Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2063: Chống lại thiên phạt (2)

- Đập nát nó cho ta!

Quát lạnh một tiếng, bầu trời nổ tung. Một đao quang khủng bố giống như tia sáng đầu tiên trong bóng tối trong chớp mắt xuyên qua ngàn mét. Không chỉ xuyên qua sấm chớp của người đó mà còn kéo dài đến tận trời!

Chỉ một đòn đánh, Lôi Ảnh bị diệt, giống như đang diệt cả thế giới.

Giữa trời và đất chỉ tồn tại một đao này!

Dường như đã yên tĩnh nhưng trong chớp mắt, một luồng dao động khiến người tê cả đầu từ đám mây đen xuất hiện, một chất lỏng màu đỏ như máu rơi xuống nhưng không có mùi tanh của máu mà giống linh dược tỏa ra khí tức khiến con người thần say. Giống như đó là tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp nhất thế gian này!

- Thiên Chi Huyết!

Trong đầu của Vương Song vang lên tiếng kêu thảm thiết của Tiểu Không. Hắn giống như sắp phát điên, không ngừng thúc giục Vương Song:

- Mau, mau thu phục nó. Đây là Thiên Chi Huyết. Thiên Đạo Chi Huyết, quý hơn tất cả kho báu!

Tuy rằng không biết cái gọi là Thiên Chi Huyết có tác dụng gì nhưng Vương Song biết thứ được Tiểu Không coi trọng như vậy, nhất định là cực kỳ trân quý!

Vung tay một cái, giọt máu này được thu vào tay sau đó bỏ vào Vạn Giới Châu!

Về phần những người khác, nhìn thấy giọt máu rồi lại thấy Vương Song thu về, căn bản không ai biết đó là vật gì!

Chỉ trong một không gian, Huyền Thiên Thánh Giả nhìn một màn nước trước mắt, trong mắt là sự kinh ngạ, khóe miệng hiện lên nụ cười.

Làm xong tất cả mọi thứ, Vương Song tiếp tục ngẩng đầu nhìn trời. Lúc này, bầu trời lại chấn động kinh khủng giống như một con Phệ thiên thú sắp xuất hiện vậy.

- Oành.

Giây tiếp theo, một bức Thái Cực hắc bạch từ từ hiện ra, nó to lớn vạn trượng, xé nát vạn vật, bao trùm cả bầu trời bao la, tỏa ra loại sức mạnh to lớn có thể trấn áp cả đất trời giáng xuống.

Trước khi giáng xuống, các đỉnh núi lần lượt sụp đổ, vô số tảng đã bị nghiền nát, không chịu nổi loại áp lực này.

- Bụp bụp.

Lần lượt từng người không chịu được phải quỳ xuống giống như đang cõng trên lưng trăm ngàn ngọn núi thiêng!

Vương Song đối mặt với bức âm dương to lớn này, mắt sáng lên rồi một đao được chém ra, một cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ, âm dương bị chém ra thành đôi.

Như là.

Loại đao quang tráng lệ đối mặt bức Thái Cực này nổ tung thành nhiều mảnh. Nhưng Vương Song lại không chút kinh ngạc. Đao quang không ngừng, đao pháp tự chế nghịch chuyển ầm ầm bộc phát ra.

Thức thứ ba, đao hỏi hôm nay ai tranh phong!

Thức thứ tư, đao cùng người hợp một!

Một đạo quang so với đạo trước còn đáng sợ hơn. Phía trên bầu trời như đang tiến vào kiếm giới, mỗi một cây kiếm đều vô cùng đáng sợ ẩn chứa kiếm ý vô song của Vương Song!

Bức Thái Cực trực tiếp đẩy lên không trung, không còn cách nào khác lại rơi xuống lần nữa.

Nhìn thấy một màn này, ai nấy đều kinh ngạc không thôi, cảm thấy khó tin, giờ khắc này Vương Song thể hiện ra sức chiến đấu vô cùng cường hãn khác với lẽ thường!

Ngay cả Lâm Kinh Thiên cũng rất ngạc nhiên. Ban đầu lúc Vương Song giết Cổ Diễn thực lực của hắn khi đó là Tôn Giả Tam Trọng. Nhưng chỉ vài năm thôi vào giờ phút này Vương Song lại thể hiện ra thực lực có thể so với Trung Phẩm Tôn Giả rồi!

Vương Song nhìn bức Thái Cực vẫn chưa bị phá vỡ, ánh mắt khẽ động, sắc tím của Luân Hồi Kiếm như Thần Long vậy, trong chớp mắt vọt lên, Vương Song và kiếm hiệp một, hóa thành kiếm quang chia cắt thiên hạ!

- Bùm.

Đao quang vạn trượng trải dài cả thiên hạ, lưỡi đao không gì sánh được giống như đang nghiêng để cắt vải vậy. “Rắc” một tiếng, bức Thái Cực rung kịch liệt, phía trên xuất hiện vết rạn như tấm mạng nhện.

Điều này giống ngọn giáo mạnh nhất gặp cái khiên cứng cáp nhất, cả hai giằng co không ngừng nghỉ.

- Toang!

Tiếng gầm lạnh lẽo của Vương Song phát ra từ đao quang kinh khủng đó, đao quang bỗng nhiên tăng vọt, bức Thái Cực trực tiếp vỡ vụn!

Cùng với tiếng đổ nát của bức Thái Cực đó, trời đất thoáng chóng trở nên yên tĩnh, mây đen trên trời nhanh chóng tan đi, chỉ trong vòng vài tiếng thở tất cả đã hoàn toàn tan biến.

Mà ở phía dưới, phân thân của Vương Song đang khống chế Thời Quang Thần Thủy, luyện hóa nội tại cho đối phương, khí tức của Chu Càn đang dần tăng lên. Ở phía sau thậm chí còn tạo thêm một lớp sáng bạc bao phủ lấy Chu Càn.

Thân thể Vương Song từ từ hạ xuống, phân thân biến mất nhập vào thân thể hắn. Hiện tại Thời Quang Thần Thủy đã nhập vào bên trong Chu Càn vì thế cũng không cần đến Vương Song phải khống chế nữa.

Nhìn thấy Chu Càn được bao bọc bởi ánh sáng bạc, Vương Song khẽ mỉm cười rồi quay người lại.

- Vương Song, Chu Càn sư đệ hắn?

Vương Song vừa mới xoay người lại, đám người Thanh Nguyên không nhịn được hỏi.

- Không sao. Hiện tại điều Chu lão cần hoàn toàn luyện hóa năng lượng của Thời Quang Thần Thủy, có lẽ sẽ mất một thời gian. Đợi đến khi Chu lão luyện xong thì có thể quay trở về đỉnh phong!

Vương Song đáp lại.

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt.

Biết Chu Càn không sao, bọn họ cũng yên lòng.

- Đúng rồi, Tông chủ. Ta nghe nói khoảng thời gian có cao thủ đến giết. Các người có thân phận của người đó không?

Vương Song nhướng mày, trầm giọng hỏi.

Nghe thấy câu hỏi của Vương Song, đám người Thanh Nguyên Tử cười khổ một tiếng. Cũng không hỏi Vương Song làm sao biết được chuyện này chỉ chậm rãi kể lại sự tình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận