Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2170: Xung đột với Ngô gia!

Nhưng mà, nhìn công kích của người nọ, Vương Song khinh thường lắc đầu, hừ lạnh một tiếng, thanh âm hóa thành sóng âm vô hình, trực tiếp chém vỡ quyền ảnh của đối phương, sau đó còn đánh xuyên qua cơ thể của đối phương, cuối cùng rơi xuống cửa.

- Ầm

Một tiếng nổ mạnh vang lên, cửa chính Ngô gia trong nháy mắt sụp đổ, hóa thành bột phấn bay đầy trời.

Ánh mắt của tên gác cổng vừa ra tay lộ vẻ không thể tin được, ngay sau đó cơ thể chậm rãi tách ra làm hai nửa, nguyên thần cũng không ocn2.

Ba tên gác cổng còn lại và rất nhiều người đều ngây ra, sững sờ nhìn cơ thể bị chia thành hai nửa cùng cửa chính hóa thành bột phấn bay đầu trời.

Chỉ hừ lạnh một tiếng mà thôi, đã trực tiếp tiêu diệt một Bán Bộ Tinh Chủ, đây là sức mạnh khủng khiếp cỡ nào!

- To gan, là kẻ nào dám đến gây chuyện trước công Ngô gia!

Lúc này, một tiếng rống giận bỗng nhiên xuất hiện, mười mấy thân ảnh từ bên trong Ngô gia phóng ra, khí tức trên người đều là cảnh giới Tinh Chủ!

- Lục lão gia, ngươi phải làm chủ cho bọn ta, những người này là những kẻ đến gây chuyện, giết chết huynh đệ của bọn ta rồi!

Nhìn thấy những người kia bước ra, ba tên gác cổng giống như nhìn thấy cứu tinh vậy, lớn tiếng nói.

Những người này, cũng là thành viên quan trọng của Ngô gia, hoặc là dòng chính, hoặc là chủ của chi thứ.

Nghe vậy, sắc mặt của người đứng đầu hết sức âm trầm, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía Vương Song, như kền kền vậy.

- Ngô Lão Lục, một trong chủ sự của Ngô gia, đây chính là cao thủ cảnh giới Tinh Chủ đỉnh phong!

Có người nhìn thấy đám người này, tất cả đều giật mình nói.

- Nhưng mà, những người này ở đâu ra vậy, thực lực còn rất mạnh, chỉ hừ lạnh một tiếng, đã có thể giết chết Bán Bộ Tinh Chủ, loại thực lực này, e rằng có là Tinh Chủ thì cũng là đứng đầu đó!

Có người nhìn về phía đám người Vương Song, trong mắt lấp lóe ánh sáng, bọn họ vô cùng hiếu kỳ với lai lịch của đám người Vương Song

Bọn họ còn rất mong chờ đám người Vương Song sẽ va chạm với Ngô gia.

- Các ngươi là ai? Đến trước cửa Ngô gia ta gây chuyện, đúng là không biết sống chết, quỳ xuống, dập đầu ba cái, xem xét thấy các ngươi lần đầu phạm lỗi, ta tha cho các ngươi một mạng!

Ngô Lão Lục lạnh giọng nói.

- Lục thúc, ai vậy, dám gây chuyện với Ngô gia chúng ta?

Lúc này, một thanh âm khinh bạc xuất hiện, Ngô Thiên từ đằng xa chậm rãi đi đến, đứng ở bên cạnh Ngô Lão Lục nhìn đám người Vương Song.

- Là các gươi!

Nhìn thấy bộ dáng của đám người Vương Song, đặc biệt là Thu Ảnh Đồng, ánh mắt của Ngô Thiên sáng lên, trở nên vô cùng nóng bỏng.

- Thiên đường có lối ngươi không đi. Địa ngục không có ngửa các ngươi lại xông đến, đây chính là do các ngươi tự mình đưa đến cửa.

Ngô Thiên hứng khởi nói, trước đó đã cẩn thận, không ra tay với đám người Vương Song, thế nhưng bây giờ, những người này lại đến đây gây chuyện, vậy thì có thể tự mình ra tay, Ngô gia tất nhiên sẽ giải quyết bọn họ, hắn chỉ cần bảo vệ Thu Ảnh Đồng là được.

- Sao hả, ngươi biết bọn họ?

Nghe vậy, Ngô Lão Lục kinh ngạc nhìn Ngô Thiên,

- Nếu là bằng hữu của ngươi, Lục thúc có thể tha cho…

- Ha ha, Lục thúc, không cần cố kỵ ta, ta không biết bọn họ, nhưng mà, nữ nhân kia, chất chi…

Ngô Thiên xoa xoa tay, nở nụ cười nhìn Ngô Lão Lục.

- Ha ha, hiểu rồi, yên tâm đi, nữ nhân kia chạy không thoát đâu…

Trong nháy mắt Ngô Lão Lục đã hiểu ra, khóe miệng khẽ nhếch, vô vỗ bả vai của đối phương.

Thấy cảnh này, ánh mắt Thu Ảnh Đồng lộ ra sát ý, ánh mắt Tiểu Thất và Dương Mạt cũng trở nên cổ quái, dám đánh chủ ý lên Thu Ảnh Đồng, thật đúng là không biết nói đối phương bị vô tri hay não tàn nữa.

Nhưng nghe đối phương kêu bọn họ dập đầu, Vương Song cười lạnh một tiếng, ánh mắt băng lãnh, búng tay một cái, một chùm thần quang bắn ra, trực tiếp đè ép cả trời, ba tên gác cổng ngay cả kêu thảm cũng không kịp, lập tức ầm ầm sụp đổ.

Thần quang không giảm, đánh thẳng về phía người của Ngô gia, uy thế như vậy, có thể so với Tôn Giả!

- A!

Đám người Ngô Lão Lục thấy thế, sắc mặt đều hoàn toàn thay đổi, trên đỉnh đầu, bỗng nhiên xuất hiện một tòa thần tháp kim sắc, phóng ra từng đạo thần quang, muốn ngăn một kích này lại.

- Rầm

Nhưng không có chút phản ứng nào, Vương Song tiện tay đánh ra một kích, Tôn Giả bình thường cũng không thể chịu nổi, chứ nói chi là hắn.

Bất quá, không có chút nào tác dụng, Vương Song tiện tay một đòn, phổ thông tôn giả đều không thể thừa nhận, chớ nói chi là hắn.

Màn chắn bị đánh nát, một kích này của Vương Song, trong nháy mắt đã đánh vỡ vụn thần binh của Ngô Lão Lục, còn khiến trên người hắn xuất hiện một lỗ thủng lớn!

Thần quang hiện lên, cơ thể Ngô Lão Lục ngã xuống, một vị Tinh Chủ đỉnh phong, trực tiếp tử vong.

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, ngay cả Ngô Thiên, cũng ngơ ngác nhìn cơ thể Ngô Lão Lục bị đổ ầm xuống, không thể tin được, đường đường là một trong những quản sự của Ngô gia, là Tinh Chủ đỉnh phong, vậy mà chết như vậy, ngay cả một chiêu của Vương Song cũng không đỡ nổi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận