Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1397: Long Điêu

Trời có mắt rồi, đây cũng không phải là Vương Song lưu thủ với các nàng, mà là lúc hắn muốn động thủ lấy trữ vật giới chỉ của đối phương thì trên đó xuất hiện một vòng khí tức nguy hiểm, khiến Vương Song từ bỏ ý nghĩ này.

Nhìn thấy Tiểu Lục vẫn còn đang hôn mê, Yêu Nguyệt vung tay lên, lập tức Tiểu Lục mơ màng tỉnh lại.

- Tiểu Lục, ngươi biết là ai động thủ không?

Yêu Nguyệt âm trầm nhìn Tiểu Lục.

Tiểu Lục ngốc trệ vài giây đồng hồ, lập tức kịp phản ứng, vẻ mặt kích động mở miệng:

- Tiểu thư, chúng ta bị cướp...

Tiểu Lục kích động nói nửa ngày, không thể miêu ta ra gương mặt của Vương Song, dù sao Vương Song dùng Không Gian Chi Lực ngăn cách diện mạo của mình.

- Nhưng mà, gia hỏa này nhất định là người của Tinh Thần Điện đường, hắn sử dụng võ học Điểm Tinh chỉ, môn thần thông này, chỉ có tông môn đệ tử mới có thể!

Tiểu Lục dường như nghĩ đến cái gì, kích động mở miệng.

- Tinh Thần Điện đường, bọn họ lại dám vươn tay tới Tây Tinh Vực.

Nghe vậy, trên mặt Yêu Nguyệt hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Nhưng mà Tinh Thần Điện đường thì thế nào, dám ăn cướp ở Thiên Thần Tinh Vực đúng là Lão Thọ Tinh ăn Thạch Tín, chán sống rồi!

Yêu Nguyệt lạnh giọng mở miệng.

- Đi, chúng ta đi Đọa Nhật lĩnh trước, chờ ta hoàn thiện Thiên Mị Thần Quyết, nhất định phải đáng chết tên gia hỏa này! Đến lúc đó, ta cho hắn biết kết cục của việ đắc tội Thần Linh tông ta!

Tiểu Lục bên cạnh cũng gật đầu như gà con mổ thóc, đối với Vương Song đánh bất tỉnh bọn họ, nàng cũng cực kỳ phẫn nộ, lớn như vậy, đi theo tiểu thư, còn chưa từng chịu cảnh này đâu.

- Đi!

Nói xong, Yêu Nguyệt đứng dậy, dưới hai tay theo bản năng muốn sờ Hắc Miêu mình mua được, kết quả trong tay trống không, cúi đầu xem xét, mới nhớ tới bản thân tốn hao hai vạn Thượng Phẩm Nguyên Thạch mua được Hắc Miêu cũng bị cướp đi, lại thêm chán nản.

- Tên hỗn đản đáng chết...

Từng đạo từng đạo âm thanh căm giận vang lên, lập tức biến mất ở phía xa chân trời...

Toàn bộ Tà Dương Tinh bởi vì chuyện này, nhấc lên một phen sóng to gió lớn, tất cả mọi người biết Thiếu Tông Chủ của Bách Luyện tông bị người ta cướp bóc, tốn hao 10 vạn Thượng Phẩm Nguyên Thạch mới có được Thần Huyết Thạch kết quả lại mất rồi!

Lão tổ của Bách Luyện Tông nhận được tin tức này rất tức giận, hạ lệnh yêu cầu các đệ tử xuất động, tóm gia hỏa đã cướp Thần Huyết Thạch.

Thậm chí bao gồm người xuất thủ trước đó, đều bị thanh tẩy.

Trưởng lão của Bách Luyện tông dẫn đội, tìm tới cửa, trước tiên cho cao thủ xuất thủ chém giết, không ít tông môn chỉ có thể trơ mắt nhìn đệ tử cùng trưởng lão tông môn mình bị đánh giết, nhưng cũng không dám nói ra một câu.

Nhưng mà, hành vi lần này của Bách Luyện tông rõ ràng không có bao nhiêu tác dụng, tìm kiếm trọn vẹn ba ngày ba đêm, bọn họ cũng không tìm được một tí tin tức nào liên quan tới Yêu Nguyệt.

Sao đó, nghe nói Bách Luyện thượng nhân tự mình xuất thủ, vận dụng pháp bảo nào đó, thẩm tra được một chút khí tức của Yêu Nguyệt.

- Đọa Nhật lĩnh!

Sâu trong Bách Luyện tông truyền đến một thanh âm nham hiểm đến cực hạn, lập tức lượng lớn nhân mã xuất động, tiến về Đọa Nhật Lĩnh.

Không chỉ là Bách Luyện tông, còn có một số tông môn, kẻ độc hành, dường như đạt được một tin tức nào đó, cùng chạy tới Đọa Nhật lĩnh, trong lúc nhất thời, Đọa Nhật Lĩnh hấp dẫn toàn bộ ánh mắt của Tà Dương Tinh.

...

Mà Vương Song lúc này, nhìn Hắc Miêu trước mắt vẻ mặt không thể tin.

Vương Song không nghĩ tới, bản thân tiện tay cướp Hắc Miêu từ trên người nữ tử, vừa rồi vậy mà mở miệng, mở miệng không sao, một số Linh Thú đều có thể làm được.

Mấu chốt là lời của Hắc Miêu, quả thực giống như một đại ca xã hội đại.

- Tiểu tử, ngươi rất phù hợp với khẩu vị của Thất Ca, sau này có Thất Ca bảo kê ngươi.

Vương Song ngốc trệ nhìn Hắc Sắc trước mắt dùng móng vuốt nhỏ của mình vỗ đầu vai mình, sắc mặt vô cùng cổ quái.

Hơn nửa ngày, hắn cuồi cùng cũng kịp phản ứng, nhìn dáng vẻ đại ca của Hắc Miêu tò mò hỏi:

- Ngươi là Linh Thú gì?

Một bên, Tiểu Không cũng tò mò nhìn Hắc Miêu, cảm thấy hơi kinh ngạc, huyết mạch của con Hắc Miêu này, ngay cả nó cũng không phát hiện được.

- Linh Thú gì chứ, Thất Ca ta đường đường là Long Điêu đấy!

Hắc Miêu chớp mắt, khinh thường mở miệng nói.

- Long Điêu? Là cái gì?

Trong mắt Vương Song lóe lên một vòng mờ mịt, hắn đã từng nghe nói đến Chân Long Nhất Tộc, Phượng Hoàng Nhất Tộc, nhưng cũng chưa từng nghe nói đến Long Điêu nhất tộc.

- Long Điêu? Ta cảm thấy hình như đã nghe thấy ở đâu rồi.

Trong mắt Tiểu Không lóe lên một vòng suy tư, dường như nghĩ đến cái gì.

- Ngươi đương nhiên đã nghe qua, trong Yêu Vực, Long Điêu nhất tộc ta cũng là Chủng Tộc lớn nhất!

Hắc Miêu nhìn về phía Tiểu Không, bĩu môi nói.

- Cái gì! Ngươi có thể nhìn thấy Tiểu Không?

Vương Song giật mình, nghẹn ngào mở miệng, không phải Tiểu Không nói bây giờ nó ẩn tàng cho dù Tôn Giả cũng chưa chắc đã nhìn ra sao, sao lại đột nhiên bị một con Hắc Miêu nhìn thấy.

Tiểu Không cũng cả kinh, hơi kinh ngạc nhìn Hắc Miêu.

- Ta nhớ tới, Long Điêu nhất tộc, đây là Yêu Vực Bá Chủ cấp bậc chủng tộc, làm sao lại xuất hiện ở đây? Còn biến thành một đầu Hắc Miêu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận