Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2464: Vị Đế Quân cuối cùng! (3)

Thiên phú của hắn không thể nghi ngờ, lúc trước có thể quét ngang một cái thời đại, sau đó bị vây trong Pháp Tắc Chi Hải, ai cũng không biết hắn cuối cùng đã thu hoạch cái gì, sau khi trở thành Chuẩn Đế, tiến bộ càng khủng bố, giống như là bật hack, có lời đồn, mấy trăm năm trước, Khương Mục Thần đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế đỉnh phong, bất cứ lúc nào cũng có thể bước vào một bước kia!

Thế nhưng, đó cũng chỉ là nghe nói, Khương gia cho tới bây giờ đều không người nào dám nói một câu.

Hiện tại, cảm nhận được uy thế của Khương Mục Thần, bọn họ đều rung động không thôi, chẳng lẽ Khương gia hôm nay muốn trở thành Đế Tộc chân chính sao?

Có Chuẩn Đế trấn giữ gia tộc, cũng có thể xưng là Đế tộc, nhưng so với gia tộc từng xuất hiện cường giả cấp bậc Đế Quân, vẫn có chênh lệch không nhỏ, hơn nữa, chênh lệch này không cách nào bù đắp.

Mà Đế Kiếp của Khương Mục Thần cũng rất kỳ lạ, đó là một mảnh hư không không nhìn thấy điểm cuối, vô biên vô hạn, Khương Mục Thần tựa như đã mất đi tất cả lực lượng, không ngừng đi lại.

Mỗi một bước, trên mặt đất đều sẽ xuất hiện một chuôi trường đao, đâm xuyên hai chân của hắn!

Máu tươi theo lưỡi đao rơi xuống đất, mỗi một bước đi, sắc mặt của Khương Mục Thần đều sẽ trắng nhợt đi một chút..

Đây là một loại khảo nghiệm tàn khốc, đi không phải đường, mà là niềm tin!

Một số cường giả chí cường nhìn thấy đều giật mình, nhưng trong mắt cũng hiện lên một vòng chờ mong, nếu như Khương Mục Thần có thể chứng đạo, vậy thì có thể bổ sung vào chỗ trống một tôn Đế Quân!

Sắc mặt Khương Mục Thần lãnh khốc, dường như không có phát giác được cảm giác truyền tới dưới chân mình, vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước.

"Cộc" "cộc"...

Một bước lại một bước, niềm tin của Khương Mục Thần vô cùng kiên định, đi thẳng về phía trước.

Thời gian trong hư không hắn đang ở dường như bị thay đổi, Khương Mục Thần không biết mình đi được bao lâu, lâu đến mức chính hắn đều quên hết.

Hắn tựa như quên đi tất cả, thậm chí quên đi mục đích đi lại của bản thân.

Cúi đầu nhìn, hắn thấy được hai chân đã trở thành bạch cốt, huyết dịch toàn thân gần như đều chảy sạch, giống như một bộ xương khô.

Nhưng chỗ sau trong ánh mắt hắn, còn có từng tia niềm tin kiên định.

– Haizz, cuối cùng vẫn là kém một tia...

Giữa thiên địa, bỗng nhiên xuất hiện từng tia tiếng thở dài, trên bầu trời, xuất hiện một cái đại thủ, chộp vào Khương Mục Thần.

Một khắc sau, tất cả cảnh tượng tan nát, Khương Mục Thần lần nữa xuất hiện trong hư không, chẳng qua lúc này, sắc mặt hắn trắng bệch, trong mắt có một vòng ảm đạm.

– Thất bại rồi...

Giọng nói Khương Mục Thần khàn khàn nói.

Nhìn thấy một màn này, vô số cường giả của Khương gia đều biến sắc, nhưng nhìn thấy đối phương vẫn sống sót trong Đế Kiếp, đều thở phào nhẹ nhõm, không chứng được đạo không quan trọng, chỉ cần người sống, Khương gia bọn họ vẫn là thế lực lớn nhất trong chư thiên!

Trong tinh hà, vô số cường giả cũng tiếc nuối không thôi, lần này Khương Mục Thần chứng đạo, mặc dù thất bại, nhưng đã chứng minh thực lực của hắn, vẻn vẹn chỉ kém một tia!

Khương Mục Thần chứng đạo thất bại, chuyện này đã dấy lên vô tận gợn sóng trong vũ trụ, nhưng, chuyện càng khiến người ta giật mình còn ở phía sau, sau mấy trăm năm, hết tôn này tới tôn cường giả Chuẩn Đế đỉnh phong khác đều thử độ kiếp.

Lâm Băng Lam, Kiếm Vạn Sinh, một tôn cường giả khác của Kiếm Tông, cũng chính là sư phụ của Lăng Vân, Thiên Kiếm Chuẩn Đế, Phượng Chủ cường giả yêu tộc, Long Điêu lão tổ...

Bọn họ đều đã trở thành cường giả Chuẩn Đế đỉnh phong, cũng bắt đầu thử độ kiếp, nhưng kết quả lại lần lượt thất bại, thậm chí Phượng Chủ còn trực tiếp vẫn lạc, ngay cả Đế Quân cũng chưa kịp xuất thủ.

Những cường giả này mặc dù chứng đạo thất bại, nhưng đã khiến cả tinh hà bùng nổ, trở thành chủ đề trò chuyện say sưa trong miệng mọi người.

Trong đó, thất vọng nhất chính là chư vị Đế Quân, bọn họ khát vọng gặp lần nữa sinh ra 2 tôn đế quân, nhưng là xem khắp vũ trụ, chư thiên vạn giới, có tư cách như vậy cơ hồ đều thử một lần, cùng lấy thất bại chấm dứt!

– Nếu như đám người Thạch Hạo và Tôn Ngôn vẫn ở đây, chứng đạo không phải dễ như trở bàn tay sao!

Vương Lâm thở dài một tiếng, Tôn Ngôn và Vương Song đều là thiên kiêu vô thượng, so với những vị Đế Quân như bọn họ đều là có phần hơn mà không hề thua kém, nếu như nói người có tư cách chứng đạo nhất, hai người bọn họ tuyệt đối có thể xếp hai danh ngạch!

– Đều đã trôi qua năm trăm năm, vẫn không có người nào thành công, Vương Lâm, hiện tại người có tư cách thử cũng chỉ còn Phong Duyên Và Nghệ Tử trong Thiên Minh các ngươi, bọn họ có tư cách trùng kích cảnh giới Đế Quân, cũng có thực lực này!

Một tôn Đế Quân nhịn không được lên tiếng, hi vọng Vương Lâm để Phong Duyên cùng Nghệ Tử chứng đạo.

Vương Lâm biết rõ nội tình, hiểu rõ vị trí Đế Quân hiện tại chính là bùa đòi mạng, ai tấn thăng Đế Quân, thì đều sẽ trở thành áo cưới cho Vương Song!

Phong Duyên và Nghệ Tử quả thật đều có tư cách trùng kích Đế cảnh, nhưng Vương Song trước lúc rời đi đã từng phân phó, không đến bước cuối cùng, không được để bọn họ độ kiếp, thậm chí còn bày một tầng phong ấn, chỉ có Vương Lâm mới có thể giải khai, hai người bọn họ mình muốn cởi ra cũng không làm được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận