Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1182: Cường thế

- Lần này giữ thể diện cho lão đầu ngươi! Nhưng mà, thân là lão tử, vẫn nên giáo dục nhi tử một chút, nếu không, trêu chọc sai người chẳng khác nào tự tìm cái chết cả!

Ngạn Tiểu Ngư nhàn nhạt mở miệng, lập tức âm thầm liếc liếc nhìn Tần Mẫn, sau đó quay đầu rời đi.

Trương Hà có chút có chút không cam lòng nhìn Nhậm Thanh, lập tức rời đi.

Tào Vũ cười quái dị nhìn Nhậm Thanh, cũng rời đi, nụ cười trên mặt Nhậm Thanh không chút thay đổi, nhìn thấy ba người rời đi, nụ cười trên mặt chậm rãi thu liễm.

- Đi!

Lạnh lùng mở miệng, Nhậm Thanh dẫn đầu rời đi trước, lúc này, Nhậm Hành Viễn cũng không dám nói cái gì, cũng không còn tâm tình vui đùa, cúi đầu không nói gì đi theo rời đi.

Tần Mẫn thấy thế, thở phào, mặc dù chuyện hôm nay thay đổi bất ngờ, nhưng vẫn bình an trôi qua.

Tiết Ngưng tiến lên, muốn cùng Tần Mẫn rời đi.

- Không cần, ta có thể tự đi!

Tần Mẫn nhàn nhạt mở miệng nói ra, lập tức rời đi.

Những người khác trải qua một màn trước đó, cũng không có chút hào hứng vui đùa nào nữa đều cáo từ rời đi. Trong nháy mắt, gian phòng trước đó vô cùng náo nhiệt hiện tại trở nên trống vắng.

Thấy thế, Tiết Ngưng cũng cười khổ một tiếng, cùng một nam tử rời đi.

Trong gian phòng khác, Tào Vũ nhìn hai người Ngạn Tiểu Ngư cùng Trương Hà, nụ cười trên mặt chân thành nói:

- Hai gia hỏa các ngươi, đến chỗ ta cũng không nói cho ta một tiếng, xem ta là ngoại nhân hử!

- Lão Tào, chuyện này cũng không phải chúng ta nguyện ý gạt ngươi, trước khi đến Chu lão đại phân phó, chuyện này tốt nhất đừng kinh động đến bất luận kẻ nào, nếu không chúng ta tới địa bàn của ngươi, chắc chắn sẽ thông báo cho ngươi!

Trương Hà cười khổ một tiếng, bất đắc dĩ mở miệng.

Ngạn Tiểu Ngư cười cười, không nói gì thêm.

Tào Vũ nghe vậy, sắc mặt sững sờ, thân phận của hắn cũng thuộc về trung tầng Ám Bộ, theo lý mà nói, chuyện cơ mật của Ám Bộ bản thân cũng có quyền lợi được biết.

Trong lòng hắn cũng vô cùng hiếu kỳ:

- Rốt cuộc các ngươi đang thi hành nhiệm vụ gì? Chẳng lẽ ngay cả ta cũng không thể biết?

- Được rồi, chuyện này cũng không gạt được ngươi, nói cho ngươi cũng không sao.

Trương Hà nghĩ một hồi, mở miệng nói, hắn cũng biết dựa vào bản lĩnh của Tào Vũ, muốn biết hành động của bọn họ, chắc chắn rất đơn giản, cũng không có ý định làm ác nhân, dù sao đây cũng không phải bí mật gì, đồng thời bọn họ còn cần Tào Vũ trợ giúp.

Lập tức nói qua chuyện này cho Tào Vũ biết.

- Chu lão đại để cho các ngươi đến bảo vệ một nữ nhân!

Tào Vũ nghe vậy, đôi mắt trừng lớn, cảm thấy có chút thật không thể tin, thân phận hai người đều là trung tầng của Ám Bộ, đồng thời Ngạn Tiểu Ngư lập công lớn, Chu Ảnh vì việc tư vậy dám điều động hai tên Can Tương, nếu như bị người ta báo cho thành chủ, Chu Ảnh giải thích thế nào!

Nhưng mà, Tào Vũ cũng là một người thông minh, trong nháy mắt đã bắt đầu nhận ra chuyện này không đơn giản.

Hành vi của Chu Ảnh hắn cũng rõ ràng, căn bản không làm chuyện như vậy trừ phi có người bày mưu đặt kế, thế nhưng người nào có thể ra lệnh cho Chu Ảnh đây? Đáp án không cần nói cũng biết, chỉ có thành chủ!

- Chẳng lẽ, chuyện này thực ra là phân phó của thành chủ, nhưng không muốn để người ta biết.

Đầu Tào Vũ nhanh chóng suy tư, hắn cũng đã ở thành phố Thịnh Hải hai năm, mặc dù ở chỗ này quyền lợi cực lớn, nhưng vẫn hy vọng có thể về căn cứ địa Thành phố Giang Nam, có lẽ, đây chính là một cơ hội, chủ yếu xem bản thân hắn có thể nắm chặt hay không!

- Nàng đi rồi, theo sau.

Nhìn thấy Tần Mẫn rời đi, Ngạn Tiểu Ngư kéo Trường Hà, muốn theo sau:

- Lão Tào, có thời gian rảnh lại trò chuyện tiếp, chúng ta đi trước!

Tào Vũ cười cười gật đầu, trong đầu lại đang suy tư điều gì.

Tần Mẫn đi trên đường, không ngồi xe, gió thổi tới , khiến cho nàng cảm thấy lạnh lẽo.

Chỗ tối.

- Chẳng lẽ Chu Ảnh lão đại thực sự coi trọng nữ nhân này sao? Vậy không bằng hắn trực tiếp ra mặt thu thập nữ nhân này, lấy địa vị hắn, cũng không có người nói cái gì, sao còn muốn hai chúng ta ra mặt chứ.

Trương Hà có chút bất mãn mở miệng nói.

Ngạn Tiểu Ngư âm thầm cười khổ một tiếng, đúng vậy, Chu Ảnh cũng không sợ, nhưng nếu như đây là phân phó của thành chủ thì phiền phức rồi, bọn họ cũng biết thành chủ bây giờ đã có đám nữ nhân Miêu Đóa Nhi, Triệu Hân, Miêu Đóa Nhi con sinh cho Vương Song một tiểu nữ hài, nếu như bị các nàng biết, Vương Song tuyệt đối rất khó bàn giao.

Loại việc này cần làm tốt, tuyệt đối là một đại công lao, làm hư, hai người không thể gánh vác được.

- Qua mấy ngày nữa chính là thời gian nữ nhân này kết hôn với Nhậm Hành Viễn, đến lúc đó chúng ta nên làm gì? Chẳng lẽ còn có thể trơ mắt nhìn bọn họ kết hôn?

Trương Hà có chút buồn rầu hỏi.

- Binh đến Tướng chắn, Nước đến Đất chặn, chúng ta chỉ cần hoàn thành chuyện mình phải làm là được rồi!

Ngạn Tiểu Ngư lắc đầu, hắn có loại trực giác, chờ đến ngày ấy, đoán chừng sẽ có trò vui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận