Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2408: Thoát khỏi Dị Vực (2)

-Trước đó ta hiếu kỳ phụ thân ngươi rốt cuộc có kế hoạch gì, cho nên mới lôi kéo sư huynh tiến vào nơi này.

Dạ Phi Yên không thèm để ý nói.

Thạch Hạo cười khổ một tiếng:

- Xin sư tôn tha thứ, tiểu sư muội cũng là hiếu kì, nếu như sư tôn muốn trách thì trách đệ tử đi.

Trớ Chu Chi Chủ không để ý, trong mắt bỗng nhiên nổ ra hai đạo thần quang kinh khủng, trong nháy mắt xuyên qua thời không, thời không cả tòa đại điện đều đang đảo lưu, trong mơ hồ cảnh tượng phát sinh trước đó xuất hiện, bọn họ thấy được thân ảnh bản thân xuất hiện ở nơi này, Thạch Hạo không có động tác gì, chỉ có cảnh tượng Dạ Phi Yên đọc qua vật phẩm của Trớ Chu Chi Chủ.

Trong mắt Trớ Chu Chi Chủ lóe lên vẻ kỳ quái, không nói gì, tiếp tục đảo lưu thời gian, có điều trừ bọn họ thì không còn chút dị động nào.

Vương Song nắm vững Thời Không Châu, trên một đạo thời không vượt xa Trớ Chu Chi Chủ, hắn làm sao không biết sẽ có loại tình huống này, cho nên đã xóa cảnh tượng bản thân tồn tại trong thời không, Trớ Chu Chi Chủ đương nhiên không thể phát hiện..

Triệt hồi thần thông, Trớ Chu Chi Chủ nhìn hai người:

- Xem ra đối phương tinh thông Thời Không Nhất Đạo, ta suy đoán, đối phương khẳng định biết được kế hoạch của chúng ta, hai người các ngươi lập tức xuất phát, cần phải tìm ra đối phương!

Vừa nói, trong tay của hắn xuất hiện một cái mệnh bài, phía trên có từng tia phù hiệu màu đen, không ngừng vặn vẹo:

- Hắn đã giết nhị sư huynh các ngươi, đã lây dính lời nguyền của ta, nó sẽ mang các ngươi đi.

- Ta sẽ thông tri ba vị chúa tể kia, phong tỏa biên cảnh, các ngươi phụ trách một hướng hắc ám chi cảnh! Ta phụ trách hướng trật tự chi chủ.

- Còn một phương hướng nữa thì sao?

Dạ Phi Yên tò mò hỏi.

- Hỗn loạn chi chủ nơi đó đương nhiên sẽ có cường giả khác đến truy tung.

Trớ Chu Chi Chủ nói, nhìn thoáng qua Thạch Hạo:

- Thạch Hạo, ngươi thân là sư huynh, hết sức cam đoan an toàn sư muội của ngươi, mang tên kia về.

- Vâng, sư tôn.

Nghe vậy, Thạch Hạo trầm giọng mở miệng, nói xong tiếp nhận mệnh bài trong tay Trớ Chu Chi CHủ, biến mất cùng Dạ Phi Yên.

Nhìn thân ảnh hai người biến mất, Trớ Chu Chi Chủ trầm ngâm một chút, thân ảnh khẽ động, lặng lẽ đuổi theo.

Bên trong tinh không vô tận, Vương Song cực tốc tiến lên, tinh không thu nhỏ dưới chân hắn, mỗi một bước bước ra cũng là triệu vạn dặm tinh không!

Biết được kế hoạch của Dị Vực, hắn phải kịp thời thông báo cho Thanh Liên Đế Quân, nếu không mà nói, một khi Dị Vực thành công, Thanh Liên Đế Quân dù cho thần thông cái thế, chỉ sợ cũng chỉ có một con đường là vẫn lạc!

Có điều còn chưa đi bao xa, Vương Song phát hiện tinh không bỗng nhiên có vô số cường giả, điều tra bốn phía, tìm kiếm mỗi một chỗ trong hư không!

Hắn lập tức hiểu rõ, Trớ Chu Chi Chủ nhất định là Thiên Hỏa Thánh Giả vẫn lạc, đây là chọc vào tổ ong vò vẽ, toàn bộ Dị Vực đoán chừng đều nổ tung.

Mình muốn trở về, nhưng bây giờ đường biên giới đoán chừng cũng bị phong tỏa, có Chuẩn Đế tọa trấn, mình muốn tránh khỏi, đây cũng không phải là một chuyện đơn giản!

Hai mắt Vương Song lạnh lùng, trong lòng nhưng không quá lo lắng, bản thân dù sao cũng có thực lực Chuẩn Đế, nếu thật sự không được, cùng lắm thì đánh đi ra, một tôn Chuẩn Đế mà thôi, chẳng lẽ còn có thể ngăn con đường bản thân trở về không được!

Nghĩ tới đây, Vương Song cười lạnh một tiếng, lần nữa xé rách tinh không rời đi.

Có điều không đến bao lâu, có người phát hiện Vương Song đi qua hư không. Trực tiếp phát ra tín hiệu.

"Ầm."

Vương Song lạnh lùng nhìn thoáng qua, vung tay lên, đại thủ che trời, trong nháy mắt bao trùm đối phương, dễ dàng xóa đi toàn bộ đối phương.

Một mảnh tinh không khác, Vương Song xuất hiện lần nữa, lần nữa giết chết một tôn Thánh Giả, ngay sau đó biến mất.

Càng tiến về biên cảnh hai phương vũ trụ, phong tỏa càng nghiêm mật, Vương Song mấy lần bị người phát hiện, nhưng đều bị hắn thi triển thủ đoạn lôi đình giết chết địch nhân!

Lúc này, bên trong Đế Cung bỗng nhiên truyền đến một tiếng thở dài, từng đạo quang mang thần bí tuôn ra, chạy về phía bốn phương tám hướng, bay tới vài chỗ thế lực siêu cấp ở phương vũ trụ này.

Rất nhanh, mấy đạo thân ảnh rời đi, bay ra ngoài tinh không, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt, tinh hà ở rất xa phía sau.

......

Vương Song đi đường cực nhanh, bỗng nhiên, ở một nơi tinh vực bỏ đi dừng bước lại, nhìn về phía sau lưng mình.

Sau mấy hơi thở, hai bóng người xuất hiện ở trước người hắn, nhìn thân ảnh quen thuộc kia, Vương Song nhẹ nhàng thở dài một tiếng.

- Chính là ngươi giết nhị sư huynh!

Ánh mắt Dạ Phi Yên băng hàn nhìn Vương Song, lạnh giọng nói.

Ánh mắt Thạch Hạo cũng đầy sát ý.

- Ngươi thật sự không biết ta sao?

Vương Song không phản ứng lại đối phương, mà là nhìn Thạch Hạo, nhẹ giọng mở miệng nói.

Trong giọng nói của hắn mang theo ba phần kinh hoảng, ba phần chờ mong, ba phần mờ mịt, và một tia bi thương.

Thạch Hạo không chỉ là thiên kiêu đại chí tôn ở vũ trụ bọn họ, còn là huynh đệ của hắn, bây giờ lại là trở thành một thanh đao phong của Dị Vực, hắn làm thế nào cũng không thể nào tiếp nhận được.

- A, ngươi là ai?

Lông mày Thạch Hạo nhíu lại, cười lạnh thành tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận