Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2288: Chiến trường thần thoại!

Thân ảnh mấy vị thánh giả được bao quanh bởi một tầng thánh quang mông lung xuất hiện, nhìn Vương Song, trong số đó cũng có Thời Không thánh giả!

Thánh uy cường đại tràn ngập, ánh mắt Thời gia thánh giả âm lãnh, đang muốn xuất thủ kéo Vương Song xuống, lại bị mấy vị thánh giả khác ngăn lại.

– Thời đạo hữu, ngươi muốn làm cái gì, Vương Song cũng không phải người của dị vực, cũng là đỉnh cấp thiên kiêu phương vũ trụ này của chúng ta, ngươi đang muốn làm tổn hại thực lực phương vũ trụ của chúng ta sao!

Một tôn thánh giả lên tiếng, đây là Thánh giả của Khương gia, cũng là tiền bối của Khương Mục Thần, nhưng chiến lực so với Khương Mục Thần thì vô cùng kém xa.

Ở một bên, Thánh Giả Chu gia Thánh Giả của Vương gia, còn có Thánh giả của Minh Điện đều thờ ơ quan sát.

– Tên tiểu súc sinh này chiếm được chí bảo của Thời gia ta, một ngày còn chưa trả, Thời gia chúng ta tuyệt đối không bỏ qua!

Thánh giả Thời gia lạnh lùng nói, nhưng cũng dừng lại, nếu như bản thân lão đơn độc gặp được Vương Song, lão tuyệt đối sẽ không buông tha Vương Song, nhưng trước mặt nhiều Thánh Giả như vậy, lão cũng không thể xuất thủ.

Chẳng qua, lời nên nói thì vẫn phải nói.

Nghe vậy, những thánh giả khác cũng bất đắc dĩ lắc đầu, đều biết ân oán giữa bọn họ, cũng không tiếp tục khuyên nữa.

Thời Thương nghe được lời nói của Vương Song, sắc mặt lạnh lẽo, tựa như nghĩ tới trận chiến trước đó của bọn họ, hiện tại cảm nhận được khí tức của Vương Song, quả nhiên, đã đạt đến Tôn Giả Bát Trọng Thiên đỉnh phong!

– Được lắm, trước đó trở ngại tu vi, có một số bí thuật không cách nào thi triển, nếu hai bên đã ở cùng một cảnh giới, vừa hay, để ta nhìn xem thực lực bây giờ ngươi!

Thời Thương lạnh lùng nói.

Thời Thương lạnh lùng nhìn Vương Song, trên thân thể, một cỗ khí tức kinh khủng bốc lên, Thời Không Chi Lực tràn ngập, hư không chung quanh đều bắt đầu vặn vẹo.

Không chỉ có hắn, ngay cả những người khác đều nhìn thấy Vương Song bỗng nhiên xuất hiện, chuẩn xác mà nói, là nhìn thấy đám người Vương Song, Tôn Ngôn, Thạch Hạo, Vương Lâm, Tiểu Thất, Dương Mạt, Thu Ảnh Đồng ở cùng một chỗ.

Về phần đám Phong Duyên, Nghệ Tử, Nhiếp Minh thì không có đi ra, bọn họ quá nhỏ, tu vi quá thấp, hơn nữa, bối cảnh của Nghệ Tử và Phong Duyên quá cao, một khi xuất hiện, rất dễ dàng bị người nhận ra!

– Tiểu đệ đệ!

Ánh mắt của Thạch Tuyệt đứng trong đám người lạnh lẽo, bỗng nhiên đứng dậy, trong mắt dường như khai thiên tích địa.

– Vương Song!

Trong mắt Võ Mục cũng bộc phát ra một cổ chiến ý kinh khủng, trong đám người vô cùng chói mắt.

– Tôn Ngôn!

Thần Chiến nhìn thấy Tôn Ngôn, trong mắt bộc phát ra từng tia hào quang chói sáng.

– Vương Lâm!

Vương gia Đế Tử nhìn thấy Vương Lâm, cũng bỗng nhiên đứng dậy, tựa như trong nháy mắt từ một hơi gió mát, hóa thành một đầu viễn cổ khủng long bạo chúa!

– Thạch Hạo!

Chân Long nhất tộc Ngao Phong nhìn thấy Thạch Hạo, cũng chậm rãi đứng dậy, trên thân thể, chớp động từng tia quang mang.

Đạo Tử, Phật tử, Khương Dao, Chu Vô Tâm, Quân Bất Quy... Đông đảo đỉnh cấp thiên kiêu cũng nhìn thấy đám người Vương Song bỗng nhiên xuất hiện, trong mắt cũng hiện lên một vòng hiếu kỳ.

Theo sự xuất hiện của đám người Vương Song, quảng trường bạch ngọc này trong nháy mắt sôi trào, giống như một khỏa hoả tinh, nổ tung tất cả.

Khủng bố đến mức lấy đám người làm hạch tâm, phong bạo quét ngang về bốn phía, vượt qua khí thế hùng hậu của mười vị chí tôn thiên kiêu đỉnh cấp nhất cùng nhau hình thành, so với uy áp của thánh giả còn khủng bố hơn, mọi người ở chung quanh, đều cảm giác được tựa như bị vô số sơn mạch rơi xuống, thân thể không nhịn được lùi về phía sau.

Đối mặt cảnh tượng như thế, cho dù là năm vị thánh giả thì cũng có chút kinh hãi, cảm thấy da đầu hơi tê dại.

Những người này nếu chiến đấu ở trong này, đừng nói Bích Nguyệt Cổ Thành, dù cho là cái tinh cầu này, cũng sẽ trong nháy mắt bị đánh nát.

– Khởi động Chiến Trường Thần Thoại!

Bỗng nhiên, một giọng nói lạnh như băng vang lên, đó là Thánh Giả của Vương gia, sắc mặt có chút khó coi, những người này đều đang ở địa bàn của Vương gia, nếu đánh nhau, bị tổn thất cũng chỉ là Vương gia. Bởi vậy, trực tiếp động thủ, kết xuất vô số ấn ký, tựa như đang câu thông vớit một tồn tại gì đó.

Vừa nói xong, trên bầu trời, bỗng nhiên nứt ra một cái khe hở, trong hư không, một tòa chiến trường khổng lồ không cách nào tưởng tượng được xuất hiện, chỉ cần cảm nhận được cỗ khí tức kia, lập tức có thể khiến người ta run rẩy.

– Chiến Trường Thần Thoại, chiến trường của chư thánh, có thể tiếp nhận lực lượng cấp bậc thánh giả!

Một số người nhìn thấy cái chiến trường này, sắc mặt thay đổi, thất thanh hô lên.

– Muốn chiến đấu, có thể tiến vào Chiến Trường Thần Thoại!

Giọng nói trầm thấp của Thánh giả Vương gia vang lên.

Lời của lão vừa nói xong, trong mắt Vương Song lóe lên một vòng hào quang sáng chói, cười lớn một tiếng, nói:

– Được, Thời Thương, ta chờ ngươi ở chiến trường!

Dứt lời, trực tiếp tiến vào bên trong.

Thời Thương thấy thế, hừ lạnh một tiếng, đồng dạng tiến vào bên trong.

– Tu vi của Vương Song, tăng lên thật nhanh, ta nhớ trước đó hắn vừa tới Tinh Vực Trung ương, tu vi chỉ là Tôn Giả nhất trọng thiên, bây giờ đã tăng lên Tôn Giả bát trọng thiên, đây...

Thánh giả Thời gia bỗng nhiên nhướng mày, hơi nghi hoặc thấp giọng lẩm bẩm.

– Thế gian có loại thiên công có thể nhanh chóng tăng lên tu vi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận