Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 640: Một chưởng lập uy (3)

Giây phút này, trong đầu hắn cái gì cũng không có, chỉ còn lại một ý niệm trong đầu, chính là ngăn cản một kích này, sống sót!

Chẳng qua, hắn vẫn coi thường sự khủng bố của một vị cường giả nhất gia, một chưởng của Vương Song ẩn chứa lực lượng cực hạn, cỗ lực lượng này trừ phi là cường giả nhất giai thì mới có thể chống lại, mà hắn chẳng qua mới tân thăng cấp chín, đối mặt với lực lượng chí cương chí cường như này, muốn ngăn cản hoàn toàn là nằm mơ!

“Răng rắc”

Màn nước màu lam nhạt trực tiếp vỡ tan, ngay cả một giây đều không đỡ nổi!

Lực lượng vô song không có chút nào dừng lại, trong ánh mắt hoảng sợ của Ngụy Thông rơi vào trên người hắn.

“Phốc”

Một ngụm lớn máu tươi xen lẫn mảnh vụn nội tạng bị phun ra, thân thể Ngụy Thông giống như một cành liễu bị dập nát trực tiếp bay ngược ra xa mấy chục thước, dựa vào vách tường, một vết nứt cực lớn giống như mạng nhện xuất hiện trên vách tường sau lưng hắn, nhìn qua vô cùng dọa người.

- Nhất….nhất giai…

Ngụy Thông giống như một con bạch tuộc bị đánh nát xương cốt toàn thân tê liệt ngồi xuống đất, cái đầu tràn đầy máu tươi ngẩng lên, nhìn Vương Song, trong miệng gian nan nói ra mấy chữ, hào quang trong mắt cũng dần dần biến mất.

Vương Song chậm rãi thu tay mình lại, lạnh nhạt nhìn Ngụy Thông, khẽ nói:

- Ta đã nói mà, ngươi không tiếp nổi!

Trong mắt Ngụy Thông hiện lên một vòng không cam lòng và sự hối hận nồng đậm, ở thời điểm đỉnh phong nhất, hăng hái nhất bị người một chưởng đánh rớt khỏi thần đàn, vạn kiếp bất phục, còn có gì so với điều này khiến cho người ta không cam lòng chứ. Nhưng bây giờ sinh cơ trong cơ thể hắn đã bị một chưởng của Vương Song hoàn toàn đánh nát, trừ phi là đại la thần tiên tái thế, nếu không ai cũng không cứu được hắn.

Toàn bộ đại sảnh trong khoảnh khắc này đều lâm vào sự tĩnh mịch chết chóc, không có ai lên tiếng, nếu như lúc này có người thừa cơ giết người, chỉ sợ không có người nào phản ứng kịp, cho dù là đám người Bạch Manh Manh, Đồng Vũ, Ngụy Nhiên ở bên cạnh Vương Song cũng ngây ngốc nhìn Vương Song, không hiểu vừa xảy ra chuyện gì.

Một chưởng, chỉ một chưởng, căn bản không hề sử dụng bất kỳ kỹ năng nào, lực lượng thuần túy, lực lượng cường hãn tới cực hạn, không cho người ta cơ hội phản kháng, giống như đại dương bao la, mênh mông hùng vĩ, dùng đại thế không thể ngăn cản nghiền ép tất cả, dùng lực lượng vô song đánh nát tất cả.

Không có ai tin tưởng, một người chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng nhục thân vậy mà khủng bố như thế. Một vị Tiến Hóa Giả cấp chín, dùng hết toàn lực, kết quả bị một chưởng hoàn toàn đánh nát sinh cơ!

Cho dù là hai người Thưởng quản sự và Hà Phương rõ ràng cũng bị một màn này làm cho kinh hãi, há hốc miệng, không thể khép lại, trong mắt hiện lên sự rung động sâu sắc. Lực lượng kinh khủng như vậy, cho dù không có bất kỳ kỹ năng gì, cũng tuyệt đối có thể so sánh với một vị cường giả nhất giai!

“Đây chính là thực lực của hắn sao!

Trong lòng hai người đều hiện lên một vòng kính sợ đối với Vương Song.

- Các ngươi, có phải đã biết từ lâu?

Trong đôi mắt đẹp của Điền Tình cũng xuất hiện sự kinh hãi không hề che giấu, nhìn thấy biểu tình của hai người, giọng nói có chút run rẩy hỏi, không phải do nàng không rung động, uy thế một chưởng vừa rồi, thậm chí khiến cho nàng có loại cảm giác đối mặt với bang chủ của nhà mình, không đúng, ngay cả so với bang chủ nhà mình còn kinh khủng hơn!

Đây là thực lực thuộc về cường giả nhất giai, hơn nữa tựa như cùng với Tiến Hóa Giả cấp chín tạo thành một rãnh trời cực lớn. Chỉ khi bước vào giai đoạn này, mới hiểu được loại thực lực kia rốt cuộc mạnh tới cỡ nào, đây là thực lực vượt xa phàm nhân.

Hai người cười khổ một tiếng, không nói gì thêm, nhưng thái độ trầm mặc đã cho thấy tất cả.

Tất cả mọi người đều giống như vịt rụt cổ, không nói lên lời, lúc này trong lòng Ngụy Nhiên cũng nhấc lên sóng gió ngập trời, hắn làm sao có thể tin được, Vương Song vẻn vẹn chỉ đánh ra một chưởng, Ngụy Thông trong mắt hắn cực kỳ cường hãn lại tựa như một con ruồi bị đánh chết.

Hắn cũng nghe thấy lời nói trước khi chết của Ngụy Thông, nghe được hai chữ tựa như có trọng lượng!

- Nhất giai!

Ngụy Nhiên lẩm bẩm một mình, tinh thần có chút hoảng hốt nhìn Vương Song, sư phụ tiện nghi mà mình nhận lại là cường giả nhất giai!

Đồng Vũ và Bạch Manh Manh đều là trợn tròn mắt, bọn họ mặc dù trong lòng nghĩ Vương Song có thể sẽ chiến thắng, nhưng làm sao cũng không thể ngờ chuyện thắng lợi lại đến đơn giản tới như vậy, chỉ bằng một cái tát.

- Đây, mới là thực lực thật sự của hắn sao!

Trong mắt Lưu Mộng Vũ tràn ngập không thể tin được, trước đó vẫn cho rằng Vương Song là Tiến Hóa Giả cấp chín, không ngờ tới đối phương vậy mà là cường giả nhất gia, nghĩ tới sự cường đại của cường giả nhất giai, trong nội tâm nàng lập tức không ngừng run rẩy, lúc này nàng mới nhớ tới, Vương Song từ trước tới giờ hình như chưa từng nói chính mình là Tiến Hóa giả cấp chín, đây chỉ là bọn họ đơn phương tình nguyện cho rằng là như vậy.

“ Ta cũng xem như là nữ nhân lên giường với cường giả nhất giai đi!”

Trong lòng Lưu Mộng Vũ không khỏi hiện lên một suy nghĩ cổ quái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận