Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2205: Thánh Giả Nghệ Tộc

Nguyên khí chính là gốc rễ của thiên địa, nguyên khí cũng không có, tu hành thế nào? Thậm chí cũng sẽ không có sinh mệnh tồn tại!

Trên thực tế, mảnh thiên địa này cũng thật sự không có sinh mệnh tồn tại, trên mặt đất ngược lại có không ít thi thể, không biết nằm trên mặt đất bao nhiêu vạn năm, qua lâu như vậy, xương cốt cũng đã hư thối.

Mấy người Vương Song, Vương Lâm không tùy tiện xuất hiện ở ngoại giới, mà thận trọng khống chế Vạn Giới Châu, không ngừng tiến lên, cẩn thận dò xét mảnh đất này.

Lúc này trong lòng bọn họ đã có suy đoán, nhưng không ai nói ra, bọn họ muốn xác định một chút.

Lực chú ý của mọi người trên mặt trời chói chang màu đen trên bầu trời càng nhiều hơn.

- Mặt trời màu đen, ngọn lửa cũng màu đen..

Vương Song chậm rãi nói:

- Đây không giống như Kim Ô hắc ám ba chân.

- Ừ, có điều trong lúc mơ hồ ta phát giác được một cỗ khí tức quen thuộc, giống như, giống như là....

Vương Lâm có chút do dự mở miệng.

- Giống như là Nghệ tộc.

Vương Song tiếp lời nói ra.

- Không sai, chính là khí tức Nghệ tộc.

Hai mắt Vương Lâm sáng lên, mở miệng đồng ý.

- Đây là có chuyện gì?

Tiểu Thất, Thu Ảnh Đồng cũng là vẻ mặt nghi hoặc, cảm giác cực kỳ khó hiểu.

Bọn họ cũng nhìn thấy cảnh tượng phía trước này, quả thật chính là trời sụp đất nứt, hiện giờ bản thân ở loại địa phương này, trong lòng cũng lo sợ bất an.

Vạn Giới Châu không ngừng tiến lên, muốn tra thử mảnh không gian này rốt cuộc mênh mông cỡ nào, một đường bay qua, lại chỉ có thi thể khắp nơi.

Hơn nữa càng tiến về chỗ sâu, xương cốt càng thêm hoàn chỉnh.

Đi về phía trước hơn mười ngàn dặm, bọn họ rốt cục nhìn thấy cỗ thi cốt nguyên vẹn thứ nhất.

Đó là một bộ xương cốt toàn thân như bạch ngọc, phía trên trán có một đạo ấn ký hình cung.

Nghệ tộc, đó là Nghệ tộc!

Hơn nữa, đây là Bán Thánh thuộc về Nghệ Tộc, cũng chỉ có xương cốt thân thể Bán Thánh mới có thể tồn tại lâu như thế.

- Trận đại chiến cuối cùng lúc trước đến cùng xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Nghệ Tộc cũng tử vong sao?

Vương Song tự nói, nếu như bọn họ không đoán sai, nơi này phải là chiến trường lúc trước, chiến trường đại chiến của Nghệ Tộc và Kim Ô Nhất Tộc.

"Ầm."

Một đoạn thời khắc, thần dương trên trời chợt bộc phát ra một ngọn lửa màu đen kinh khủng, rơi xuống mấy người Vương Song, thiên khung cũng sụp đổ trong nháy mắt, đại địa trong nháy mắt đã nứt ra vô số!

- Đi mau!

Đám người Vương Song, Vương Lâm biến sắc, Vạn Giới Châu hóa thành một đạo thần quang, điên cuồng tiến lên!

Ngọn lửa này rơi xuống, nhiệt độ thiên địa điên cuồng tăng vọt, một vài thi thể chưa biến mất trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Những ngọn lửa này khủng bố vô song, bao trùm thương khung vô tận, còn kinh khủng hơn so với thánh đạo chi hỏa thông thường.

Khó trách không có người có thể tiến đến, đối mặt với ngọn lửa này, dù cho Thánh Giả cũng sẽ kinh hãi.

"Ầm."

Có điều ngay sau đó, phía chân trời xa xôi chỗ, một đạo kim quang sáng chói dâng lên, giống như một mũi tên kim sắc, bắn tới trời cao.

Mặt trời màu đen chói chang bỗng nhiên ảm đạm xuống, ngọn lửa kinh khủng từ từ thu hồi, mấy người Vương Song lập tức nhìn thấy mảnh không gian này tối xuống, không khí cũng trở nên mát mẻ hơn, bên trong hư không xuất hiện từng giọt nước.

Những giọt nước này càng ngày càng nhiều, rơi vào mặt đất, ban đầu dâng lên hơi nước trắng xóa, rất nhanh trên mảnh đất khô nứt này xuất hiện từng tia xanh biếc.

Vương Song bọn họ đều ngơ ngác nhìn một màn này, tất cả những thứ này cũng đột nhiên thay đổi như thế, bọn họ đều có chút không biết làm sao!

Màu xanh vô tận lan tràn ra, bao trùm mảnh không gian này một tầng sa y màu xanh.

- Đi, chúng ta tới phía trước xem một chút!

Vương Song mở miệng, Vạn Giới Châu hóa thành một đoàn thần quang, bay về phía trước.

Không bao lâu, đám người Vương Song nhìn thấy một cái sơn cốc, trong sơn cốc có ba thân thể, hai nam một nữ, an tĩnh xếp bằng ngồi dưới đất.

Ba thân thể này đã không còn chút khí tức nào, chỉ là thể xác. Ba thân thể lấy tư thế ngồi xếp bằng kỳ dị nào đó, liên tiếp thành một cái đại trận. Phía trên trán bọn họ đều có một ấn ký hình cung, biểu hiện ra thân phận Nghệ Tộc của bọn họ.

Đây là Thánh Giả, còn là Thánh Giả của Nghệ tộc, cũng chỉ có thân thể của Thánh Giả mới bất hủ bất diệt, mới có thể trải qua vô số năm mà không chút biến hóa nào.

Trong lòng mấy người Vương Song cũng hít một ngụm khí lạnh, ba tôn Thánh Giả, toàn bộ ngã xuống, bọn họ đều rung động không thôi, cảm giác trong lòng lạnh lẽo, lúc trước đại chiến đến cùng mãnh liệt cỡ nào, Nghệ Tộc vậy mà toàn tộc đều bị diệt.

Trán ba người cũng tản ra từng đạo hào quang nhỏ yếu, hiển nhiên mũi tên kim sắc vừa rồi xuất phát từ bọn họ.

- Nghệ Tộc không hổ là nhất tộc thượng cổ chí cường, dù cho tử vong vô số năm mà vẫn có thần uy như thế.

Vương Lâm thở dài một tiếng.

Tòa sơn cốc này cũng xuất hiện màu xanh vô hạn, có kỳ hoa dị thảo, tiên ba linh dược, tản ra hơi thở thơm ngát.

Vương Song và Vương Lâm xuất hiện ở bên ngoài, những người khác vẫn ở trong Vạn Giới Châu. Thế cục nơi này còn chưa rõ ràng, bọn họ cũng không dám xuất hiện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận