Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2035: Leo lên đỉnh! (2)

Theo đao ý thiên địa phách tuyệt tiêu tán, đao ý của Vương Song dường như hấp thu Bá Tuyệt Đao Ý nổ tung, ngay lập tức tăng vọt, biến thành một đao quang có vẻ rất lớn!

Chân ý hóa hình, đao ý của Vương Song đã bắt đầu chạm đến cấp độ thứ hai của chân ý!

Đến đây, mục đích chuyến đi của Vương Song đã đạt được!

- Ha ha, hành trình đi Thời Quang Thần Sơn đối với ta mà nói thật đúng là một cơ duyên lớn!

Vương Song lẩm bẩm, nhìn về phía đao quang sắc bén vẫn sừng sừng phía trước, Vương Song khẽ mỉm cười, quay đầu nhìn về phía khoảng trống xung quanh, trong miệng quát nhẹ một tiếng.

- Nát!

Thiên địa vỡ nát, Vương Song lại xuất hiện ở trước đại môn, có điều so với trước đây, tu vi của hắn lúc này không thay đổi, nhưng đao ý lại tăng lên!

Nhìn đại môn sừng sững trước mặt, Vương Song hít một hơi thật sâu, tâm tư xoay chuyển, ánh mắt sắc bén đến cực điểm, đao ý trong nháy mắt bộc phát, đao quang trong suốt lớn khoảng ba tấc bỗng nhiên xuất hiện, tản ra huỳnh quang màu xanh nhạt.

Đao quang ba tấc rất nhỏ, nhưng trong lúc mơ hồ lại có một ít hào quang màu vàng hiện lên, khiến đao ý hiện thực hóa này càng thêm dày đặc!

Vô cùng hung hãn, cộng với áp lực nặng nề như núi, đao ý trước đó Vương Song thôn phệ được càng trở nên chân thực!

Nếu có người nhìn thấy một màn như vậy, nhất định sẽ sợ chết khiếp, chân ý vốn chính là một loại lực lượng vô cùng đặc thù, đẳng cấp cao, chỉ cần nắm vững cũng đã là mơ ước của biết bao nhiêu người.

Dung hợp chân ý, đây quả thực là chuyện nằm mơ giữa ban ngày!

Ngay cả bản thân Vương Song cũng giật mình, không hiểu đao ý của mình dung hợp với chân ý của ngọn núi từ khi nào, nhưng lúc này rõ ràng không phải là lúc truy cứu chuyện này!

Đao ý ba tấc nổ tung, rơi vào trên cánh cổng cổ xưa!

- Rầm.

Đại môn đột nhiên rung chuyển, vô số thanh âm vang lên, giống như chư thiên tế tự, âm thanh Phật xướng vang vọng khắp vạn giới!

Đại môn từ từ mở ra, từng sợi quang minh ầm vang rơi xuống!

Đao ý ngày càng mạnh, giống như muốn chém giết tất cả, hủy diệt tất cả, giống như một nốt thăng, càng ngày càng mạnh!

Trong nháy mắt đại môn mở ra một nửa, vô số quang minh rơi xuống, khiến cho Vương Song cảm thấy như thể trái tim mình đã được rửa tội!

Đại môn mở ra càng ngày càng rộng, mồ hôi lạnh trên trán Vương Song càng ngày càng nhiều, cho dù chân ý của hắn lại thăng cấp, cũng khó có thể mở ra đại môn này!

Có điều cuối cùng thì Vương Song cũng thành công làm được, “ầm” một tiếng, đại môn hoàn toàn mở ra.

Nhìn thế giới phía sau cửa, là một quảng trường bạch ngọc, phía trên quảng trường bạch ngọc, có chín chiếc ghế hoàng kim, lặng lặng đặt ở trên quảng trường bạch ngọc!

Lúc này, trên chín chiếc ghế, không có một bóng người!

- Ha ha, ta là người đầu tiên!

Vương Song khẽ cười một tiếng, thu hồi đao ý, sau đó chậm rãi đi về phía trước!

Vừa mới bước vào, cánh cổng sau lưng đột nhiên đóng lại, Vương Song không thèm để ý, nhìn chín chiếc ghế hoàng kim, suy nghĩ một chút, sau đó chọn chiếc ở giữa ngồi xuống!

Thân ảnh đang ngồi xuống, giữa thiên địa bỗng nhiên biến đổi, con đường mà Vương Song đang đứng đột nhiên biến mất, tuyển thủ trên đường trong nháy mắt bị chuyển rời đến chân núi!

Mặt khác các tuyển thủ trên đường trong nháy mắt cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía bầu trời, trên bầu trời thân ảnh của Vương Song hiện ra, ngồi ở trên chiếc ghế hoàng kim, nhìn xuống chúng sinh!

Xung quanh thân hắn thần quang sáng chói, giống như một vị thần linh!

- Vương Song, hắn đã trèo lên đỉnh rồi!

Đây là suy nghĩ của tất cả mọi người!

Sau một khắc, trong lòng bọn cũng hiện lên một suy nghĩ khác.

- Có thể có chín vị lên đỉnh, bây giờ Vương Song chiếm một vị trí, còn thừa lại tám vị trí!

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng bọn họ cũng cảm thấy nóng vội!

Ngay cả đám người Lâm Băng Lam, Tôn Ngôn cũng không khỏi có chút khẩn trương!

Lúc này, bọn họ đều gặp phải vấn đề không giống nhau, có người đối mặt với đối thủ tu vi kinh khủng, có người bị vây bên trong huyễn cảnh, còn có người bị một chiếc gương vây khốn, không có cách nào thoát thân!

Những người khác nhau, những tình huống khác nhau, nhưng không ai trong số họ có thể dễ dàng vượt qua, mạnh như Lâm Băng Lam, lúc này y phục cũng nhuốm máu, sắc mặt hơi trắng bệch, cuối cùng địch nhân của nàng, một Yêu tộc cường đại của Kim Ô Huyết Mạch bị giết chết!

Tiến lên từng bước một, Lâm Băng Lam cảm thấy quảng trường bạch ngọc ở phía sau địch nhân của mình !

- Tí tách, tí tách.

Từng vết máu rơi trên mặt đất, màu trắng và màu đỏ trở nên chói mắt!

Đôi mắt Lâm Băng Lam di chuyển, nàng nhìn thấy Vương Song ở giữa, gật gật đầu, ngay sau đó lựa chọn một chỗ ngồi ngẫu nhiên ngồi xuống!

Khoảnh khắc rơi xuống, Thời Quang Thần Sơn rung mạnh, thân ảnh của Lâm Băng Lam cũng hiện rõ trước mặt tất cả mọi người.

- Lâm Băng Lam, nàng cũng thành công rồi!

Mọi người càng ngày càng lo lắng, đây giống như là một tín hiệu, thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều thiên kiêu cũng chiến thắng đối thủ của mình, phát động công kích!

Đám người Tôn Ngôn, Bạch Vũ, Thần Sơn, Ma Phong, Tuyệt Ảnh cùng i lên đỉnh núi, đều tự tìm đến ghế ngồi ngồi xuống!
Bạn cần đăng nhập để bình luận