũng không thể tự mình xuất thủ, nếu không phải liên quân Tam tông tuyệt đối sẽ không khách khí.

Một khi bọn họ sống mái với nhau, chỉ sợ đại chiến không còn cách nào trì hoãn, truyền thừa cơ nghiệp của Thanh Nguyên Tông trong bao năm sẽ biến mất trong tay mình!

Cũng chỉ cần đệ tử xuất thủ, song phương mới có thể để chỗ trống, không đến mức đại chiến hết sức căng thẳng. Song phương đều đang đợi, chờ đợi một cơ hội.

- Không ổn!

- Không được!

Nhưng lời Lôi Càn vừa dứt, hàng ngàn âm thanh phản đối vang lên, phản đối có Dương Thanh Huyền, Mộ Linh Tuyết, thậm chí còn có một số trưởng lão tóc trắng.

- Vương Song tiềm lực dồi dào, bây giờ là Hóa Thần sơ kỳ, nhưng là Hóa Thần đỉnh phong cũng không phải đối thủ của hắn, nếu Thanh Nguyên Tông chúng ta khó mà tránh thoát kiếp nạn này, vậy thì tiểu tử này chính là hạt nhân phục hưng của Thanh Nguyên Tông chúng ta!

- Ta tin tưởng, dựa vào thiên phú của hắn, chỉ cần hắn đặt chân vào Tinh Chủ cảnh giới, vậy thì hắn chính là Lâm Kinh Thiên kế tiếp, không đúng phải nói so với Lâm Kinh Thiên còn mạnh hơn!

Dương Thanh Huyền hít sâu một hơi, chậm chạp kiên định nói.

- Không sai, tuy ta chưa từng gặp qua tiểu tử này, nhưng cũng nghe tới hắn, có thể đánh bại Nguyên Linh thể, đồng thời chỉ huy đệ tử môn phái toàn diệt đệ tử Tam tông, người kế tục ưu tú như vậy, không nên giương mắt để mất, phải để cho tương lai, bọn họ căn bản là cơ sở vực dậy của tông môn chúng ta trong tương lai!

Bạn cần đăng nhập để bình luận