Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2291: Thời Thương, chết!

Một khắc sau, Thời Thương gầm lên một tiếng, không gian chung quanh đều không ngừng chấn động, cả người hắn đều hóa thành một đạo lưu quang, đánh về phía Vương Song.

Trên chiến trường thần thoại, sơn phong đều không ngừng chấn động, tựa như muốn nứt ra.

Vương Song im lặng nhìn thân ảnh đánh tới của đối phương, trong mắt bình tĩnh không lay động, đấm ra một quyền, một cỗ lực lượng thuộc về tam thế thân bùng nổ, không gian trực tiếp xé rách, xuất hiện một cái khe hở cực nhỏ, Thời Thương biến thành lưu tinh tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, lần nữa bị bay ra ngoài.

"Phịch"

Thời Thương rơi trên mặt đất, chấn ra một cái hố to, máu tươi trong nháy mắt tràn ngập toàn thân.

– Thương nhi.

Thánh giả Thời gia biến sắc, đang muốn xông vào chiến trường, mang người ra, thì bị một đạo quang mang bỗng nhiên xuất hiện ngăn cản, gắt gao khóa chặt lão tại chỗ, ngay cả cử động một chút cũng không làm được.

– Ai, là ai?

Trong mắt Thánh giả Thời gia lóe lên vẻ kinh hãi, có thể vô thanh vô tức trấn áp lão, thực lực như vậy, là vị cường giả chí cường nào trong vũ trụ.

Bốn vị thánh giả khác ở bên cạnh cũng phát hiện dáng vẻ của Thánh giả Thời gia, lập tức biến sắc, trong mắt Thánh giả Chu gia biến đổi, giật mình lên tiếng:

– Là lão tổ, đây là lực lượng thuộc về lão tổ.

– Cái gì, đế quân!

Nghe vậy, trong lòng đông đảo các thánh giả đều hít vào một hơi khí lạnh, Thánh giả Thời gia cũng không tiếp tục giãy dụa, đế quân xuất thủ, nếu quả thật muốn giết lão, chỉ cần một ý niệm mà thôi.

Đế quân làm việc, từ trước đến nay đều có lý do, sẽ không vô duyên vô cớ, tất nhiên đế quân cấm chỉ bản thân lão nhúng tay, cho dù hôm nay Thời Thương chết đi, Thời gia bọn họ cũng phải nhận.

Thế nhưng, lão không hiểu rõ, vì sao đế quân muốn làm như thế.

– Khụ khụ..

Thời Thương không ngừng ho khan, tiếp tục giãy giụa từ trên mặt đất đứng lên, nhìn Vương Song, hai tay bỗng nhiên kết ấn, máu tưới trên thân thể trong nháy mắt bốc cháy.

– Thời gian rút lui.

Thời Thương nói ra từng chữ từng chữ một, mỗi một chữ nói ra, khí tức của hắn đều sẽ uể oải mấy phần, đợi đến khi toàn bộ nói ra, khí tức cả người hạ xuống đến điểm thấp nhất.

Theo lời của hắn rơi xuống, Vương Song bỗng nhiên cảm giác được một cỗ lực lượng vô hình xuất hiện, đây là Thời Gian Chi l+Lực, không hề công kích, mà là không ngừng rút lui, đây là muốn rút lui tu vi của bản thân đến trạng thái trước đó.

Thời gian rút lui, đây là nghịch thiên chi lực, cho dù ở Thời gia, cũng là thuộc về loại thần thông cấm kỵ.

– Thế nhưng, Tam Thế Thân của ta chính là tập hợp quá khứ, hiện tại, tương lai, tam vị nhất thể, chỉ là thời gian chi lực nho nhỏ, còn muốn nghịch chuyển ta.

Vương Song cười lạnh một tiếng, thân thể chấn động, một cỗ lực lượng phách tuyệt thiên địa xuất hiện, lực lượng của thời gian rút lui trong nháy mắt bị chấn nát.

Từng bước từng bước, Vương Song đi tới bên cạnh Thời Thương, lẳng lặng nhìn đối phương:

– Còn có gì muốn nói không?

Sắc mặt Thời Thương bình tĩnh nhìn Vương Song, thân thể mặc dù lay động, nhưng lại đứng thẳng tắp.

– Ta thua, không phải thua ngươi, mà là thua bởi chính mình, vinh quang của tổ tiên, cuối cùng không cách nào xuất hiện ở trên người của ta.

Thời Thương lắc đầu, bình thản nói.

– Muốn Thời Thương ta cúi đầu, dù cho ngươi đi đến một bước kia, vậy thì đã như thế nào, trừ tiên tổ ra, người có thể khiến người của Thời gia ta cúi đầu còn chưa có xuất hiện.

Mặc dù bại, nhưng Thời gia bọn họ vẫn ngông nghênh như vậy.

Đây là truyền thừa ở tận sâu trong linh hồn, bất kỳ kẻ nào cũng không thể xóa đi.

Dù cho là Vương Song cũng không thể không thừa nhận, người này quả thực là một nhân kiệt, mặc dù bây giờ chiến lực yếu hơn chính mình một bậc, nhưng lại đứng ở đỉnh phong nhất trong số tất cả thiên kiêu.

Người như này, chỉ cần không chết, tương lai thấp nhất cũng là tuyệt đại thánh giả.

– Mặc dù biết không cách nào đánh bại ngươi, nhưng ta vẫn là muốn thử xem.

Trong mắt Thời Thương lóe lên một tia điên cuồng, nhẹ giọng lẩm bẩm:

– Thời Không Băng Diệt.

Lời vừa nói xong, trong thể nội hắn, bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hỏa diễm, đoàn hỏa diễm này hiện ra trong suốt, trong nháy mắt đốt cháy tất cả, bao gồm cả thân thể của Thời Thương, cũng ngay lập tức bị hủy diệt, ngay cả linh hồn cũng không thể trốn chạy, sau đó hóa thành một điểm nguyên thủy.

Nhìn thấy điểm nguyên thủy này, Vương Song biến sắc, không có chạy trốn, mà đưa tay chộp tới, một tay nắm lấy, một cỗ lực lượng thiên mệnh vận chuyển, muốn bóp nát thứ này.

"Ầm "

Nhưng, lực lượng ẩn chứa bên trong điểm nguyên thủy này giống như là một tòa tiểu vũ trụ bộc phát, cỗ lực lượng kia, quét ngang tất cả, bàn tay của Vương Song trong nháy mắt máu me đầm đìa, trực tiếp bị tạc rơi một nửa.

– Đây chính là một chiêu đồng quy vô tận của ngươi sao.

Vương Song không chút để ý, trên bàn tay, lực lượng Niết Bàn vận chuyển, cánh tay lần nữa mọc ra.

Nhưng, Thời Thương lại biến mất không thấy nữa, tựa như đã hoàn toàn chết đi.

Ngoại giới, vô số người cũng nhìn thấy một màn này, đột nhiên không có một âm thanh, bọn họ tựa như thấy được tràng cảnh Thời gia triệt để điên cuồng.

Thánh giả Thời gia biến sắc, trong mắt hiện lên một vòng hôi sắc, trốn khỏi lồng giam Thái Sơ, nhưng vẫn không có trốn được một kiếp này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận