Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1258: Hạng Trùng! (2)

- Làm càn, Vương Song, ngươi dám khi dễ người của Lạc Tinh Phong!

Trương sư huynh cũng không có thời gian giáo huấn đối phương, xoay đầu lại, ánh mắt âm lãnh nhìn Vương Song, sư đệ của mình bị người ta đánh bại rõ ràng như vậy, bản thân xem như là mặt mũi của Lạc Tinh Phong nhất định phải xuất thủ.

Nếu không, chuyện này mà truyền ra sẽ nói phong của mình còn không bằng một phế phong!

Nghĩ đến đây, khí thế trên người Trương sư huynh dâng lên như một con Cự Long, khí thế Tiên Thiên hậu kỳ phát ra một vòng Thần Dương.

- Ầm

Bước ra một bước,mặt đất từng mảnh bị nứt ra, Trương sư huynh cũng không chủ quan, trước đó Vương Song đã dùng thực lực để chứng minh, ngay từ đầu Trương sư huynh đã sử dụng thực lực mạnh nhất của mình!

- Tinh La Đại Thủ Ấn!

Hết lớn một tiếng, ánh sáng màu ngọc hình thủ ấn xuất hiện, động tác của Trương sư huynh muốn đè Vương Song xuống, cánh tay lớn chừng mười mét che đậy cả bầu trời, nguyên khí thiên địa ở xung quanh đều không còn, Vương Song cảm nhận được áp lực nặng nề!

- Đây chính là thực lực của Tiên Thiên hậu kỳ à!

Vương Song cảm nhận được cổ áp lực này, máu trong người như đang dần sôi trào.

- Quả nhiên, chỉ có dưới áp lực này, chiến đấu với vô số cường giả, mới có thể kích phát được tiềm lực của mình, mới có thể không ngừng đột phá bản thân, mình thật siêu việt.

Vương Song thấy thủ ấn hạ xuống, sắc mặt vẫn không thay đổi, giống như không nhìn thấy.

- Xùy

Tâm niệm vừa động, Vương Song lại lần nữa nghĩ đã từng nhìn thấy đao quang thiên triệt địa kia ròi, có thể chém giết thương sinh, hủy diệt vạn vật!

Đao quang trắng như tuyết xuất hiện, dường như là xuất hiện tử khoảng không, đám người Trương sư huynh chỉ thấy ánh đao lướt qua, sau đó Tinh La Đại Thủ Ấn lớn chừng mười mét đã trực tiếp vỡ nát, hoàn toàn biến mất!

Nhìn thấy công kích mạnh nhất của mình đã biến mất, Trương sư huynh sững sờ nhìn Vương Song, ánh mắt vô cùng kinh ngạc, dường như còn chưa kịp phản ứng!

Vương Song không do dự, hóa đao thành chưởng, trực tiếp đánh ra, không khí nổ tung, thân ảnh của Trương sư huynh bay thẳng ra ngoài tựa như rơm ra.

"Ầm" một tiếng, Trương sư huynh trực tiếp rơi thẳng trên mặt đất, phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt chấn kinh nhìn Vương Song.

Ở phía sau, Chu lão không biết xuất hiện từ bao giờ, đôi mắt đục ngầu nhìn Vương Song, ánh mắt mơ hồ hiện ra một chút dị sắc.

- Vương Song, ngươi dám phản kháng, Lạc Tinh Phong bọn ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Trương sư huynh phẫn nộ nói, bị một tên đệ tử vừa gia nhập Vô Danh Phong đánh bại trong một chiêu, hắn cảm thấy mình mất hết cả mặt mũi.

- Ngươi chờ đó cho bọn ta, Lạc Tinh Phong bọn ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!

Trương sư huynh nói, giãy giụa đứng lên, muốn rời đi.

- Đã dám đánh Vô Danh Phong bọn ta, thì cũng phải để lại chút gì đó chứ!

Vương Song từng bước đi đến, cản đường bọn họ.

- Vương Song, ngươi muốn làm gì!

Đám người Trương sư huynh thấy Vương Song cản ở phía trước, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, nhưng vẫn mạnh miệng nói.

- Quậy xong thì cứ đi như vậy à, làm gì có chuyện dễ dàng như vậy!

Vương Song cười lạnh, từng bước đi đến, khiến bọn họ cảm nhận được áp lực nặng nề.

- Vương Song, bọn ta là người của Lạc Tinh Phong, nếu ngươi dám làm loạn, Lạc Tinh Phong bọn ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi!

Trương sư huynh cắn răng nói, bắt đầu nói ra chỗ dựa của mình.

- Lạc Tinh Phong thì sao, Vô Danh Phong bọn ta cũng là một trong Thanh Nguyên Cửu Phong, các ngươi dám đánh đến cửa, vậy cũng phải để lại gì đó sau khi thất bại chứ!

Vương Song lạnh lùng nói, lại từng bước đi về phía trước,

- Nếu chuyện này nháo đến chỗ của Thanh Nguyên Tông tông chủ, e cũng không sợ chút nào!

- Đúng vậy, Vô Danh Phong có quy củ của Vô Danh Phong, dám xông vào Vô Danh Phong, dựa vào môn quy,có thể trực tiếp đánh chết!

m thanh già nua của Chu lão vang lên.

- Tuy lão đầu tử đã già, nhưng còn chưa chết đâu, các ngươi đã đánh đến cửa, vậy nghĩa là không xem lẫu đầu tử ta vào mắt đúng không!

Chu lão nói, âm thanh nhẹ nhàng lại ho khan một chút,

- Lão đầu tử cũng có chút mặt mũi trong Thanh Nguyên Tông, chắc phải để trưởng bối của các ngươi ra mặt rồi!

- Chu lão đã nói như vậy, thì các ngươi vẫn nên để lại chút gì đó đi!

Vương Song nghe vậy, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng, một quyền đấm ra, sức mạnh kinh khủng ngưng tụ, mấy người đối diện đều muốn chống cự, nhưng làm sao chịu được một quyền của Vương Song, nhất thời thân ảnh đều văng ra ngoài, rời trên mặt đất, vô cùng chật vật.

Thân ảnh của Vương Song cũng không ngừng lại, "Vút" một cái đã bay sát đến, giẫm lên thân của hai người, "Rắc" một tiếng, xương cốt của hai người đó không biết đã gãy bao nhiêu cái, trong miệng gào lên tiếng kêu thảm thiết.

Sau đó Vương Song chuyển đến trước mặt một nam tử, đây là nam tử đã xảy ra tranh chấp với mình lần trước, cũng là thủ phạm dẫn theo đám người này, thấy Vương Song bước đến, đối phương rõ ràng là bị dọa sợ.

- Đừng, đừng mà!

Vương Song lạnh lùng nhìn đối phương, trước đó rõ ràng bản thân đã đánh quá nhẹ, nên mới để xảy ra chuyện bây giờ, cho nên Vương Song quyết định ra tay hung ác một chút, một chân đá ra, cơ thể nam tử trực tiếp ma sát với mặt đất, trên mặt đất xuất hiện một đường máu, xương cốt trong cơ thể chắc hẳn đã vỡ vụn toàn bộ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận