Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 903: Thu hoạch ngoài ý muốn

Nhưng mà Vương Song nhìn Lăng Vân thật sự có chút không được thông minh lắm vẫn quyết định không nói chuyện với hắn nữa, nếu không, Vương Song không chắc bản thân có thể hay không nhịn nổi được trực tiếp đánh nhau với đối phương.

Sau đó, Vương Song lại đi đến chỗ Tô Nhược Hi bên kia, vị giai nhân này lạnh lùng hơn, tựa như một tòa núi tuyết, có thể đông lạnh linh hồn người ta, trừ Hoa lão tới cùng đối phương trò chuyện hai câu, những người khác đều không thể khiến cho đối phương mở miệng.

Sau cùng Vương Song vẫn cùng hai huynh đệ Trần Bất ngữ ngồi cùng một chỗ, nghe hai huynh đệ bọn họ khoác lác.

- Vương thành chủ, không phải ta khoác lác với ngươi đâu, nếu lúc ấy ta ở Thành phố Giang Nam, chỉ trong vài phút ta sẽ triệu hoán đại quân ngàn vạn vong linh, trực tiếp san bằng đám Zombie kia cho ngươi

Lão đại Trần Bất Ngôn dường như uống nhiều, khoác loác, ôm bả vai Vương Song nói.

Đệ đệ Trần Bất Ngữ không chịu nổi, ở bên cạnh phụ hoạ theo đuôi:

- Đúng đấy, huynh đệ chúng ta xuất thủ, Zombie, biến dị thú gì đó, tất cả đều phải đứng phía sau cả!

- Ha ha...

Vương Song ngược lại cảm thấy ở chúng với hai người này có chút vui vẻ, cũng không thèm để ý bọn họ nói lời vô vị, có chút buồn bực bọn họ đều là Tiến Hóa Giả, sao lại dễ dàng say như vậy chứ.

Vương Song quay đầu nhìn lại, Triệu Hân cùng Tô Nhược Hi trò chuyện rất hài hòa, không thèm để ý dáng vẻ bản thân mũi dính đầy tro.

- Quả nhiên, nữ nhân cùng nữ nhân mới có thể tìm thấy cùng đề tài.

Vương Song cảm khái một câu. Không để ý nhìn Lăng Vân một cái, nhìn thấy dáng vẻ Thần Quỷ chớ gần thì nhanh chóng xua tan ý nghĩ trong lòng mình.

Lúc Vương Song đang cảm thán trong lòng, đột nhiên nghe thấy có người nói ra ba chữ “thép sao băng” nhất thời giật mình, nháy mắt ngẩng đầu nhìn lại, một nam tử hơn ba mươi tuổi vẻ mặt ngượng nghịu cùng một tên gia hỏa khác nói cái gì đó.

Vương Song nhìn thủ hạ bên cạnh Trần Bất Ngôn, ra hiệu bọn họ trông coi lão đại của mình, sau đó rời khỏi chỗ ngồi, đi đến bên cạnh người kia.

- Lão Lý, ngươi cũng quá hung ác rồi vậy mà muốn dùng một ngàn cân Linh Cốc đến đổi lấy một tấn thép sao băng, coi ta thành kẻ tiêu tiền như rác sao!

Lưu Đông có chút tức giận mở miệng, Lưu Đông sớm đã đến căn cứ địa thành phố Thượng Kinh, bởi vậy, cũng sớm quen biết không ít thủ lĩnh của những căn cứ khác, mỗi căn cứ đều ở những nơi khác nhau, tài nguyên của bọn họ cũng không giống nhau, cộng thêm sau khi Mạt Thế xuất hiện Thần Ma chi vật, càng kéo dài sự khác biệt giữa các căn cứ địa lớn.

Cho nên, hiện tại thật vất vả mới có thời cơ tụ tập cùng một chỗ, tất cả mọi người tiến hành đàm phán, hy vọng có thể đổi lấy vật tư bọn họ cần, nam tử trước mặt Lưu Đông đến từ một nơi gọi là căn cứ địa Nghi An, cách căn cứ địa Cự Dã của Lưu Đông không xa lắm, khoảng năm, sáu trăm dặm, mà hắn chính là thủ lĩnh của căn cứ địa này.

Lý Thành vận khí rất tốt, từng chiếm được một gốc Linh Cốc, sau khi bồi dưỡng Linh Cốc trưởng thành, thậm chí trở thành thực phẩm chính của căn cứ địa, cũng dựa vào việc trồng linh cốc, căn cứ địa của hắn mới hấp dẫn không ít cường giả gia nhập, trở thành một thế lực lớn, mà Lưu Đông cũng từng nghe về Linh cốc của căn cứ địa Nghi An, định dùng đồ vật trao đổi, nào nghĩ đến Lý Thành công phu sư tử ngoạm, lại muốn dùng một ngàn cân Linh Cốc mới có thể đổi lấy một tấn thép sao băng, mặc dù thép sao băng là khoáng thạch, nhưng số lượng vô cùng thưa thớt, dùng nhiều nguyên liệu tinh vi mới có thể tạo nên, thậm chí dùng cho cả nhành hàng không, có thể nói là chất lỏng hoàng kim, trong căn cứ địa của Lưu Đông vừa vặn có một mạch khoáng thép sao băng, cho nên, mới có thể trực tiếp dùng tỷ lệ hoàn toàn không hợp lý này đổi lấy.

Theo tính toán của Vương Song, giá trị một kg thép sao băng nếu như đổi thành Linh Cốc, Vương Song thậm chí nguyện ý dùng một tấn Linh Cốc đổi lấy một trăm cân thép sao băng, bởi vậy có thể nghĩ đến Lý Thành chèn ép đối phương bao nhiêu!

- Giá cả như vậy, nếu không phải gần đây ta có một nhóm vũ khí muốn chế tạo, căn sẽ không mua loại khoáng thạch này, mặc dù thép sao băng của ngươi hi hữu, nhưng gần như không có chỗ nào cần dùng đến, giá tiền này của ta rất công bằng rồi!

Lý Thành thì không quan trọng nhún nhún vai.

Căn cứ địa hắn có một chuyên gia phương diện vũ khí, nói cho hắn biết thép sao băng chế tạo vũ khí chất lượng vô cùng tốt, cho nên hắn mới có thể giao dịch với Lưu Đôn, nếu không, hắn làm sao lại lấy ra Linh Cốc mà bản thân trân quý đây.

Nghe thấy lời của Lý Thành, sắc mặt Lưu Đông có chút khó coi, mặc dù căn cứ địa của bọn họ cũng coi là căn cứ địa cơ lớn nhưng tài nguyên thực sự không bằng những căn cứ địa khác, trừ một Quáng Mạch cỡ nhỏ ra, cũng là một vùng núi non, trồng lương thực cũng chỉ miễn cưỡng nuôi sống người trong căn cứ đia, thời gian qua tuy không phải rất khó khăn, nhưng cũng không thể nói là dễ dàng.

Cho nên, hắn cũng hi vọng có thể đạt được Linh cốc trong tay Lý Thành như vậy có thể giải quyết tai hoạ ngầm của căn cứ địa của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận