Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1376: Tam Đại Chân Truyền!

Chỉ trong vài giây, không gian cả vùng đều như trở thành thế giới băng tuyết!

- Thần thông trấn phong của Băng Tuyết Phong, Linh Độ Băng Phong, nghe nói là thần thông của một vị nữ Tôn Giả họ Lý!

Lâm Kinh Thiên lạnh nhạt nhìn cảnh này, cũng cảm nhận được sự lạnh lẽo đến cực hạn, không chỉ đóng băng cơ thể người, xem ra còn có thể đóng băng cả linh hồn người khác.

Thậm chí, từng hơi lạnh đến cực hạn này đánh về phía cơ thể hắn, y phục bên ngoài của hắn đã kết một tầng băng mỏng.

- Ầm

Sắc mặt của Lâm Kinh Thiên vẫn không thay đổi, thân ảnh vừa động, lớp băng trên y phục trực tiếp sụp đổ.

- Phù

Lâm Kinh Thiên tạo ấn, cả cơ thể hóa thành mặt trời chói chang, ánh sáng và nhiệt độ tỏa ra, chỉ trong vài giây, toàn bố thế giới băng tuyết trực tiếp bị hóa giải.

Một chưởng của Lâm Kinh Thiên đánh ra, dường như mặt trời trực tiếp nổ tung, sức mạnh kinh khủng đến cực hạn rơi vào trên người của Tư Đồ Tuyết như một khối huyền băng vạn năm.

- Ầm

Tư Đồ Tuyết trơ mắt nhìn một chưởng của đối phương đánh tới, bản thân chỉ có thể ngăn cản một kích thần thông của cường giả Hóa Thần nên chỉ có thể nứt ra, cảm giác giống như một người bình thường bị xe ngựa lao nhanh đụng phải, cả người trực tiếp văng ra ngoài.

- Thực lực của tiền bối thật kinh khủng, Tư Đồ bội phục.

Tư Đồ Tuyết văng ra mấy chục mét lại được một sức mạnh nhu hòa ngăn lại, sau đó cung kính nói với Lâm Kinh Thiên.

- Tuy các ngươi là thiên kiêu của tông môn, nhưng kinh nghiệm thực chiến quá kém.

Lâm Kinh Thiên thất vọng nói,

- Một đám bông hoa trong nhà ấm, cứ thế này, cho dù các ngươi có tham gia trận chiến, cũng chỉ có thể phụ trở cho những thiên kiêu khác mà thôi.

Nghe vậy, sắc mặt của ba người Tần Phong đỏ bừng, dù là Thanh Nguyên Tử hay các Thái Thượng Trưởng Lão khác thì sắc mặt cũng đều khó coi.

- Được rồi, thực lực của ba người các ngươi ra sao ta đã biết rõ, hiện tại đến phiên ba người các ngươi!

Lâm Kinh Thiên đưa mắt nhìn về phía Đoạn Thiên Nhai.

Thấy ánh mắt của Lâm Kinh Thiên, sắc mặt của ba người Đoạn Thiên Nhai, Ngân Phong, Sở Vân Phàm đều ngưng trọng, bọn họ đều là thiên kiêu cảnh giới Hóa Thần, nếu không cách nào có được đồng ý của đối phương, ném không mặt mũi của chính bọn họ, mà còn ném luôn mặt mũi của Thanh Nguyên Tông!

Lâm Kinh Thiên áp chế thực lực của mình xuống đến Hóa Thần sơ kỳ, lạnh nhạt nhìn bọn họ,

- Các ngươi, chuẩn bị hết chưa?

- Ta đấu trước.

Cơ thể của Ngân Phong chớp động ánh sáng, lẳng lặng nhìn Lâm Kinh Thiên, thân là một trong Tam Đại Chân Truyền của Thanh Nguyên Tông, hắn có lòng tin rất lớn với thực lực của mình, tuy sức chiến đấu của Lâm Kinh Thiên khiến hắn rung động, nhưng hắn vẫn muốn thử một chút!

- Ầm

Hào quang màu trắng bạc từ trên người Ngân Phong truyền đến, tản ra một ý cảnh bất động vĩnh hằng, mặt đất xung quanh trong nháy mắt như than lún, dường như không thể chịu nổi sức mạnh của Ngân Phong.

- Giết

Quát khẽ một tiếng, thân ảnh Ngân Phong hóa thành thiêm điện, đánh thẳng đến Lâm Kinh Thiên, sức mạnh kinh khủng, trực tiếp đánh nát không gian, quyền kình cuồn cuộn đủ để đánh chết một cường giả Hóa Thần đỉnh phong!

Lâm Kinh Thiên đối mặt với công kích này, sắc mặt bất biến, lại ra một chưởng, cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ phát huy sức mạnh vô hạn gần với cảnh giới Tinh Chủ, một bàn tay lớn như che trời, một phát đánh bay Ngân Phong.

Ngân Phong nằm trên mặt đất, trong nháy mắt đứng ậy, hóa thành một tia hồng quang, lần nữa đánh tới Lâm Kinh Thiên.

- Ầm, ầm…

Công kích liên tục ập đến vô cùng hoa mắt, các Thái Thượng Trưởng Lão và tông chủ của Thanh Nguyên Tông ở xung quanh đều mong chờ nhìn bọn họ chiến đấu, bọn họ không trông mong Ngân Phong sẽ thắng, chỉ muốn Ngân Phong có thể chống đỡ được một trăm chiêu của Lâm Kinh Thiên!

Trời đất triệt để hỗn loạn, nguyên khí thiên địa đều trở nên hỗn độn, chỉ thấy hai bóng người trên không trung điên cuồng giao chiến, từng đợt dao động cực kỳ cường hãn truyền ra, dù cho là cường giả Hóa Thần có lỡ rơi vào trong này, e rằng trong nháy mắt cũng bị chấn động đến nứt vỡ.

- Vụt

Lúc sắp đến một trăm chiêu, Lâm Kinh Thiên nhìn Ngân Phong ở phía đối diện, gương mặt lộ vẻ tiếc nuối, lập tức đánh ra một quyền ấn, trong nháy mắt đánh bay đối phương.

Ngân Phong rơi trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt không cam lòng nhìn đối phương, lập tức cười khổ nói,

- Ta thua!

Ánh mắt hắn ảm đạm, vô cùng không cam lòng, dường như đạo tâm đều đã sụp đổ.

- Không tệ, có thể chống đỡ được nhiều chiêu của ta như vậy.

Lâm Kinh Thiên nhàn nhạt nói, lập tức nhìn về phía hai người con lại.

- Thôi bỏ đi, hai người các ngươi cùng lên đi, tránh lãng phí thời gian.

Nghe vậy, Đoạn Thiên Nhai và Sở Vân Phàm đều sững sờ, lần này, bọn họ không cự tuyệt, liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, nhìn về phía Lâm Kinh Thiên.

- Lâm tiền bối, đã như vậy, thì bọn ta xin đắc tội!

Vừa nói xong, cả hai người giống như Tinh Thần Chi Tử, toàn thân toát ra ánh sáng nhàn nhạt, một chưởng đánh về hía Lâm Kinh Thiên, Tinh Thần Chi Lực ngưng tụ đến cực hạn có thể đánh nát vạn vật.

Không gian trực tiếp bị đánh bạo, các Thái Thượng Trưởng Lão ở xung quanh có cấm chế ngăn cản, nếu không chắc cả không gian đều sẽ bị đánh nổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận