Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2331: Thạch Hạo thành Thánh!

"Xoẹt "

Một khắc sau, ngón tay bạch ngọc trực tiếp xé rách hư không, trong nháy mắt rời khỏi nơi này.

Tuyết Nguyệt Thanh không có đuổi theo, mà quay đầu nhìn đám người Vương Song, khoanh chân ngồi xuống, khôi phục thương thế trên người.

Một số người nhìn thấy Tuyết Nguyệt Thanh, thậm chí không dám mở lời trước, Đế Binh lơ lửng trên đỉnh đầu, đủ để chấn nát thời không vạn cổ, vừa rồi nếu không có nàng, Áo Đô đã hoàn toàn tiêu diệt tất cả bọn họ.

– Đa tạ truyền nhân Yêu Đế!

Đám người Chu Vô Tâm mở to hai mắt, vẻ mặt cảm kích nhìn Tuyết Nguyệt Thanh, bọn họ đều nợ đối phương một ơn huệ cực lớn!

Tuyết Nguyệt Thanh khẽ gật đầu, không nói gì.

Trong lúc nhất thời, nơi này an tĩnh lại, chỉ có một đám người liếc mắt nhìn nhau, sau đó đều chìm trong tu hành.

Một bên khác, đám người Áo Đô xuất hiện ở bên trong một mảnh tinh vực xa xôi, Áo Đô nhìn ngón tay dần dần trở nên hư ảo, sắc mặt vô cùng âm trầm.

Hắn biết rõ, bản thân đã thua một cách thảm hại, thua không còn một mảnh!

Ngoại trừ tấn thăng thánh giả ra, bảo vật cũng không đạt được, còn mất đi bốn đại thiên kiêu chí cường.

– Áo Đô công tử, chúng ta tiếp theo phải làm gì đây?

Một Tên thiên kiêu nhìn dáng vẻ âm trầm của Áo Đô, thận trọng hỏi, sợ đối phương phát tiết lửa giận lên người hắn.

– Chờ!

Áo Đô lạnh lùng liếc qua đối phương:

– Bây giờ bọn họ có Đế Binh trong tay, chỉ có thể chờ đợi đến thời điểm con đường kia lại mở ra, Đế Quân dẫn chúng ta quay về!

Đối phương bị một ánh mắt của Áo Đô dọa tới mức tim đập thình thịch, vội vàng gật đầu, nhanh chóng lui ra phía sau.

Áo Đô nhìn vị trí của đám người Vương Song, ánh mắt u ám...

...

Thời gian giống như thoi đưa, không biết đã trôi qua bao lâu, Thạch Hạo bỗng nhiên đứng dậy, toàn thân đều đang phát sáng, khí tức giống như là một đầu cự long tăng vọt, dọa cho tất cả mọi người giật mình!

– Đây là?

Một đám người cũng trừng to mắt, vẻ mặt rung động nhìn một màn này.

– Đây là muốn tấn thăng cảnh giới Thánh Giả sao!

Tất cả mọi người đều hoàn toàn biến sắc, tu vi Thạch Hạo không biết khi nào đã đột phá đến Tôn Giả Cửu Trọng Thiên, quan trọng hơn chính là, lúc này khí tức của hắn còn đang tăng vọt, hướng về cảnh giới Thánh Giả phát động công kích!

Thạch Hạo ngay lập tức mở mắt ra, hai tia thần quang sáng chói vọt tới chỗ sâu trong tinh hà, chấn nát hai cái hành tinh nhỏ!

"Vù "

Thạch Hạo không kịp mở miệng, thân ảnh lập tức chuyển động, hóa thành một đầu Côn Bằng, giống như đuổi theo ánh sáng biến mất tại chỗ.

Ngay sau đó, đám người trong mơ hồ nhìn thấy, tận sâu trong tinh hà xa xôi, lôi đình vạn trọng, giống như cả phiến thiên địa đè xuống, lôi đình kinh khủng chỉ một tia cũng đủ đánh chết một vị tôn giả trong nháy mắt.

Mỗi một tia chớp, đều giống như một đầu cự long, lóng lánh quang mang tử sắc, những lôi đình kia điên cuồng rơi xuống, tựa như muốn triệt để chém giết người độ kiếp!

Không đến thời gian ba hơi thở, Thạch Hạo đã bị lôi đình bao phủ hoàn toàn, ngàn vạn đạo lôi quang, cho dù Thánh Giả ở đây, thì cũng bị chém thành tro tàn!

Nhưng bọn họ rung động khi nhìn thấy toàn thân Thạch Hạo đều đang phát sáng, trước ngực, một chùm sáng giống như quang mang của Đại Đạo Bản Nguyên dâng lên, ngăn lại trận thiên phạt tận thế này!

"Rầm" "rầm"...

Thạch Hạo tóc tai bù xù, không ngừng phản kích, nhục thể hắn vô song, Chí Tôn Đạo Cơ khôi phục lại mức hoàn mỹ, so với Tam Thế Thân cũng không hề thua kém, một quyền một chưởng, đều đủ để vỡ nát trời xanh trong vạn cổ!

Hư không không ngừng sụp đổ, giống như tiến vào thời đại đại hủy diệt, tất cả thấy một màn như vậy đều có chút sợ hãi, đây không phải lôi kiếp, căn bản không cho người ta đường sống, nếu đổi thành bọn họ, trong nháy mắt đã hóa thành bột phấn.

Nhưng Thạch Hạo lại càng đánh càng hăng, dù cho thân thể bị đánh tới cháy đen, nhưng hắn vẫn có thể đánh ngược lên trên, xâm nhập đến bên trong biển sấm sét, mượn nhờ những lôi kiếp hủy diệt này rèn luyện thân thể!

Vô biên vô tận lôi đình rơi xuống, giống như rèn luyện một chuôi tuyệt thế thần binh, mỗi một tấc da tấc thịt trên người Thạch Hạo đều đang phun ra nuốt vào vô số quang mang hừng hực, ánh mắt càng giống như hai khỏa đại tinh, khí tức càng ngày càng khủng bố!

Không biết đã trôi qua bao lâu, lôi đình tiêu tán, bỗng nhiên, một cỗ khí tức còn kinh khủng hơn xuất hiện, đó là chín đạo Huyết Sắc Lôi Đình, chớp động ánh sáng đỏ tươi, làm cho người ta cảm nhận được khí tức tử vong.

– Huyết lôi, chuyên môn dùng để diệt sát thiên tài nghịch!

Có người kinh hô một tiếng, nhận ra loại Huyết Sắc Lôi Đình này, từ xưa đến nay, càng là thiên kiêu cường đại càng bị thiên đạo kiêng kỵ, muốn đi theo con đường nghịch thiên trưởng thành, đây là kiếp nạn nhất định phải trải qua, chỉ khi sống sót trong trừng phạt của thiên địa, mới được coi là thiên kiêu!

Thể phách của Thạch Hạo thon dài, mỗi một tấc da tấc thịt đều hoàn mỹ đến cực điểm, đơn giản đấm ra một quyền, giống như là Thiên Đế xuất hành, Thanh Long vẫy đuôi, Chu Tước giương cánh, đủ loại dị tượng kinh khủng xuất hiện, càng làm nổi bật một quyền khủng bố đến cực hạn này của hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận