Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2087: Độc Giác, tất cả nhờ vào ngươi! (2)

Truyền nhân của Yêu Đế trầm ngâm một chút, chậm rãi nói.

- Điều động lính gác?

Nghe vậy, Nguyên Liệt cùng Nguyên Thiên liếc nhìn nhau, sau đó nhìn về phía Nguyên Cổ, nhìn thấy đối phương gật đầu, ngay sau đó tâm lý nắm chắc, mở miệng nói:

- Vậy thì tốt, trước hết điều động một số lính gác đi vào, không biết Tuyết tiểu thư có người tuyển chọn không?

- Hai người các ngươi đi vào thì sao?

Tuyết tiểu thư nhìn hai người bọn hắn, bỗng nhiên cười một tiếng, như trăm hoa đua nở, làm cho tất cả mọi người hai mắt tỏa sáng.

- Khụ khụ, Tuyết tiểu thư nói đùa, bọn ta còn muốn chống cự mấy tên gia hỏa của các chủng tộc khác, hay là ở bên ngoài trông coi đi.

Nguyên Thiên, Nguyên Liệt cười khan một tiếng, nhìn Độc Giác Huyết Sư đang ngây ngốc ở một bên, trong mắt lóe lên tia sáng.

- Độc Giác, thời điểm ngươi lập công đã đến!

Nguyên Thiên mỉm cười nhìn Độc Giác Huyết Sư, tiến lên vỗ vào bờ vai hắn.

Độc Giác Huyết Sư sững sờ nhìn đối phương, thận trọng mở miệng:

- Thiếu gia, thực lực của tiểu nhân thấp, chỉ sợ không có cách nào đảm đương trọng trách lớn....

- Không sao, ta ban thưởng bảo vật cho ngươi, có thể đảm bảo tính mệnh của ngươi, chỉ cần ngươi trở về ta sẽ bảo hảo đệ đệ nói rõ công lao của ngươi, ban thưởng lượng tài nguyên lớn, tấn thăng tôn giả đều không phải là chuyện khó!

Nguyên Thiên cười nhạt một tiếng, nhìn đối phương, vung tay lên, một cây hắc sắc ngọc phù hiện lên, trực tiếp dung nhập vào trong cơ thể hắn.

- Yên tâm, đây là cây ngọc phù ta luyện chế, có thể ngăn cản ba lần công kích cao thủ cảnh giới Tôn giả!

- Nhưng cũng có khuyết điểm, một ý niệm đã có thể chém giết ngươi!

Trong đầu của Độc Giác Huyết Sư truyền đến tiếng cười nhẹ của Vương Song, còn không đợi hắn biến sắc, vừa cười vừa nói:

- Nhưng mà ta đã khống chế ngọc phù này rồi!

Độc Giác Huyết Sư nghe vậy, trong lòng thở phào, vẫn tin tưởng Vương Song.

- Nếu đã như vậy, tiểu yêu nguyện vì Thiên Lang Nhất Tộc ra sức làm trâu làm ngựa!

Biết rõ mục đích của đám người Vương Song đúng là Thiên Lang bí cảnh, Độc Giác Huyết Sư giả bộ bày ra dáng vẻ hoàn toàn bất đắc dĩ đáp ứng!

- Rất tốt, ta không nhìn lầm ngươi!

Nghe vậy, Nguyên Thiên hài lòng cười một tiếng.

Một bên Nguyên Cổ ánh mắt tĩnh mịch, hướng về Độc Giác Huyết Sư vung tay lên, một cổ kính xuất hiện trên đỉnh đầu hắn:

- Đây là thần binh ta có được, hóa hư kình, có thể giúp ngươi ở bên trong điều tra tốt hơn!

- Đáng chết, mọi người coi thân thể của ta như vật chứa!

Thấy thế trong lòng Độc Giác Huyết Sư nguyền rủa, mỗi người đều muốn khống chế bản thân, đám người Vương Song trốn trong nguyên thần của mình, hắc sắc ngọc phù giấu ở trong thân thể, cổ kính thì ẩn tàng bên ngoài cơ thể!

- Yên tâm, miễn là ngươi nghe lời ta, những thứ này tuyệt đối sẽ không làm ngươi bị thương!

Trong đầu hiện lên thanh âm của Vương Song, Độc Giác Huyết Sư biết rõ sự cường đại của Vương Song, các món bảo vật thần kỳ kia, căn bản không dám làm trái!

Truyền nhân Yêu Đế nhìn Độc Giác Huyết Sư, ánh mắt hết sức bình thản, chỉ là bỗng nhiên mở miệng:

-Yêu Đế bí cảnh nguy hiểm trùng trùng, nếu như không có máu của ta, ngươi đối mặt với nguy hiểm càng nhiều, càng mạnh!

Thần quang xuyên qua bàn tay, một giọt máu đỏ thẫm giống như thần hà tách ra một áng đỏ lao về phía Độc Giác Huyết Sư.

Có điều nửa đường cũng bị ngăn lại, Nguyên Cổ khẽ vươn tay, mang giọt máu này triệu qua, cẩn thận kiểm tra một lần, xác định chỉ là một giọt máu thông thường, không có một tia nguyên lực ở bên trong!

- Ha ha, Nguyên Cổ trưởng lão nghi ngờ sao!

Truyền nhân Yêu Đế mở miệng châm chọc.

- Nếu đã như vậy, vậy thì vứt đi, đến lúc đó hắn chết ở trong đó, các ngươi còn phải phái người đi điều tra!

Nghe vậy Nguyên Cổ sầm mặt lại, ngay sau đó cười vang nói:

- Tuyết tiểu thư quá lo lắng, bọn ta không phải không tin tưởng ngươi, mà là sợ máu của ngươi ẩn chứa lực lượng quá mạnh, Độc Giác không chịu nổi!

Bọn họ biết rõ, nếu như Độc Giác Huyết Sư chết ở bên trong bọn họ còn không có thời gian tiếp tục thăm dò thật, bên ngoài đòn công kích của những người này ngày càng điên cuồng, bọn họ phải tranh thủ thời gian đi vào! Thế nhưng tình huống bên trong ai biết, huống hồ còn là nơi tuyệt sát, cho dù bọn họ có bảo vật mang theo cũng không chống đỡ được!

Nguyên Cổ búng ngón tay một cái, giọt máu này trực tiếp rơi trên tay Độc Giác Huyết Sư.

- Thu lại đi, đây là một phần tâm ý của Tuyết tiểu thư, hy vọng ngươi sẽ không khiến cho bọn ta thất vọng!

Nguyên Cổ lãnh đạm mở miệng nói.

- Vâng, Cổ trưởng lão!

Nghe vậy, trong lòng Độc Giác Huyết Sư run lên, thu hồi giọt máu kia, ngay sau đó nhìn phía chùm sáng, bây giờ Yêu Đế bí cảnh còn không mở ra, cần truyền nhân Yêu Đế đến mở!

Tuyết tiểu thư thấy thế trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên một tia quang mang không thể nhận ra, ngay sau đó hai tay kết ấn, từng chùm sáng máu tươi hỗn tạp của nàng, rơi vào toàn bộ phía trên, háp thu ấn ký cùng huyết dịch của Tuyết tiểu thư, chùm sáng rung lên dữ dội, cuối cùng giống như gợn nước chậm rãi tản ra, hóa thành một tòa quang môn, tản ra một cỗ khí tức thần thánh đến cực điểm!

- Tốt rồi, đi vào đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận