Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1906: Một chỉ đến từ tương lai! (2)

– Niết bàn Thánh Thuật ta cũng từng nghe nói qua, loại bí thuật này, có tốt cũng có xấu, chỗ tốt là có thể bảo mệnh, chỗ xấu cũng có, cái kia chính là tiêu hao bản nguyên của người, bản nguyên của một người một khi tiêu hao sạch sẽ, như vậy, sinh mệnh cũng đã đi tới hồi kết, có thể nói, đây là lấy tương lai đánh cược cho hiện tại!

Lôi Huyền Thánh Giả thản nhiên nói:

– Ngươi thụ thương nghiêm trọng như vậy, không ngừng vận chuyển Niết Bàn Thánh Thuật, đối với việc tiêu hao Bản Nguyên cũng sắp tới cực hạn, chỉ sợ dù cho ta không giết ngươi, ngươi nhiều lắm chỉ còn thời gian mấy năm có thể sống!

– Côn Bằng, ta không tin ngươi cứ như vậy bỏ mặc hắn, để ta giết chết hắn...

Lôi Huyền Thánh Giả nhìn vào hư không, tựa như nhìn thấy Thần Niệm của Côn Bằng Thánh Giả ở ngoại giới.

Trong hư không không có một chút phản ứng, hoàn toàn tĩnh mịch, nhưng Lôi Huyền Thánh Giả cũng không nóng nảy, lẳng lặng nhìn vào hư không.

Sắc mặt Vương Song tái nhợt, thân thể quỳ một gối trên đất, máu tươi theo đó không ngừng nhỏ xuống mặt đất, Vương Song đã không dám tiếp tục vận dụng Niết Bàn Thánh Thuật, nếu không, hắn ngay lập tức sẽ chết!

Trong đầu hắn buông lỏng, nội tâm lại là có chút mờ mịt, chẳng lẽ mình cứ như vậy thất bại!

Hắn từ trong chỗ không quan trọng quật khởi, ngoài ý muốn giác tỉnh thiên phú, trải qua vô số nguy cơ đều chưa từng có thất bại, một đường quét ngang, thậm chí trước đó lúc còn nhỏ yếu từng ngoài ý muốn giết được kẻ ngoại lai xâm nhập vào địa cầu!

Tây Tinh Vực, chính mình gia nhập Thanh Nguyên Tông, còn đánh bại Tiên Thiên Linh Thể, đánh giết vô số thiên kiêu của Nguyên Linh Tông, ở trong bí cảnh Viễn Cổ, chính mình càng lấy sức một mình gần như chôn vùi toàn bọo hạt giống nhân tuyển của Tam Đại Thế Lực, sau đó gặp được Thần Tinh lão nhân, còn lấy thực lực cảnh giới Siêu Phàm giết chết Thần Tôn cảnh giới Hóa Thần!

Sau đó tông môn đại biến, chính mình rơi vào đường cùng trốn chạy tới những tinh vực khác, cho dù ở Đông Tinh Vực, cũng là một đường hát vang, Man Hoang Chi Địa một đường quét ngang, đánh bại vô số thiên kiêu, ngay cả thiên tài của bộ lạc Vũ Thần cũng thua ở trong tay mình, sau đó gia nhập Tứ Tượng Đạo Viện, tại Tứ Tượng Đạo Viện xưng hùng, phóng mắt khắp thế hệ trẻ tuổi, chính mình đã là đỉnh phong, sau đó một đường tới Tiềm Long Uyên, chính mình càng là ngăn cơn sóng dữ, đánh giết thiên kiêu Dị Vực, phá tan kế hoạch của Dị Vực…

Vương Song nghĩ đến đủ loại trải nghiệm của chính mình, hăng hái cỡ nào, bễ nghễ thiên hạ, gần như chưa từng có thất bại, thế nhưng bây giờ, chính mình lại thảm bại, bại không có chút chống cự nào!

Đúng vậy, tu vi của hắn thấp hơn đối phương rất nhiều, đối phương có nhãnh giới và kinh nghiệm của Thánh giả, là tồn tại xa xa không phải mình có thể so sánh, chính hắn có thể tìm ra vô số lý do bản thân bị chiến bại trận chiến này, nguyên nhân thất bại hoàn toàn không liên quan tới chính mình!

Nhưng mà, thất bại cũng là thất bại, mặc cho bản thân tìm ra vô số lý do, đều không thể che giấu một sự thật, chính mình không phải đối thủ của đối phương!

– Chẳng lẽ ta thật không bằng đối phương sao, chẳng lẽ đối mặt với Thánh giả cảnh giới Tinh Chủ bản thân thật sự không có cách nào chống cự sao!

Vương Song ở trong lòng lẩm bẩm, tu vi bây giờ của hắn chí cách Tinh Chủ vẻn vẹn có một bước, mười năm Hóa Phàm, càng làm cho cảnh giới của hắn tăng vọt!

Có thể nói, ngoài tu vi, hắn không có chút chênh lệch với Tinh Chủ chân chính, đối với thiên kiêu chân chính mà nói, chênh lệch cảnh giới vĩnh viễn hoàn toàn không phải thứ bọn họ cần phải cân nhắc, bọn họ có đầy đủ thực lực có thể vượt qua đại cảnh giới để tác chiến!

Thế nhưng, với dạng cao thủ giống như Lôi Huyền Thánh Giả, lúc còn trẻ cũng là thiên kiêu đỉnh phong, vượt cấp tác chiến như uống nước hằng ngày, muốn tiến hành vượt cấp tác chiến với hắn, như vậy, chỉ sợ cần cũng phải như Nhân Hoàng lúc tại thế, có lẽ mới có thể làm được!

– Ta không nhận thua, Vương Song ta không hề thua kém một ai, dù cho đối phương là Thánh giả, ta cũng phải chiến thắng đối phương!

Trong lòng Vương Song nổi lên một tiếng gầm lớn , một cổ chiến Hồn bất khuất tựa như sôi trào trong đầu Vương Song!

Ngoại giới, trong mắt Thần Niệm của Côn Bằng Đại Thánh lóe lên một vòng thất vọng, đang muốn đứng dậy dẫn Vương Song ra, trên thực tế, Vương Song biểu hiện đã đầy đủ kinh người, hắn mặc dù là Yêu Tộc, nhưng cũng sẽ không trơ mắt nhìn một thiên tài như vậy vẫn lạc ở nơi như thế này!

Thế nhưng đang lúc hắn muốn xuất thủ, đột nhiên ngừng lại, ánh mắt ngưng tụ, cảm nhận được một cổ năng lượng cực kỳ khổng lồ cuộn trào trong vùng không gian kia!

– Đây là…



Bên trong Không gian, Lôi Huyền Thánh Giả đang đợi Côn Bằng Đại Thánh xuất thủ, bỗng nhiên cảm nhận được sau lưng truyền đến một cổ lực lượng cực kì khủng bố, sắc mặt đại biến, bỗng nhiên quay đầu nhìn lại!

“Ầm”

Vương Song đang nửa quỳ bỗng nhiên chậm rãi đứng dậy, theo động tác của hắn, hư không chung quanh bỗng nhiên bắt đầu vặn vẹo, giống như là tấm gương từng chút một tan vỡ!

Hắc ám, băng lãnh, hư không biến thành Hắc Ám Chi Địa, trong bóng tối, một cỗ lực lượng cường đại đến cực hạn chậm rãi dâng lên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận