Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1390: Đấu giá kết thúc! (2)

- Một trăm chín mươi ngàn!

Thị nữ ở phòng bao thứ ba trầm giọng nói, ngữ khí ngưng trọng, tuy tiểu thư của bọn họ có rất nhiều Nguyên Thạch, nhưng lần này đi vội vàng, lại không mang theo quá nhiều, giá một trăm chín mươi ngàn Nguyên Thạch này, dường như đã lấy hết vốn liếng của bọn họ!

- Hai trăm ngàn!

Thanh âm của Hồng Phong vang lên lần nữa, ngữ khí kiên định như chém sắc! Chỉ cần lão tổ có thể dùng Thần Huyết Thạch để đột phá, hai trăm ngàn Nguyên Thạch thượng phẩm, có tính là gì!

- Chúng ta còn có bao nhiêu Nguyên Thạch?

Thiếu nữ yêu nghiệt như bạch ngọc nhíu đôi mắt thanh tú, nhẹ giọng hỏi.

- Tổng cộng hơn hai trăm ngàn, trước đó đã mua đồ rồi, bây giờ cũng không đến hai trăm ngàn!

Thị nữ cười khổ nói.

- Đã như vậy, thì từ bỏ đi!

Thiếu nữ yêu nghiệt nói.

- Từ bỏ?

Thị nữ kinh ngạc, đây cũng không phải là tác phong của tiểu thư nhà mình!

- Thủ đoạn đàng hoàng đã không lấy được, vậy có thể dùng một số thủ đoạn đặc biệt!

Yêu nghiệt giảo hoạt nháy mắt, trong đầu không biết đã nghĩ ra được bao nhiêu quỷ kế.

Thị nữ nghe vậy, ánh mắt cũng sáng lên, gương mặt có chút hưng phấn, dường như cảm thấy vô cùng phấn khích!

……

Sau khi Hồng Phong lên tiếng xong, thấy lâu sau cũng không ai lên tiếng báo giá nữa, không phải không muốn báo giá, mà là bọn họ không có nhiều Nguyên Thạch như vậy, còn có nguyên nhân là vì bọn họ có dự định khác, tài lực đã không đấu lại, vậy thì chỉ có thể dùng một số phương pháp không đứng đắn, phàm là Tu Hành Giả thì phải biết sinh tồn trong gió tanh mưa máu, trong tay ai mà chưa từng giết người.

Bọn họ đã sớm hình thành thói quen này, mà có lẽ Hồng Phong cũng hiểu rõ, chỉ là hắn không thèm để ý mà thôi!

Mà Hoa Thương nhìn thấy mọi người không lên tiếng nữa, dường như đã hiểu được điều gì, liên tục hỏi ba lần, cũng không có ai phản ứng, lập tức đánh nhịp quyết định.

- Chúc mừng, khách nhân phòng bao thứ nhất đã có được khối Thần Huyết Thạch này!

Một người cầm lấy Thần Huyết Thạch, tiến vào phòng bao thứ nhất, tiến hành giao dịch, không ít Tinh Thần Lực đều chú ý đến động tĩnh ở phòng bao thứ nhất.

- Được rồi, buổi đấu giá chính thức kết thúc, nhưng lão phu có một tin tức có thể nói miễn phí cho mọi người.

Gương mặt Hoa Thương lộ ra một nụ cười cổ quái, nói với mọi người.

- Tin tức gì?

Tất cả mọi người đến đều không quan tâm lắm, nhưng là vẫn muốn nghe cho xong.

- Mấy ngày trước Đọa Nhật Lĩnh xuất hiện điều kỳ quái, có người từng thấ một mảnh cổ chiến trường, có thân ảnh Tuyệt Thế xuất hiện, thậm chí có người nói bản thân đã từng nhìn thấy một khu Tiên Cung, mấy ngày nay, hẳn là có rất nhiều thiên tài đều lần lượt đến đây, có lẽ là có bí tàng xuất thế nào đó!

- Cho nên, ta khuyên mọi người một câu, nếu không có gì quan trọng, đừng tùy tiện đến gần Đọa Nhật Lĩnh, nơi đó không phải đất lành gì!

Hoa Thương lời nói nói xong, lại nhìn thấy lão giả đi ra, đến bên cạnh mình, gật đầu.

Vẻ mặt Hoa Thương lộ ra ý cười, sau đó người kia chậm rãi rời đi.

- Chư vị, lần giao dịch này kết thúc, một ngàn khối Nguyên Thạch thượng phẩm sẽ lập tức đưa về cho chư vị!

Vương Song nhận lấy túi đồ trong tay thị nữ, trực tiếp đứng lên, hắn nhìn Tiểu Không, gương mặt nhỏ của đối phương trở nên hưng phấn, vung tay lên trước mặt Vương Song, Không Gian Chi Lực vặn vẹo, khiến gương mặt Vương Song nhìn vô cùng mơ hồ, dù là Hóa Thần cũng không cách nào thấy rõ!

- Đi thôi, nên rat ay rồi!

Trong giọng nói của Vương Song ẩn chứa chút sát ý lạnh lẽo, đã bước vào con đường tu hành này, Vương Song cũng hiểu nó rất tàn khốc, nếu ngươi không chết, thì là ta chết!

Muốn có được càng nhiều tài nguyên, chỉ có thể không ngừng tranh đi đoạt lại!

Một người một linh lập tức biến mất ở bên trong phòng bao.

Mà ở trong phòng bao số ba, yêu nghiệt cũng đứng dậy, lộ ra thân hình giống như ma quỷ, cơ thể mềm mại đường cong hoàn mỹ, bờ eo thon nhỏ, khiến người ta không thể tìm được chút khuyết điểm nào.

Trên người thiếu nữ yêu nghiệt tựa hồ lưu động một tầng ánh sáng nhàn nhạt, mang theo chút khí tức mê người, khiến cho người ta không nhịn được mà trầm mê vào trong đó!

Gương mặt nàng tuyệt thế, nhưng lúc này lại mang một chiếc mặt nạ Tuyết Hồ, mặt nạ trắng như tuyết, che lại dung nhan hoàn mỹ kia, đồng thời cũng che giấu đi khí tức giận dữ của nàng.

- Tiểu Lục, nên làm việc rồi!

Thiếu nữ cười khẽ một tiếng, ôm mèo đen vào trong ngực, nhẹ nhàng bước ra ngoài, từng bước đi ra, theo tốc độ của nàng, xung quanh dần xuất hiện một tầng sương mù.

Sương mù hoàn mỹ bao trọn lấy cơ thể của nàng, khiến người ta không rõ dàng người và gương mặt của nàng, mà hai tay của thị nữ tiểu Lục cũng kết ấn, cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn cũng có một tầng cấm chế xuất hiện, bao trùm toàn bộ khí tức, đi theo về phía trước!

- Tiểu thư, chờ ta một chút!

Ở phòng khác, lúc này đều là ma quyền sát chưởng, ánh mặt lộ ra sát ý, mục tiêu đều nhắm vào Hồng Phong ở phòng bao thứ nhất!

- Hừ, muốn chiếm hời sao, thật sự là nằm mơ!

Mà ở trong phòng bao thứ nhất, Hồng Phong cũng phát giác được khí tức xung quanh, nhưng không thèm để ý chút nào, lạnh lùng cười, nhìn Triệu lão ở bên cạnh,

- Triệu lão, truyền khí tức ra chưa?

Bạn cần đăng nhập để bình luận