Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1431: Thiếu Niên ở Sơn Thôn! (2)

Vương Song hơi kinh ngạc nhìn đối phương, nhẹ giọng nói, mèo đen từ trên đầu vai hắn cũng nhảy xuống, đáp lên đầu của Vương Lâm, giống như muốn xem đầu của đối phương thành ổ, cuộn tròn người lại, giống như buồn ngủ.

Vương Lâm cũng không quan tâm, hắn cũng là cực kỳ thích con mèo đen của Vương Song này, đồng thời hắn luôn luôn cảm giác được con mèo này có linh tính.

- Ngươi nói có chiến đấu giữa Tu Hành Giả sao? Ta từng thấy, có một lần, ta ở trên núi, nhìn thấy nơi rất xa, có hai tiên nhân đang chiến đấu, bọn họ đánh nát núi cao, thậm chí ngay cả dòng sông đều bị bốc hơi, cực kỳ đáng sợ.

- Sau đó rốt cuộc là người nào thắng, ta không biết, nhưng ta nghĩ, đây chính là trận chiến đấu của Tu Hành Giả.

Vương Lâm nhìn Vương Song, trong mắt có một chút kiên định khiến người ta xúc động, điều này khiến Vương Song nghĩ đến sự bình tĩnh trước đó khi đối phương nhìn thấy mình toàn thân máu tươi, đây là một tính cách vô cùng trầm ổn của thiếu niên.

- Nhưng những thứ này Vương Lâm ta không sợ, ta muốn trở thành một Tu Hành Giả, tương lai bay đi biến mất, vĩnh viễn bất tử!

Thân thể Vương Lâm nho nhỏ phát ra chí nguyện vĩ đại.

- Ha ha, gia hỏa này ta thích, thú vị đấy!

Giọng Tiểu Thất trong não Vương Song vang lên, ngữ khí hắn hình như vô cùng trọng dụng gia hỏa này.

- Nhưng thật đáng tiếc, ta đã điều tra rồi, thể chất của gia hỏa này cực kỳ bình thường, nếu muốn tu hành thì tài nguyên phải gấp người khác mấy chục lần mới có thể thu được hồi báo tương đương, kiểu thể chất này, cố lắm thì cũng là cảnh giới Tiên Thiên, không thể đến Siêu Phàm được!

Nghe vậy, Vương Song âm thầm thở dài một tiếng, hắn cũng biết kết quả này, vì vậy vẫn luôn không dạy cho đối phương bất kỳ phương pháp tu luyện nào.

- Con đường tu hành, không phải dễ như ngươi tưởng, đôi lúc làm người bình thường cũng khá hạnh phúc.

Vương Song thở dài một tiếng.

- Vương đại ca, ngươi là Tu Hành Giả sao?

Vương Lâm nhìn Vương Song, tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí vô cùng khẳng định.

- Ngươi muốn ta dạy cho ngươi à, đáng tiếc bây giờ đến bản thân ta cũng khó đảm bảo, nếu như bị người khác phát hiện là ta dạy, chỉ sợ toàn bộ thôn các ngươi đều sẽ bị diệt trừ...

Vương Song lắc đầu.

Nghe vậy, sắc mặt Vương Lâm tối lại, nhưng tinh thần lập tức chấn động,

- Không sao, ta nghe nói bên ngoài có một số tông môn chuyên môn bồi dưỡng Tu Hành Giả có lẽ ta có thể gia nhập vào đó.

Vương Song không nói rằng thiên phú hắn thấp, sợ đả kích đến sự tự tin của đối phương.

Vương Song cùng nhìn qua bầu trời đêm, từng ngôi sao lấp lánh, hình như rất gần, nhưng Vương Song hiểu rõ khoảng cách này cực kỳ xa xôi, chỉ có thông qua truyền tống trận mới rất nhanh đạt tới, mà toàn bộ Tà Dương Tinh đã bị một Tinh Thần Lực khủng bố vây quanh, chỉ cần bản thân xuất hiện, e rằng sẽ bị phát hiện.

Nhớ đến khí tức mấy ngày nay liên tục cảm nhận hơn mười khí tức Hạo Đại, Vương Song cũng cảm giác được khóe miệng của mình dâng lên chút cay đắng.

Hắn thực sự là Thượng Thiên Vô Lộ, Nhập Địa Vô Môn, mọc cánh cũng khó thoát, ngoại trừ việc chờ cứu viện, hắn thật không còn cách nào. Thế nhưng bây giờ ngay cả tin tức hắn cũng không truyền ra được, Chu lão ở Thanh Huyền tông làm sao biết hắn gặp nguy hiểm.

- Bây giờ trước tiên chỉ có thể tiêu hóa mảnh vụn kia, để Quá Khứ Thân lại tăng thêm một tầng nữa.

Vương Song nghĩ đến chuyện bản thân nuốt chửng Hỗn Độn Tinh Thạch kia, dẫn đến tình trạng như hiện giờ. không khỏi dung nhập tâm thần vào trong đó.

Ở sâu bên trong não, ba hạt giống màu trắng mơ hồ là Tam Đạo Căn Nguyên từ thời Hồng Mông Chi Sơ, tản ra khí tứ siêu nhiên của quá khứ, tương lai, đáng tiếc, đáng tiếc trên đó có một cái vết nứt, không thể dùng, một cái thì là nuốt chửng Tinh Thạch Hỗn Độn, rơi vào trạng thái ngủ say bên trong, hư ảnh màu trắng không ngừng hấp thu Hỗn Độn Căn Nguyên trong Hỗn Độn Tinh Thạch, Hỗn Độn Căn Nguyên vô cùng yếu ớt này bị hạt giống màu trắng hấp thu, trong lúc mơ hồ, hạt giống màu trắng không ngừng thu nhỏ, sau khi hấp thu được căn nguyên và được Hỗn Độn Khí tưới vào, hạt giống nhỏ kia dần trở thành một bông hoa lớn chừng một bàn tay.

Một chút khí tức mờ mịt xuất hiện, Nhân Uân Chi Khí vô tận lượn lờ trên đóa hoa, cả bông hoa hoàn toàn ngưng đọng, giống như một đóa hoa sen chưa nở rộ.

Đóa hoa sen này xuất hiện, trong đầu Vương Song nhất thời yên tĩnh, toàn bộ thời không như bị dừng lại, lúc này Vương Song cảm giác được chỗ sâu trong não của bản thân, thêm một cái Định Hải Thần Châm, một luồng trấn áp tất cả khí tức xuất hiện, mọi Tinh Thần Lực đều lưu chuyển đâu vào đấy, giống như một hồ nước vậy, để hai hạt giống cùng một đóa hoa sen vây quanh tại trung tâm, lấy Tinh Thần Lực vô tận làm ướt.

Mà ở trung tâm hoa sen, hình như có vật gì đó đang thai nghén. ..

Vương Song cảm nhận được hạt giống Quá Khứ đã lột xác, trên cơ thể hắn, mơ hồ có một đường kẻ kỳ dị xuất hiện, xen lẫn vào trong cơ thể hắn.

Chờ đến khi Vương Song lấy lại tinh thần, phát hiện thái mặt trời đã nhô lên, ánh sáng bình minh đã chiếu rọi, xóm nhỏ này lại bắt đầu một ngày mới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận