Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2220: Đao Thánh!

Chương 2220: Đao Thánh!

Khí tức do đóa hoa màu xanh này phóng thích ra càng ngày càng mạnh, đến cuối cùng, quả thực là khí trùng đẩu ngưu!

Đóa hoa chín màu này tỏa ra từng luồng ánh sáng thánh khiết, giống như có vô số phi tiên xuất hiện.

- Ầm.

Đóa thánh dược này đã hoàn toàn trưởng thành, chợt phóng xuất ra nguyên khí ba động vô biên, loại nguyên khí nồng đậm này, trực tiếp hóa thành thực chất.

Trong thiên địa trắng xóa một mảnh, đám người Vương Song đều cảm giác được lỗ chân lông của mình đang mở rộng ra, vô cùng vô tận nguyên khí theo lỗ chân lông tiến vào trong cơ thể, tu vi của bọn họ đều vô hình tăng vọt!

- Sinh ra có chín màu, giống như một dải ngân hà, đây là… Thượng thương chi hoa!

- Thượng thương chi hoa xếp hạng chín mươi tám trên bảng thần vật trong thiên hạ!

Vương Lâm chậm rãi nói, nhận ra lai lịch của gốc thánh dược này!

- Thượng thương chi hoa sinh ra có chín màu, thiên sinh địa dưỡng, hấp thu nguyên khí của một phương tinh hà mà sinh trưởng!

- Loại thánh dược này, người bình thường ăn vào, một đường tu hành đến bán thánh đỉnh phong, không còn trở ngại nữa!

Nói đến cuối cùng, Vương Lâm vô cùng hưng phấn.

Trong Vạn Giới Châu, đám người Tiểu Thất, Thu Ảnh Đồng, Nghệ Tử, Dương Mạt, Nhiếp Minh tò mò nhìn một màn trước mắt này.

- Đây là thánh dược, trước đây không có gì nổi bật, hiện tại lại phóng thích ra dao động đáng sợ như vậy.

Dương Mạt tự nhủ.

- Đây là cái gọi là thần vật tự bế quan, có lẽ nguyên nhân quan trọng hơn chính là mảnh không gian này không cách nào cung cấp đủ nguyên khí cho nó!

Vương Song trầm giọng nói, rất nhanh đã hiểu được, gốc thánh dược này sinh ra cần nguồn năng lượng dồi dào đến cực hạn, mảnh không gian này lại không còn một chút sinh cơ, rõ ràng đã bị gốc thánh dược này hấp thu sạch sẽ!

Nhưng cho dù như thế, từng này nguyên khí này vẫn chưa đủ.

Cho nên, Vương Song lấy ra nhiều nguyên thạch như vậy, những nguyên thạch này bị nó cắn nuốt sạch sẽ!

Thậm chí mơ hồ trong khoảng thời gian đó, gốc thánh dược này, đều có một tia trí tuệ xuất hiện, sau một khắc, gốc thánh dược này như muốn chạy trốn.

- Muốn chạy trốn sao, nằm mơ đi!

Vương Song hét lớn một tiếng, bàn tay rộng mở ra, giống như đang giơ tay lên trời!

Hắn trực tiếp phong tỏa không gian, bắt gốc thánh dược này vào trong tay!

Thế nhưng sau một khắc, sắc mặt Vương Song biến đổi, một cỗ lực lượng ba động đáng sợ từ trên gốc thánh dược này xuất hiện, gần như muốn thoát khỏi trói buộc của hắn!

- Hừ.

Hét lớn một tiếng, hai tay Vương Song phát sáng, lần nữa trấn áp nó!

Từng đạo thần quang xuất hiện tạo thành từng tia sáng tung hoành thiên địa, phong ấn gốc thánh dược này lại!

- Đáng tiếc, gốc thánh dược này tuy rằng hấp thu vô số nguyên thạch, tiên thiên vẫn có một ít khuyết điểm, so với thánh dược chân chính, vẫn còn kém một bậc!

Vương Lâm ở một bên nói.

Thánh dược chân chính, chính là thiên sinh địa dưỡng, hấp thu tinh khí tứ phương trong tinh hà để trưởng thành, giống như gốc thánh dược này, cũng do tiên thiên không đủ, tuy rằng sau này có nguyên thạch bù đắp, nhưng so với những thánh dược chân chính kia, vẫn kém một bậc!

- Đối với chúng ta mà nói là đủ rồi.

Vương Song mỉm cười:

- Hiện giờ gốc thánh dược này đã bị phong ấn, nên xử trí như thế nào?

Vương Song nhìn về phía Vương Lâm.

Dù sao cũng là Vương Lâm đưa bọn họ tới, Vương Song cũng phải tôn trọng ý kiến của đối phương!

Vương Lâm suy nghĩ một chút, lập tức nói:

- Thượng thương chi hoa, là hoa của trời đất, mang theo vô số đại đạo, nếu mà có thể tu hành ở bên cạnh gốc thánh dược này, tốc độ tu hành của chúng ta đều sẽ tăng vọt!

- Ngoại trừ ta và ngươi, Uyển Nhi, còn có đệ tử của ngươi, huynh đệ, tu vi bọn họ cũng không cao, bọn họ có thể mượn gốc thánh dược này để tăng tu vi lên một khoảng lớn!

- Đợi đến khi tu vi của bọn họ tăng lên, chúng ta lại chia gốc thánh dược này ra rồi nuốt vào.

Vương Lâm đưa ra ý kiến của mình.

Bây giờ hắn không thể lựa chọn nuốt chửng gốc thánh dược này, mà là muốn mỗi người đều được nhận một chút công lao.

- Được!

Vương Song không chút do dự, trực tiếp đồng ý. Điều này có lợi nhất cho hắn, dù sao người của hắn nhiều hơn so với Vương Lâm.

Những người khác nghe vậy, trên mặt đều hiện lên một tia vui mừng. Có thể mượn một gốc thánh dược tu hành, đối với bọn họ mà nói, đây là cơ hội tuyệt vời!

...

Mọi người vây quanh gốc thánh dược này, không ngừng vận chuyển công pháp, trên người mọi người đều được một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ.

Thậm chí bao gồm cả Nghệ Tử, đều ngồi xếp bằng trên mặt đất, vận chuyển công pháp của Nghệ tộc, tu hành Nghệ tộc thần thông.

Còn có Nhiếp Minh, nếu Vương Song đã thu hắn làm đệ tử, tất nhiên sẽ không keo kiệt công pháp, vốn muốn truyền thụ Thôn Phệ Thiên Kinh cho hắn, kết quả lại phát hiện không cách nào để truyền thụ cho hắn, cho dù hắn dâng lên ý niệm này trong đầu nhưng cũng sẽ biến mất sau một khắc.

Bước vào đường cùng, Vương Song chỉ có thể dạy cho đối phương Tinh Thần Thần Quyết, đồng thời truyền thụ đao pháp của mình cho đối phương!

Tu hành thánh dược, tuy ngắn ngủi vài ngày, nhưng tu vi Nhiếp Minh đã đột phá đến cảnh giới tiên thiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận