Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 349: Đôi cánh và tượng gỗ!

Chẳng qua, bọn họ đều cực kỳ xác định một điểm, đó là ba vật phẩm này tuyệt đối là bảo vật vô giá, dù gì thân là Zombie Vương Giả, sau khi bị giết đồ vật rơi ra khẳng định cũng sẽ vô cùng trân quý, nếu không, thật có lỗi với loại thân phận kia của nó.

Mặc dù tò mò, nhưng cũng chỉ có Lý Tân mới có thể tùy ý mở miệng dò hỏi như thế, những người khác, đều có chút câu thúc.

Vương Song cười, không để ý, ba vật phẩm lần nữa xuất hiện trước mặt, vừa nãy không có thời gian dò xét, hắn cũng có chút tò mò tác dụng của ba đồ vật này.

- Chìa khóa, đôi cánh, tượng gỗ, có tác dụng gì hả?

Đám người Lý Tân nhìn đồ vật trước mắt đều có chút nghi ngờ.

Nhưng mà bọn họ đều chỉ nhìn lướt qua, cũng không có đưa tay đụng vào, bọn hắn cũng đều hiểu rõ có đồ vật khi tiếp xúc có thể xảy ra biến hóa, có thể sẽ nhận chủ, cũng có thể còn có dị biến, cho nên cả đám đều vây xem ở một bên.

- Chìa khóa và đôi cánh ta còn hiểu được, chìa khóa là thứ dùng để mở cửa, đôi cánh thì dùng để bay, còn tượng gỗ thì sao, dùng để làm gì? Xem kịch? Hay là đồ chơi?

Chương Nghiệp ở bên cạnh suy đoán.

Nghe vậy, tất cả mọi người không khỏi trợn mắt một cái, đây chính là đồ vật Vương Song liều mạng già mới giết được Zombie Vương Giả rơi ra đó, làm sao có thể là đồ chơi.

Vương Song cũng chỉ cười một tiếng, sử dụng Dò Xét Chi Nhãn nhìn về phía ba vật phẩm trên đất. Đầu tiên nhìn về phía chìa khóa màu vang kim.

- Đồ vật thần bí: ? ? ?

- Tác dụng: ? ? ?

-....

Vương Song nhìn thấy tất cả, khuôn mặt lộ ra một tia kinh ngạc, phải biết bây giờ cấp bậc của hắn cap tới cấp tám, có thể dò xét vật phẩm so với mình cao hơn hai cấp! Ngay cả những thứ vượt qua cấp chín mình cũng có thể dò xét được, vậy mà lại nhận được một dạng thông tin như này. Trong lòng Vương Song không khỏi thoáng qua một vòng ngưng trọng.

- Xem ra, chiếc chìa khóa màu vàng kim này có lai lịch kinh người!

Vương Song từ bỏ dò xét chìa khóa màu vàng kim này, thu chìa khóa lại, tiếp tục xem thứ tiếp theo.

Đôi cánh dài chưa tới hai tấc, trên đó trải rộng lân phiến giống như vảy cá, đôi cánh lóng lánh màu đen kịt này có một loại khí tức thần bí.

Trong mắt Vương Song lóe lên một vòng ba động, nhất thời, thông tin của đôi cánh này truyền vào trong đầu hắn.

- Vật phẩm đặc thù: Huyền Lân Sí, do Huyền Lân Thiết tạo thành, không thể phá vỡ, có thể thay đổi kích thước, sau khi nhận chủ có thể bay lượn trên không trung giống như phi điểu, tốc độ tăng lên theo sự đề thăng của thực lực chủ kí sinh, cao nhất có thể đạt tới tốc độ của âm thanh!

Vương Song sửng sốt, nhìn thông tin liên quan đến đôi cánh này trong đầu mình, có chút không dám tin.

Phi hành, là chuyện từ xưa đến nay mọi người đều tha thiết mơ ước, thời kì cổ đại, con người bởi vì nhìn thấy phi điều bay lượn trên bầu trời, mới sinh ra vô đam mê vô hạn đối với bầu trời, với loại động llựcnày, con người đã phát minh ra khinh khí cầu, sau đó phát minh ra máy bay, thỏa mãn khát vọng đối với bay lượn , đối với bầu trời.

Tuy nhiên, cho dù là công nghệ cao tiên tiến nhất cũng không thể khiến một người có thể thật sự giống như phi điểu, có được hai cánh bay lượn trên không trung, bởi vì đây cũng không phải công nghệ cao, mà chính là chuyện nói đến giống như thần thoại trong truyền thuyết.

Nhưng Vương Song không ngờ được loại chuyện không thể xảy ra như thế vậy mà phát sinh ở trước mặt mình, vẻn vẹn chỉ một đôi cánh dài không tới gan bàn tay, vậy mà có thể khiến người ta phi hành.

Vương Song không khỏi đưa tay từ từ đặt tay lên đôi cánh, đột nhiên, một đạo quang mang lấp lóe, đôi cánh chậm rãi dung nhập vào người Vương Song.

- Điều này, điều này….

Đám người Lý Tân vô cùng khiếp sợ nhìn một màn này, có chút nói không nên lời. Lúc này, đám người Lương Vân Hải, Trương Thiên KHải đều nghe thấy, vừa lúc nhìn thấy cảnh này, thì không che giấu sự chấn kinh.

- Vương đội trưởng, ngươi lại có bảo vật gì thế?

Lương Vân Hải tò mò dò hỏi. Mặc dù hơi ghen ghét vận may của Vương Song, nhưng bọn họ đều biết được muốn bắt Vương Song phun ra hai bảo vật trong tay này,căn bản là chuyện không thể nào, cho nên, hắn chỉ có thể nghe ngóng, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của chính mình.

Nghe vậy, những người khác đều vểnh tai, muốn biết tin tức về đôi cánh này.

Vương Song nhìn dáng vẻ trẻ con một mặt tò mò của đám người, mỉm cười, không đáp, cảm nhận được sự ấm áp ở sau lưng, tâm niệm khẽ động.

“Bá”

Một đôi cánh dài chừng một trượng đột nhiên từ phía sau Vương Song xòe ra, toàn thân đen kịt, hiện ra ánh sáng lấp lánh, trên đó vô số mảnh lân phiến, dưới ánh mặt trời nhìn giống như một bộ khải giáp.

- Thế mà thật sự biến thành một đôi cánh lớn, chẳng lẽ còn có thể giống như phi điều có thấy bay sao!

Con mắt những người khác đều trợn trừng tròn xoe, há hốc miệng, không thể tin được con mắt của mình.

Coi như là đám người Lý Tân cũng đều là biểu tình vô cùng chấn kinh, mặc dù bọn họ đã mơ hồ suy đoán đây là là một kiện bảo vật, nhưng không ngờ tới món bảo vật này vậy mà dường như có thể bay được.

“Vù”

Bạn cần đăng nhập để bình luận