Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1059: Thế lực ngoại lai xâm lấn

Những người khác cũng phụ họa, nhưng mà trong rốt cuộc có bao nhiêu phần là thật tâm thì cũng không rõ ràng.

Đám người Thu Ảnh Đồng thấy thế đều thở phào, biết cục diện hiện tại xem như tạm thời ổn định lại, nhưng mà cũng chỉ là tạm thời mà thôi, một khi Vương Song không có tin tức trong thời gian dài, căn cứ địa sẽ một phen biến động kịch liệt!

- Xem ra, muốn dẫn Lục Ma Đằng ra rồi!

Ánh mắt Thu Ảnh Đồng lấp lóe, trong căn cứ thiếu Vương Song có thể nói là trực tiếp hao tổn một nửa thực lực, may mắn hắn còn lưu lại Lục Ma Đằng cùng Long Quy, cả hai đều là biến dị thú tam giai, có chúng nó tồn tại, căn cứ địa miễn cưỡng còn có thể chống đỡ tiếp.

Rất nhanh, theo sự sắp xếp của đám người Thu Ảnh Đồng, Triệu Hân, Đổng Châu, tất cả mọi việc đềuvận chuyển bình thường, gần như không có chút biến hóa nào, nhưng một người mẫn cảm vẫn phát giác được không khí trong căn cứ địa cũng phát sinh một số cải biến, trong căn cứ khắp nơi đều là binh lính tuần tra, binh sĩ mang súng ống không ngừng dò xét xung quanh.

Không biết lúc nào, từng tin tức truyền ra giống như một viên pháo hoa, trong nháy mắt truyền khắp căn cứ.

- Thành chủ tiến vào vết nứt không gian, thập tử vô sinh!

- Căn cứ địa quần long vô thủ, cao tầng tranh Quyền đoạt Lợi!

- Căn cứ địa thành phố Giang Nam đã không thể trở thành thủ hộ chi thành của người sống sót nữa rồi!

- ...

Từng tin tức bay đầy trời, cho dù đám người Thu Ảnh Đồng dốc hết toàn lực phong tỏa cũng không có một chút tác dụng nào, dần dần, lời đồn càng ngày càng lợi hại, thời gian trôi qua đã tạo nên một cục diện không thể khống chế được!

- Ầm!

Thu Ảnh Đồng đột nhiên đập bàn một cái, sắc mặt tái xanh.

- Đám hỗn đản này, thành chủ vừa lâm vào nguy cơ, bọn họ đã gây chuyện, xem ra thực sự không xem lời nói ra gì rồi!

Trong thanh âm của Thu Ảnh Đồng không che giấu được sự phẫn nộ, thậm chí không thể nào khống chế được năng lượng trong cơ thể, từng sợi hỏa quang hiển hiện trên người mình hiển hiện.

Nàng tức giận rồi, Vương Song vừa xảy ra chuyện có người không chịu nổi, trực tiếp gây ra chuyện, chẳng khác nào trực tiếp vả mặt bọn họ.

Chỉ có thể nói rõ bọn họ vô năng!

Mặc dù mọi người vô cùng tức giận, nhưng vẫn miễn cưỡng khắc chế tâm tình mình.

Một hồi lâu sau, Thu Ảnh Đồng chậm rãi khôi phục tâm trạng phẫn nộ:

- Điều tra xem rốt cuộc là ai để lọt tin tức ra ngoài?

Chu Ảnh ngồi bên cạnh, sắc mặt cũng vô cùng âm trầm nghe thấy câu hỏi của Thu Ảnh Đồng, sắc mặt càng thêm khó coi:

- Không, đối phương vô cùng cẩn thận, không lộ ra chút kẽ hở nào!

- Tra, nhất định phải tra, điều tra ra là ai làm, tuyệt không thể tuỳ tiện buông tha!

Thu Ảnh Đồng lạnh giọng mở miệng.

- Có phải là thế lực quốc ngoại làm không?

Đột nhiên, Đổng Châu nhẹ giọng mở miệng, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, nhìn thấy ánh mắt mọi người, nghĩ một hồi, tiếp tục nói:

- Tinh hà bí cảnh mở ra, bọn họ đều muốn đến kiếm một chén canh, ta nghĩ thế lực quốc ngoại hẳn là phái đến không ít nhân vật, chúng nó cùng chúng ta cũng không phải cùng một con đường, phá hư căn cứ địa của chúng ta, đối với bọn hắn mà nói cũng là một chuyện tốt.

- Chúng nó chắc chắn rất vui lòng làm ra chuyện bỏ đá xuống giếng này.

- Có khả năng.

Đám người Thu Báo Quốc, Hoàng Thiên Hằng gật đầu, ánh mắt lộ ra vẻ suy nghĩ.

- Nhưng mà dựa vào bọn họ chắc chắn không làm được, trong căn cứ nhất định có người mật báo cho bọn hắn, nếu không khiến căn cứ xảy ra phong ba tuyệt đối không có khả năng.

Lời nói của Thu Ảnh Đồng vô cùng lạnh lẽo, bây giờ Vương Song sinh tử chưa rõ, không tính Lục Ma Đằng cùng Long Quy, thì nàng được xem như Đệ Nhị Cường Giả của căn cứ địa, cho nên, trên người nàng cũng có một trách nhiệm vô cùng nặng nề.

- Ừm, ta đồng ý, nhưng mà đối phương che giấu rất tốt, chúng ta không phát giác ra được, đoán chừng hành động của chúng ta quá lớn, kinh động đối phương, làm đối phương càng cẩn thận hơn!

Triệu Hân gật đầu.

Một đám cao tầng đã sớm đi theo Vương Song ở trong đại sảnh không ngừng thảo luận, thương lượng tiền đồ tương lai của Thành phố Giang Nam cùng các phương pháp giải quyết vấn đề.

Bốn phía đã bị bọn họ dùng năng lượng phong tỏa, ngoại nhân muốn biết được bọn họ nói chuyện gì đều không có khả năng.

Trong một gian phòng tối tăm, một thanh âm trầm thấp vang lê:

- Tra được bọn họ đàm luận cái gì không?

- Không, chúng nó phong tỏa rất nghiêm mật, đồng thời tham dự đều là đám người đã sớm đi theo Vương Song, những người khác cũng không có cơ hội tới gần.

Một thanh âm khác vang lên.

- Hừ, phế vật!

Thanh âm đầu tiên dường như có chút không vừa ý, nhưng mà cũng hiểu rõ loại chuyện này không vội vàng được, cho nên ngữ khí chậm dần.

- Cho ngươi ba ngày, nhất định phải hiểu rõ bọn họ đang đàm luận cái gì!

- Vâng!

Thanh âm thứ hai có chút trầm thấp đáp, sau đó biến mất không thấy gì nữa.

- Thành phố Giang Nam... Vương Song... tất cả đều là của ta, của ta...

Thanh âm đầu tiên vang lên lần nữa, dường như có chút điên cuồng, phát ra từng tiếng cười có chút khủng bố.

Bạn cần đăng nhập để bình luận