Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 900: Cường giả đứng đầu Hoa Quốc (2)

Đám người Đỗ Không rời khỏi khách sạn, thủ hạ sau lưng có chút lo lắng nhìn khách sạn phía sau:

, - Lão đại, nhiều lão đại như vậy đều ở trong tửu điếm, nếu bọn họ làm lớn chuyện thì làm sao bây giờ?

Nghe vậy, Đỗ Không cười một chút:

- Sẽ không, những người này đều hiểu mục đích tới lần này, đồng thời bên trong nào có ai dễ trêu, đều không ngốc, ai sẽ nguyện ý làm Chim đầu đàn, mất mặt xấu hổ.

- Đồng thời, cho dù bọn họ thực sự quậy phá, còn không phải có bốn nhà kia nhìn sao, lần này, bọn họ là Quân Chủ Lực, sao lại trơ mắt nhìn mọi người đánh nhau.

...

Vương Song nhìn Triệu Hân vẻ mặt ưu đi vào phòng ngủ, chỉ chốc lát, đổi một bộ quần áo ngủ màu trắng đi ra.

- Ngươi đi nghỉ ngơi trước đí, ta đi xung quanh xem một chút, nhiều cao thủ như vậy tụ tập ở chỗ này, ngược lại ta thật sự có chút nhớ nhung phải nhanh đi xem một chút.

Vương Song cười nói với Triệu Hân. Trong cảm ứng của hắn, lúc này trong khác sạn cao thủ dày đặc, cường giả nhất giai, hắn đã cảm nhận được không dưới một trăm, cường giả Nhị Giai giống như mặt trời chói chang, khí tức vô cùng dễ nhận thấy, đồng thời đều tập trung ở tầng này.

Phát giác được vẻ mặt nóng lòng muốn thử của Vương Song, Triệu Hân bất đắc dĩ liếc mắt nhìn hắn, sau đó Vương Song cười cười rời đi.

Vương Song đi ra ngoài, theo hành lang hướng về phía trước, mấy gian phòng này đều là căn cứ của bọn hắn, đi lên phía trước một đoạn, nhất thời xuất hiện một rẽ ngoặt, Vương Song xoay qua chỗ khác, một vị bồi bàn từ phía đối diện đi tới, nhìn thấy Vương Song, cung kính gật đầu một cái, mặc dù không biết thân phận của Vương Song nhưng hiểu rõ phàm là ở chỗ này không có ai mình có thể đắc tội cả.

Vương Song nhìn thấy một nam tử mang kiếm từ trong phòng đi ra, dường như muốn xuống tầng, Vương Song nhìn nam tử này, cảm nhận được một cỗ kiếm ý cực kì khủng bố, dường như người trước mắt không phải là một người, mà là một thanh kiếm, một thanh kiếm có thể trảm nứt thiên địa! Người này, cũng là một trong những cường giả nhị giai mà hắn cảm ứng được.

- Kiếm Vương!

Vương Song nhàn nhạt mở miệng.

- Đao Hoàng!

Lăng Vân lẳng lặng nhìn Vương Song, khóe miệng giật nhẹ, dường như lộ ra nụ cười:

- Ta đã xem video chiến đấu của ngươi, ngươi rất mạnh, ta hi vọng một ngày nào đó có thể cùng ngươi giao thủ.

Lăng Vân rất dứt khoát, nói xong câu đó, thân ảnh xoay người một cái, đi qua bên cạnh Vương Song, Vương Song có thể phát giác được chiến ý trên người đối phương, cực kỳ nồng đậm.

- A, thú vị.

Vương Song tự nói một mình, lập tức đi thẳng về phía trước, đây dường như là một thông đạo, lần nữa chuyển một chỗ ngoặt, một thân ảnh có vẻ hơi mông lung đứng bên cửa sổ, xung quanh nàng thậm chí còn có một tầng Băng Sương thật dày.

- Băng Vương —— Tô Nhược Hi!

Trong mắt Vương Song lóe lên một tia dị sắc, đây là một nữ nhân có thể khiến tất cả nam nhân có lòng hiếu kỳ cự đại, không chỉ bởi vì thực lực của nàng, càng là bởi vì cho tới bây giờ không ai nhìn thấy qua dung nhan của nàng.

Bởi vậy rất nhiều người suy đoán tại dưới cảm giác mông lung vô định kia là một dung nhan tuyệt thế vô song.

Dường như không phát giác được Vương Song tiến đến, nữ nhân này liếc Vương Song một chút rồi lập tức không tiếp tục để ý nữa.

Vương Song thấy cảnh này, có chút hậm hực cười một chút, lập tức rời đi, lần này, không đi bao xa, thấy hai nam tử giống như như đúc, dáng vẻ đầu trâu mặt ngựa đi tới nơi này, Vương Song hơi kinh ngạc, khí tức hai người này đều là Nhị Giai!

- Thành phố Linh Vũ —— Song Tử vương!

Vương Song nhất thời hiểu rõ thân phận bọn họ, căn cứ địa thành phố Linh Vũ có hai huynh đệ song sinh, nghe nói năng lực của bọn họ cũn là triệu hoán vong linh đại quân, một lần có thể triệu hoán ra vô số vong linh, gần như tương đương là khắc tinh của Zombie, cũng không sợ quần công.

Nhưng mà nhìn huynh đệ có dáng vẻ đầu trâu mặt ngựa khiến cho người ta cảm thấy vui vẻ.

- Ngươi chính là Đao Hoàng!

Đại ca trong Hai huynh đệ—— Trần Bất Ngôn nhìn Vương Song, ánh mắt sáng lên mở miệng nói.

- Trước đó chúng ta đã nhìn thấy ngươi chiến đấu với Zombie Nhị giai quá lợi hại! Nhất đao xuất ra, một con Zombie Nhị Giai nháy mắt bị giết...

Vương Song còn chưa mở lời, hai huynh đệ đã mở ra líu lo nói không ngừng, Vương Song biết tên bọn họ trong lòng âm thầm cười trộm, làm sao phụ mẫu bọn họ có thể đặt cho họ cái tên như thế chứ, Trần Bất Ngôn, Trần Bất Ngữ. Nhưng hiện tại nào có dáng vẻ bất ngôn bất ngữ (*) chứ.

(*) 陈不言(Trần Bất Ngôn), 陈不语(Trần Bất Ngữ), 不言不语: Bất ngôn bất ngữ có nghĩa là không nói một lời nào. Ý của Vương Song là hai huynh đệ này nói nhiều, không giống với cái tên của mình chút nào.

Chỉ mấy câu, cảm giác của Vương Song đối hia người trước mắt cũng không tệ, hai người này cũng không giống hai tên gia hỏa trước đó, một người tràn ngập chiến ý, một người hờ hững, Trần Bất Ngữ mở miệng nói:

- Lúc ấy chúng ta nhìn thấy quý căn cứ địa gặp nguy hiểm cũng muốn tới hỗ trợ, nhưng khoảng cách thực sự quá xa, hữu tâm vô lực, nghĩ kỹ cuối cùng cũng không việc gì, nếu không, người dân của Hoa Quốc chúng ta sẽ mất đi một trụ cột lớn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận