Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 577: Cuộc chiến của hai nữ nhân! (3)

Đồng Vũ liếc nhìn Bạch Manh Manh, khẽ cười nhẹ nhàng nói:

- Ngươi nói đúng, bây giờ là mạt thế, có thể sống sót là đã không dễ dàng rồi, có thể ở trong một nơi tốt như vậy, làm sao không phải trả đại giá đây, không chỉ là lên giường, chỉ cần Vương ca đồng ý, lên giường mỗi ngày đều có thể!

- Ngươi đều có thể làm được, sao ta lại không thể, ít nhất ta còn sạch sẽ hơn ngươi, đây là lần đầu của ta!

Vương Song bình tĩnh nhìn đối phương, tựa như muốn nhìn xem đây có thật sự là nàng, Đồng Vũ một mặt vũ mị nhìn hắn, sắc mặt không chút thay đổi, nhìn một hồi, Vương Song lộ ra một vòng ý cười khó hiểu, vỗ một cái lên đùi Đồng Vũ, nhất thời lập tức cảm nhận được một tia run rẩy không dễ phát giác.

- Được rồi, đi dọn dẹp một chút, rửa bát đũa đi, sau đó chuyển hành lý của bản thân vào đi.

- Cảm ơn Vương ca.

Ánh mắt Đồng Vũ lộ ra một vòng kinh kỷ, bắt chước dáng vẻ của Bạch Manh Manh “chụt” một cái hôn lên mặt Vương Song.

Nhìn bóng lưng liên tục bận rộn của Đồng Vũ, Vương Song quay đầu nhìn Bạch Manh Manh một bên đang cầm hoa quả ăn ngon lành, dò hỏi:

- Manh Manh, ngươi biết bây giờ ở chỗ nào có thể truyền tin trong cự ly xa không?

Bạch Manh Manh đang ăn vô cùng vui vẻ, bình thường nàng có bao giờ được ăn hoa quả, nhưng ở chỗ Vương Song lại có rất nhiều, nàng đang hận không thể ăn hết, bỗng nhiên nghe thấy câu hỏi của Vương Song, nhất thời hơi sững sờ, nghi ngờ hỏi:

- Truyền tin cự ly xa? Muốn bao xa?

- Một nghìn cây số trở lên.

- Không có khả năng, bây giờ tất cả mạng Internet đều biến mất toàn bộ, điện thoại truyền tin ở nơi này thì vẫn do người chuyên nghiệp sửa chữa, chỉ có thể sử dụng trong căn cứ thành phố Thiên Thủy, hoàn toàn không thể ra bên ngoài căn cứ.

Bạch Manh Manh suy nghĩ một lúc, trực tiếp nói.

- Cũng không phải không có cách.

Đột nhiên, Đồng Vũ ở một bên đang bận rộn nói, nhất thời khiến hai người kia kinh ngạc quay đầu nhìn, dường như chuyển hành lý hơi mệt, trên trán Đồng Vũ lấm tấm mồ hôi, váy ren xuyên thấu cũng bị dính sát vào người, khiến đường cong dáng người hoàn mỹ lộ ra càng thêm mê người, ngay cả Vương Song nhìn cũng có chút động tâm.

- Mặc dù không có Internet, nhưng một số đồ vật nguyên thủy nhất vẫn có thể sử dụng, năm đó Hoa Quốc còn chưa thành lập, không phải đã sử dụng radio, thứ đồ chơi này không cần Internet, nhưng lại có thể tiến hành truyền tin trong cự ly xa!

Đồng Vũ chậm rãi nói, dứt lời, có chút tò mò nhìn Vương Song, không hiểu tại sao Vương Song lại hứng thú đối với chuyện này.

- Ngươi nói thật nhẹ nhàng, radio truyền tin kia thế nhưng nằm trong tay thế lực của tứ đại bá chủ, muốn truyền tin ra, không có sự đồng ý của bọn họ, làm sao có thể!

Bạch Manh Manh không phục nói:

- Bây giờ những đại nhân vật trong đặc khu kia cực kỳ coi trọng cách liên hệ truyền tin này, cho dù là một Tiến Hóa Giả đại nhân, muốn truyền tin và liên lạc với bên ngoài đều không có khả năng, càng đừng nhắc đến…

Tựa như cảm thấy bản thân suýt chút nữa nói sai, Bạch Manh Manh mạnh mẽ dừng lại. Vương Song thì không có để ý, nhưng lại cảm thấy rất hứng thú với những gì Bạch Manh Manh nói.

- Tại sao Tứ đại bá chủ lại khống chế truyền tin khắt khe tới như vậy?

Vương Song tò mò dò hỏi.

- Không biết, ta cũng nghe nhưng người khác trong hộp đêm nói tới, nơi đó loại người gì cũng có, chính là nơi có tin tức linh thông nhất.

Bạch Manh Manh lắc đầu, nói.

Thời gian mấy ngày sau đó, Đồng Vũ ở lại chỗ của Vương Song, mỗi ngày chịu trách nhiệm mua đồ ăn, nấu cơm, giặt quần áo, dọn dẹp, kiêm chức bị Vương Song thỉnh thoảng chiếm tiện nghi. Đồng Vũ cũng không hề quan tâm, ở chỗ Vương Song gần như cái gì cũng không thiếu, mỗi ngày muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, hoa quả, ranh xanh, tùy ý ăn, cuộc sống này so với nàng của trước khi mạt thế còn tự tại hơn.

Bạch Manh Manh cũng mỗi ngày đều tới ăn chực uống chực, mở miệng gọi từng tiếng Vương ca vô cùng ngọt ngào, Vương Song cũng rất yêu thích tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu này, mỗi lần đều không có ngăn cản, hơn nữa Bạch Manh Manh làm việc ở hộp đêm, mỗi ngày đều có thể đạt được không ít tin tức, Manh Manh cũng sẽ kể lại cho Vương Song.

Mà ban ngày thỉnh thoảng Vương Song ra ngoài, tùy ý đi dạo ở khu bình thường, từ cửa hàng, đến siêu thị, lại tới công xưởng,...từng tấc đất của khu bình thường gần như bị Vương Song đi hết, thậm chí Vương Song cũng thử đi vào đặc khu, gác cổng ngoài cửa đương nhiên không ngăn được hắn, chẳng qua thời điểm hắn vừa bước vào đặc khu thế mà cũng mơ hồ phát giác được một cỗ khí tức của nhất giai cường giả, khiến cho Vương Song giật mình, trong nháy mắt rời đi!

Sau khi Vương Song biết tứ đại bá chủ đã độc quyền truyền tin ở nơi này, lập tức nghĩ cách làm cách nào liên lạc với đám người Thu Ảnh Đồng, thông báo tình hình của hắn, báo bình an cho bọn họ, dù sao thân nhân của Vương Song đều ở nơi đó, nếu như bọn họ thật sự cho rằng chính mình kẹt ở nơi này loạn lên, chỉ sợ thân nhân của hắn sẽ gặp xui xẻo!

Bạn cần đăng nhập để bình luận