Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 847: Phản ứng của các nơi!

Thời gian dần trôi qua, sắc trời cũng dần tối xuống, từng cơn gió nhẹ thổi qua, khiến người ta cảm thấy sinh ra ý lạnh trên cơ thể.

- Đùng!

Lúc này, mấy người Thu Ảnh Đồng cảm giác được mặt đất dưới chân rung động, gióng như có cái gì đó muốn chui ra từ mặt đất.

- Đến rồi!

Trong lòng mọi người chấn động, tinh thần có chút mỏi mệt trong nháy mắt bay một cái, ánh mắt gắt gao nhìn phía xa.

- Đùng đùng…

Theo thời gian trôi qua, lực chấn động trên mặt đất càng lúc càng lớn, bọn họ đều cảm thấy tường thành như muốn nhảy dựng lên, mà ở chỗ rất xa xuất hiện một cái “dây” màu đen chậm rãi vọt tới nơi này.

Cách gần, tất cả mọi người đều nhìn rõ ràng bộ dáng “Dây”, đó cũng là từng con Zombie, dày đặc chồng chất một chỗ, vô biên vô tận, trùng trùng điệp điệp, nhìn từ xa, giống như một đường ranh giới màu đen.

Chỉ nhìn sơ qua, mọi người đều hiểu được, số lượng Zombie này đâu chỉ là một trăm vạn con, ngàn vạn là ít!

Bọn họ chưa từng nhìn thấy Thi Triều khủng bố như thế, toàn bộ sắc mặt trắng bệch, nếu không phải đóng giữ tường thành đều là tinh anh cường hãn nhất, chỉ sợ đã sớm nghe ngóng chuồn mất rồi.

Ngay cả như vậy, ngón tay cầm súng của bọn họ đều hơi trắng bệch.

- Grào grào... ... .

Tiếng gào thét dày đặc kinh khủng xuất hiện bên tai mọi người, âm thanh càng ngày càng rõ hơn, nghe thấy âm thanh này, lại nhìn Vua Zombie giống như hải sản khiến không ít binh lính sắc mặt trắng bệch, cánh tay đều đang run rẩy.

Cho dù là mấy người Thu Báo Quốc nhìn Zombie giống như hải sản vọt tới sắc mặt cũng nghiêm túc, lúc tấm ảnh được phát ra từ vệ tinh hắn đã biết được quy mô của Thi Quần, nhưng nhìn từ tấm ảnh cùng với trên thực tế vẫn có chênh lệch, chỉ có tự mình đối mặt với Thi Triều kinh khủng như vậy, mới biết được sự đáng sợ của Thi Triều lần này.

- Tên lửa bắn ra, đánh ma pháp Zombie trước!

Thu Báo Quốc tỉnh táo phân phó, Zombie xuất hiện giờ khắc này đã mang ý nghĩa khai hoả cuộc chiến, hắn nhất định phải dùng hết tất cả lực lượng đánh tan, nếu không, mấy trăm ngàn người phía sau họ sẽ bị Thi Quần bao phủ.

Theo mệnh lệnh của Thu Báo Quốc, những người sở hữu vũ khí quân sự đều bắt đầu phát huy hết uy lực của chúng, bên trong tường thành, từng chiếc xe tên lửa đều vận sức chờ phát động.

- Ầm ầm ầm... ... .

Mười mấy ánh sáng hồng sắc vẽ lên bầu trời, ánh sáng tên lửa phát ra chiếu lên bầu trời tối còn sáng hơn so với ban ngày.

Mười mấy tên lửa đạn đạo dựa theo trình tự được thiết lập tốt, hướng tới Thi Quần.

Một cái bay tới hướng khác, những tên lửa đạn dạo này có tốc độ vô cùng nhanh, mới vừa xuất hiện trên đỉnh Thi Quần, sau một khắc chính là một đạo nổ tung làm chấn động lòng người.

Từng đám mây nấm lớn mọc lên, che chắn tất cả ánh mắt mọi người, nhưng sóng xung kích cường hãn này bọn họ có thể thấy rõ, khu vực nổ trung tâm, Zombie trong phạm vi năm trăm mét đều bị quét sạch.

Mà cùng lúc đó, thế lực khắp nơi của Hoa Quốc đều nhìn chằm chằm vào thành phố Giang Nam, vệ tinh bên ngoài vũ trụ đều chuyển hướng sang thành phố Giang Nam, đông đảo thế lực lâu đời đều nhìn chằm chằm vào tình cảnh trên màn hình lớn.

Nghi Châu, Kiếm Vương thành , trong một trang viên lớn một nam tử nhìn có chút thon gầy, sắc mặt lạnh lùng, sau lưng của hắn luôn cõng một thanh kiếm sắt màu đen, ánh mắt giống như hai thanh kiếm sắt đã được ra khỏi vỏ, người bình thường thậm chí không dám đối mặt với hắn, nhìn cảnh tượng được chiếu ra trên màn hình trước mắt, vô số Zombie giống như thuỷ triều mạnh mẽ hướng về thành phố Giang Nam, trong mắt loé lên một chút chấn động.

Trong gian phòng lớn, vẫn còn có rất nhiều cấp cao của Kiếm Vương thành, đều nhìn thấy cảnh này.

- Lần này căn cứ địa thành phố Giang Nam gặp phiền phức rồi, mấy ngàn vạn Zombie, trong đó Zombie Nhất Giai nhiều vô kể, còn có Zombie Nhị Giai cường hãn, chỉ với thực lực trước mắt của thành phố Giang nam, e là không có cách nào chống cự.

Có người thấp giọng phân tích nói.

- Khu vực thành phố Giang Nam vẫn có quá nhiều quầy cửa hàng, rất nhiều lực lượng bị phân tán ra, bây giờ đứng trước nguy cơ, chỉ có một nửa lực lượng quân sự của bọn họ còn không đủ, nếu như không liều lĩnh như vậy, cũng chưa chắc không có sức đánh một trận.

Một nam tử cũng gật đầu đồng ý.

- Nhưng tại sao thành chủ của bọn họ không ở đó? Thời khắc mấu chốt như vậy, thành chủ lại không ở trên tường thành chỉ huy trấn giữ.

Có người phát hiện vấn đề này, nghi hoặc mở miệng nói.

Trong mắt những người khác đều hiện lên sự nghi ngờ, có chút không hiểu.

- Thành phố Giang Nam, nguy hiểm!

Một lão giả thở dài, âm thanh của hắn nhất thời hấp dẫn mọi người, Lăng Vân vẫn im lặng theo dõi cuộc chiến.

- Nhìn kỹ một chút đi, từ trong trận chiến đấu lần này lấy một số kinh nghiệm, có lẽ, về sau chúng ta gặp phải tình huống này, đến lúc đó hy vọng mọi người sẽ đúc rút ra kinh nghiệm ứng phó.

Lời của lão giả không lớn, trên thân cũng không có khí thế ra lệnh người khác, nhưng tất cả mọi người lại kính sợ đối phương, lão giả trước mắt tuy thực lực không mạnh, nhưng hắn lại là thân nhân duy nhất của Kiếm Vương! Có thể nói nếu ngươi gây hấn với Kiếm Vương, có thể sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng gây hấn với lão giả, tiên nhân hạ phàm cũng không thể cứu ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận