Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 944: Luyện Đao! (3)

Theo sự học tập của Vương Song, Vương Song lại rơi vào một trạng thái giống như điên cuồng lần nữa, sát khí đằng đằng khiêng trường đao của mình phóng về chỗ của Hỏa Kỳ Lân.

Trước đó Hỏa Kỳ Lân cũng không bị bất kỳ thương tổn gì, chỉ bị dáng vẻ điên cuồng của tên Vương Song này dọa, cho nên mới đi khỏi, không ngờ rằng mình còn chưa được yên ổn hai ngày, Vương Song lại tới nữa, Hỏa Kỳ Lân không khỏi tức giận, sau đó lao ra, cùng Vương Song chém giết nhau lần nữa.

Thế nhưng, đánh chưa được bao lâu, chính nó lại vội vàng bỏ chạy, mặc dù nó đánh Vương Song gần chết lần nữa, nhưng dáng vẻ điên cuồng kia của Vương Song vẫn là rất đáng sợ, Hỏa Kỳ Lân hung tàn cảm thấy không chịu nổi.

Sau đó, Vương Song lại lê lết thân thể tả tơi của mình đi về chỗ cũ, chuyện giống như lần trước lại tiếp tục xảy ra, hồng sắc hỏa diễm chữa trị hết vết thương trên người, Vương Song tỉnh lại, tiếp tục tu luyện đao pháp mới!

Sau đó, Vương Song lại hành động điên rồ một lần nữa, sát khí đằng đằng ôm trường đao của mình đi đánh Hỏa Kỳ Lân.

Hỏa Kỳ Lân cảm giác được người cả đời này mình không muốn nhìn thấy, không chỉ vô cùng hung tàn, càng dường như quyết tâm tìm mình gây phiền phức, cứ hai ba ngày là tìm đến, hơn nữa, mỗi một lần thực lực đều sẽ hơi hơi tăng cao một chút!

Hỏa Kỳ Lân cảm thấy mình vô cùng phiền muộn, muốn lập tức đánh chết Vương Song, nhưng lại không biết vì sao hỏa diễm của mình rơi vào trên người đối phương mặc dù tạo ra thương tổn cực lớn, nhưng không cách nào giết chết được Vương Song, mỗi một lần Vương Song xuất hiện lần nữa, hắn thực lực đều sẽ nâng cao một chút, mặc dù không nhiều, nhưng số lần nhiều cũng cũng vô cùng khả quan.

Cứ như vậy, lĩnh hội đao pháp, hành động điên rồ, khiêu chiến Hỏa Kỳ Lân, bị thương, quay về, tiếp tục học tập đao pháp, tiếp tục hành động điên rồ, tiếp tục khiêu chiến Hỏa Kỳ Lân...

Giống như là một vòng tuần hoàn kỳ quái, cứ như thế này thời gian dài, thậm chí được xem là thói quen thân thể của Hỏa Kỳ Lân, thay vì nói là thói quen, chi bằng nói là chết lặng.

Tên quái thai Vương Song này, nó muốn giết, lại giết không chết, dù cho né tránh đều không cách nào làm được, Lăng Vân Quật là nhà của nó, chắc phải vì Vương Song mà bỏ nhà đi!

...

"Ầm "

Một luồng sóng xung kích mạnh mẽ quét qua bốn phía, cả người Vương Song lui về phía sau, giẫm mấy dấu chân trên trên mặt đất.

Mà Hỏa Kỳ Lân đối diện cũng dường như bị va chạm dữ dội, thân hình khổng lồ bỗng nhiên văng ra ngoài. Một ánh mắt lạnh nhạt nhìn mình.

Vương Song chậm rãi thu Phá Nguyệt đao trong tay mình, đi đến phía xa, nhìn thấy Vương Song rời đi, Hỏa Kỳ Lân phát ra một tiếng gầm nhẹ không biết có ý tứ gì, thân ảnh lập tức biến mất.

Về đến hang động của mình, Vương Song nhìn lấy trên đao pháp khắc họa trên vách tường, không tiếp tục luyện đao, có chút mơ màng nhìn vào hư vô.

- Đây là lúc nào rồi?

Vương Song tự lẩm bẩm, không ngừng luyện đao,lĩnh ngộ đao, Vương Song đã hoàn toàn quên hết mọi thứ, thậm chí quên mất thời gian đã trôi qua bao lâu. Bộ Vô Nhị Đao Pháp hắn đã lĩnh ngộ gần hết, vào mấy lần trước hắn có thể ở trong trạng thái điên cuồng này đi ra ngoài, hiện tại, sẽ không chịu ảnh hưởng.

- Lần kế tiếp, cũng chính là thời điểm kết thúc hoàn toàn tất cả mọi chuyện ở đây!

Vương Song nghĩ trong lòng, nhìn đao pháp khắc họa trên vách tường, Phá Nguyệt đao trong tay vẽ ra một đạo quỹ tích huyền diệu, giống như cái gạc của linh dương, lại giống như là lưu tinh lóe lên rồi lập tức biến mất, lập tức tất cả đều biến mất, chỉ còn lại một đạo phổ đao khí bình thường chém về phía trước!

"Vù"

Vương Song cũng không bạo phát đạo đao khí này, trực tiếp chuyển hướng, đao khí biến mất, lần này, hắn không hề sử dụng năng lượng, chỉ đơn thuần dựa vào đao kỹ bình thường, từng đao vạch ra, tốc độ cực chậm, ngay cả một đứa bé cũng có thể nhìn thấy rõ quỹ đạo và động tác Vương Song bổ ra!

Nhưng, đao pháp đơn giản như vậy, dường như cũng là ẩn chứa sự huyền diệu vô tận, không khí đều chấn động theo động tác vung đao của Vương Song, giống như một cái trống lớn gõ vang.

"Vù" "Vù"

Vương Song liên tục bỏ ra mấy chục đao, gió trong không khí dường như cũng vì đó mà lay động, càng về sau, động tĩnh càng lớn, đến sau cùng, giống như là bão táp chém đứt thiên địa, phát ra âm thanh đinh tai nhức óc.

Vương Song bỗng nhiên dừng động tác trong tay mình lại, vẻ mặt nghiêm trọng nhìn cảnh tượng do chính một tay mình tạo nên.

- Đây chính là Vô Nhị Đao Pháp, chân ý có thể bình thường nhận ra, lù khù mà vác cái lu chạy, tâm ngẩm mà đấm chết voi.

Vương Song tự lẩm bẩm, luyện đao thời gian dài như vậy đến nay, hắn dĩ nhiên cũng hiểu rõ bộ võ học tuyệt thế này mạnh, mặc dù chỉ là một bộ đao pháp, cũng không phải là Huyền Võ Chân Công hoàn chỉnh, nhưng cái này đã đủ để hắn ở Phong Vân tung hoành ngang dọc!

Vương Song nhìn những bộ võ học còn lại một chút, không khỏi thở dài một hơi, có lòng muốn học, nhưng lại biết rõ mình có lòng mà không có sức, chỉ là một Vô Nhị Đao Pháp cũng hao tốn không biết bao nhiêu thời gian của mình, chớ nói chi lại học tiếp chín bộ võ học còn lại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận