Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1745: Đệ nhị trọng hỏa vực! (2)

Lâm viện trưởng mở miệng cười nói, ánh mắt hắn lưu chuyển, nhìn vào bên trong Hỏa vực, nơi mà, đám người Trương Tín, Tần Ngọc, Tần Chiến đang bay tới phía trước, vô số hỏa diễm bao vây bọn họ, nhưng bị ngăn cách bởi bảo vật của bọn họ.

– Lâm lão đầu, Tử Vân Thần Tinh này rốt cuộc là xuất hiện như thế nào, vì sao chúng ta đều không có một chút cảm ứng?

Một lão giả bỗng nhiên mở miệng dò hỏi, bọn họ đều là lão cổ đồng* trong Tứ Tượng Đạo Quán, một thân tu vi kinh thiên động địa, thế nhưng đối với sự xuất hiện của Tử Vân Thần Tinh bên trong bí cảnh lại là không có một tia cảm ứng, như vậy vô cùng kỳ quái.

(*)老古董 Lão cổ đồng: đồ cổ; cổ hủ; lớp người thủ cựu sống theo lối sống và hệ tư tưởng cũ.

Dù sao, dạng tuyệt thế bảo vật giống như Tử Vân Thần Tinh này, đều là tích súc

một tia Đại Đạo Quy Tắc, bọn họ đều là nhân vật cảnh giới Tôn Giả, đều ở trên con đường ngộ đạo, đối với dạng bảo vật này vô cùng mẫn cảm, không có khả năng không cảm ứng được.

– Ta cũng thấy kỳ quái, bởi vì ta cũng không phát giác được, dường như trống rỗng xuất hiện, đồng thời, trong lúc mơ hồ ta phát giác được thứ này tựa như là có một chút khí tức của thời gian…

Lâm viện trưởng cau chặt mày, có chút không xác định nói.

– Khí tức của thời gian, làm sao có thể, Thời Gian Chi Lực đó là lực lượng thuộc về tồn tại Thánh giả mới có thể tiếp xúc, chẳng lẽ đây là thủ bút của Thánh giả?

Một vị lão giả chấn kinh nói.

– Không thể nào, Tử Vân Thần Tinh này đối với Thánh giả mà nói cũng là bảo vật hiếm có, không thể nào tùy ý vứt ra như thế!

Nghe vậy, Lâm viện trưởng lắc đầu, trực tiếp phủ định.

– Cũng không biết Viện Trưởng Đại Nhân đến cùng đã đi nơi nào, là tổng viện trưởng của tứ đại Đạo Quán chúng ta, trải qua vô số năm vẫn không có tin tức của hắn, ngay cả chúng ta muốn gặp hắn đều là không có cách nào.

Một vị lão giả thở dài.

– Viện trưởng đương nhiên có cân nhắc của hắn, thân là Thánh giả, hắn có trách nhiệm của chính mình, so với chúng ta, càng phải nhìn càng xa, cân nhắc càng nhiều.

Đám người bọn họ ở bên trong vùng không gian này thấp giọng nói chuyện với nhau, mà trong Hỏa vực, Vương Song đã dần dần tới gần đệ nhị trọng Hỏa vực.

Nhìn từ xa có thể thấy rõ những đường ranh rới phân biệt rõ ràng, tử sắc và hồng sắc không can thiệt vào nhau, hồng sắc hỏa diễm đốt cháy vạn vật, Tử Sắc Hỏa Diễm lại giống như là một mảnh vụ khí mịt mờ.

Tử sắc vụ khí mông lung, bao phủ không gian, nơi đó, thậm chí không có thạch đầu của Hồng Sắc Hỏa Vực này, chỉ có vô số tử sắc vụ khí.

Vạn Giới Châu hoa quang nội liễm, tựa như một khỏa ngọc châu bình thường không có gì đặc biệt, bị vô số ngọn lửa màu đỏ sậm bao phủ, càng tiếp cận đệ nhị trọng Hỏa vực, một số sương mù màu tím nhạt thỉnh thoảng xuất hiện tại bên trong đệ nhất trọng Hỏa vực, sương mù màu tím đi qua, ngọn lửa màu đỏ sậm đều là đang chậm rãi tránh ra.

Phát giác được sự xuất hiện của Vạn Giới Châu, một số sương mù màu tím nhạt bay tới nơi này, vừa mới chạm đến Vạn Giới Châu, sương mù màu tím đã hóa thành tử diễm ngập trời, nhiệt độ cùng cực khủng bố thậm chí còn xuyên thấu qua Vạn Giới Châu truyền vào bên trong.

– Không xong, chúng ta chết chắc rồi!

Cảm nhận được cỗ này nhiệt độ, Tiểu Thất trong nháy mắt hét thảm lên, Vương Song và Tiểu Không đều là ánh mắt ngưng trọng nhìn bên ngoài Vạn Giới Châu, theo sự thiêu đốt của Tử Sắc Hỏa Diễm, toàn bộ Vạn Giới Châu đều đang chậm rãi biến hình.

Từng đạo từng đạo đường vân biến mất, giống như đã bị Tử Sắc Hỏa Diễm đốt đốt sạch sẽ.

– Tiểu Không, đi mau!

Vương Song hít vào một ngụm khí lạnh, lập tức vội vàng nói với Tiểu Không, nhìn ngọn lửa màu tím này, nếu muốn đốt sạch Vạn Giới Châu, hẳn là còn phải cần một khoảng thời gian, trong khoảng thời gian này, đủ để bọn họ bỏ chạy.

– Không được, đi không được.

Sắc mặt Tiểu Không trắng bệch, thất kinh muốn cưỡng ép khống chế Vạn Giới Châu rời đi, lại phát hiện không cách nào khống chế Vạn Giới Châu.

– Đáng chết, ta biết ngay cái tên khí linh đáng chết nhà ngươi không đáng tin cậy, hu hu, đại gia bị ngươi hại chết rồi, ta còn trẻ, tương lai nhất định sẽ xưng bá Yêu tộc, thành làm một đời Yêu Hoàng, kết quả lại là bị chôn ở cái địa phương quỷ quái này!

Tiểu Thất ngay lập tức xù lông, mãnh liệt vọt lên.

Sắc mặt của Tiểu Không và Vương Song đều có chút tái nhợt, bọn họ đều biết rõ lực lượng đáng sợ của Tử Sắc Hỏa Diễm này, có thể thiêu hủy cả Vạn Giới Châu, đủ để chứng minh sự khủng bố của đối phương.

– A, không đúng...

Bỗng nhiên, giọng nói kinh ngạc của Tiểu Không vang lên, nó vừa nói xong, Vương Song và Tiểu Thất đều nhìn ra phía ngoài, nhất thời phát hiện theo sự biến mất của đường vân bên ngoài Vạn Giới Châu, một cỗ lực lượng trong suốt xuất hiện, tựa như đến từ chỗ sâu trong Vạn Giới Châu, theo sự xuất hiện của cỗ lực lượng này, Tử Sắc Hỏa Diễm dường như bị kinh sợ, lập tức muốn chạy trốn, nhưng cỗ lực lượng này lại không đinh buông tha đối phương, trong nháy mắt bao phủ Tử Sắc Hỏa Diễm này, hóa thành tử sắc vụ khí mông lung, tử sắc vụ khí này bị vây ở bên trên thân thể Vạn Giới Châu, dưới sự khống chế của cỗ lực lượng này chậm rãi bị hạt châu hấp thu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận