Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2139: Luân Hồi

- Đao quyết thật cường đại, phần thiên đao pháp, thật có phần thiên chi lực!

Vương Song kinh ngạc nói, nhưng có cảm giác bối rối.

Đây là Hải Dương Đao, rất khủng bố, huyền ảo, đao pháp thần bí không thiếu thứ gì, thậm chí ẩn chứa một loại ý cảnh nào đó!

- Nhược Thủy Đao Quyết, chí nhu chi đao, lĩnh ngộ ý cảnh của đao pháp này, lực phòng ngự có thể xưng là vô địch!

Vương Song nói, tràn đầy kinh ngạc, giống như nhặt được vỏ sò trên bãi biển, nhặt được một vỏ sò cực kì đẹp, nắm chặt trong lòng bàn tay, sau một khắc, lại phát hiện một vỏ sò đẹp hơn, lập tức ném vỏ sò trong tay đi.

Mục Thiên Ca bình tĩnh nhìn Vương Song, tựa hồ nhìn thấy cảnh tượng này trong đầu Vương Song, khóe miệng nhếch lên một nụ cười:

- Gia hỏa được sư tôn coi trọng như vậy, ta ngược lại muốn xem, rốt cuộc mạnh đến mức nào!

Vương Song tiếp tục hướng về phía trước, một lần nữa nhìn thấy một phương pháp vô thượng kiếm quyết, tên là Trảm Thiên Đao Quyết, dường như có thể chém nát được tất cả!

Vương Song đắm chìm trong đó, muốn lĩnh ngộ ý cảnh phía trên Đao Quyết này.

Nhưng mà trong lúc đắm chìm vào đó, Vương Song nhướng mày, trong lòng mơ hồ cảm giác bản thân đã quên cái gì.

- Ta đã quên cái gì rồi?

Vương Song tự nhủ, sau đó không để tâm nữa, đối với hắn bây giờ mà nói, giống như phát hiện một kho báu, chỉ muốn dọn sạch tất cả những bảo vật này.

Tiếp tục hướng về phía trước, cuối cùng, bản thân Vương Song cũng không biết đã gặp phải bao nhiêu Đao Quyết, mỗi một cái đều thần kỳ vô song, nếu hắn không chủ động đi tìm, những Đao Quyết này đều sẽ chủ động bay về hướng của hắn!

- Rầm.

Đột nhiên, phía trước một quyển đao quyết phóng ngang trời, cường hoành vô song, khí thế phát ra kinh thiên động địa.

Vương Song thấy vậy, theo bản năng lao về phía trước, cẩn thận cảm ngộ ý cảnh trong bá đao này.

Bá Tuyệt Thiên Địa, chỉ ta vô địch, là ý cảnh trong bá đao này, Vương Song cảm ngộ được ý cảnh trong đao quyết này, trong đầu mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc.

- Hình như ta đã từng thấythứ gì tương tự rồi.

Vương Song nhướng mày, một đạo thân ảnh lóe lên, đó là một cỗ tồn tại cường đại, 1 đao bài trừ, ngang qua vô tận tinh không, đánh nát tất cả!

Lúc đầu ký ức nầy rất mơ hồ, chỉ là thoáng qua, nhưng Vương Song tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, dĩ nhiên là không có tiếp tục để ý đến đao quyết này, mà bắt đầu cẩn thận hồi tưởng ký ức của mình.

Trong không gian như này, dường như không có khái niệm về không gian và thời gian, Vương Song tự hỏi rằng không biết đã trôi qua bao lâu, cuối cùng, Vương Song chậm rãi mở mắt, nhìn về phía đao đạo hải dương vô biên, trong mắt lóe lên tia giác ngộ.

- Mục tiền bối, ta hiểu rõ, những đao pháp này tuy mạnh, nhưng lại không phải con đường của ta, chỉ có kiên định con đường của chính mình, mới có thể chân chính đi tới cuối cùng!

Sau khi dứt lời, Vương Song nhìn vô số người xung quanh.

Đao quyết, khẽ mỉm cười, không có một chút vui mừng, buông lỏng tinh thần, ba tấc đao hiện lên, sừng sững bên trong thế giới đao đạo.

Giống như một viên đá ngầm trong thế giới vô tận, được sóng biển gột rửa, dần dần trở nên tinh xảo, tròn trịa hơn.

Cảm ngộ đao đạo ẩn chứa trong hải dương, cũng theo một lần lại một lần đập, thấm nhuần 3 tấc đao ý của Vương Song.

Ba tấc đao ý, lớn lên với tốc độ kinh người, ba tấc một, ba tấc hai, ba tấc ba…

Năm tấc, năm tấc bảy, sáu tấc, sáu tấc bốn...

Trên đỉnh núi, Mục Thiên Ca nhìn thấy 1 màn này, khẽ gật đầu, trên môi lộ ra một nụ cười.

- Trên người hắn lại có Bá Đao Quyết, dường như ta đã truyền thụ cho một tiểu gia hỏa có thiên phú không tệ, nhưng mà nhìn dáng vẻ hắn lĩnh ngộ, xem ra tiểu gia hỏa này đã được thần thánh hóa, bằng không, Bá Đao Quyết sẽ không thôi diễn tới mức này!

- Ha, vận mệnh thật kì diệu, sinh tử luân chuyển, tuần hoàn không thôi, thánh giả dù cho thoát khỏi xiềng xích của thời gian, vận mệnh vẫn như trước!

- Chỉ là, sư tôn, Thiên Ca thật sự muốn gặp lại người, dù cho cách trường hà lịch sử vô tận…

Trong hư ảo không gian, thân ảnh Vương Song dần dần biến mất, tất cả đều hóa thành đao ý tám tấc, rực rỡ ngời ngợi, giống hệt như là ngọc tủy.

Thế nhưng, đao ý tám tấc, còn không phải Tinh Chủ cực hạn cảnh giới, thứ Vương Song muốn chính là cực hạn của cực hạn, đối với Tinh Chủ bình thường mà nói, lĩnh ngộ được ý cảnh đã là cực hạn, mà thứ Vương Song muốn chính là giới hạn trong các nguyên tắc!

Cực hạn trên lý thuyết!

Đao ý tám tấc rung lên, bộc phát ra một cỗ chấn động kinh thiên động địa, các loại ý cảnh cuồn cuộn tuôn ra, xông thẳng về phía đao ý!

- Vù vù.

Những tiếng vù vù nối tiếp nhau vang lên, phía trên đao ý tám tấc xuất hiện vài vết nứt, sau đó nổ tung hoàn toàn.

- Rầm.

Đao ý tám tấc bộc phát, sau đó thời gian như quay ngược lại, tất cả bắt đầu lại một lần nữa, đao ý khôi phục, nhưng mà, lần này, trực tiếp khôi phục thành đao ý chín tấc!

Đao ý chín tấc, cực hạn của cảnh giới Tinh Chủ có thể nói đây là cực hạn của cực hạn, trạng thái viên mãn trên lý thuyết!

Bạn cần đăng nhập để bình luận