Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1623: Kiếm Cốt

Nhưng mà cũng bởi vậy, nàng cũng có lòng tin không nhỏ với Vương Song, ban đầu ở trong hư không bí cảnh, Vương Song đối mặt với Ma đầu khủng bố đến cực hạn kia vabax có thể bình yên vô sự đi ra, hơn nữa chỉ là một Mục Hàn Phong, chẳng lẽ có thể khiến Vương Song chiết kích trầm sa!

Trong Thanh Nguyên đại điện, đám người Lôi Càn biến sắc, đều giận dữ.

- Đáng chết, tên tiểu súc sinh này vậy mà vận dụng Thanh Lân kiếm Giáp, đây chính là bí bảo Tinh Chủ cảnh giới!

Lôi Càn phẫn nộ mở miệng, trong mắt ẩn chứa một tia sát ý:

- Tiểu tử này đang Phá Hư Quy Tắc, không được, ta muốn kết thúc cuộc tỷ thí này!

- Ngồi xuống!

Thanh âm lạnh lùng của Thanh Nguyên Tử vang lên:

- Quy tắc trên Thần Ma đài chính là như thế, mặc kệ ngươi sử dụng bất kỳ thủ đoạn nào, chỉ cần ngươi có thể đánh giết đối thủ thì có thể đi xuống lôi đài!

- Mục Hàn Phong tiểu tử kia không phạm quy, nhiều lắm thì cũng chỉ xem như không biết xấu hổ mà thôi!

- Thế nhưng sư huynh, Vương Song...

Lôi Càn trừng to mắt, nhìn Thanh Nguyên Tử, Vương Song có thể là đệ tử kiệt xuất nhất tông môn bọn hắn, nếu cứ như vậy mà vẫn lạc, chỉ sợ sẽ trở thành tổn thấy mà cả tông môn không thể thừa nhận nổi!

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình có thể đánh vỡ cấm chế bên ngoài Thần Ma đài sao!

Thanh Nguyên Tử nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí không nhanh không chậm.

- Thanh Lân kiếm Giáp quả thật là một kiện bảo vật, nhưng dựa vào tu vi của Mục Hàn Phong không thể nào phát huy toàn bộ năng lực của món bảo vật này, chúng ta cũng vậy, chẳng lẽ cho ngươi một bộ Vương gia thần binh, ngươi có thể sánh vai với Tôn Giả chân chính sao.

- Ha ha, thú vị, thú vị, ta thực sự muốn nhìn một chút, có Thanh Lân kiếm Giáp này, chiến lực của Mục Hàn Phong rốt cuộc có thể đạt tới trình độ nào!

Trên Thần Ma đài, sắc mặt Vương Song kinh dị nhìn Mục Hàn Phong đối diện, cả người Mục Hàn Phong bị một lớp vảy màu xanh bao phủ bên trong, chỉ lộ ra một đôi mắt, ngay cả con mắt cũng có một tầng Năng Lượng Hộ Tráo nhàn nhạt xuất hiện.

Có thể nói, giờ khắc này, Mục Hàn Phong tựa như một con rùa đen bề ngoài rất dày!

- Thế nào, ngươi cho rằng mặc vào một tầng Ô Quy Xác thì cho rằng ta không thể nào đối phó ngươi sao!

Vương Song cười khẩy nói.

- Nhưng mà mặc dù không biết uy lực như thế nào, nhưng bề ngoài tuyệt đối dọa người!

- Hừ, Vương Song, ngay cả Thanh Lân kiếm Giáp cũng không nhận ra, thật sự là làm mất mặt Thanh Nguyên Tông ngươi rồi!

Thanh âm Mục Hàn Phong trầm thấp vang lên, dường như mở miệng bên tai Vương Song.

- Nhưng mà, ngươi có thể vẫn lạc dưới Thanh Lân kiếm Giáp, ngược lại có chết cũng không đáng tiếc!

Thoại âm rơi xuống, Mục Hàn Phong xuất thủ, lần này, tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, thân ảnh nguyên tại chỗ, đồng tử Vương Song co rụt lại, tóc dựng đứng lên, một cỗ uy hiếp mãnh liệt cùng cực hiện lên trong đầu hắn!

- Phía bên phải!

Vương Song không có thời gian vận dụng bất kỳ chiêu thức gì, xoay người đá ngang, sức mạnh cường hãn, trực tiếp vặn vẹo không gian, một bóng người đột nhiên xuất hiện trùng điệp oanh cùng một chỗ.

- Rầm.

Lần này, không còn là hai bóng người đồng thời bay rớt ra ngoài, mà chính là thân ảnh Vương Song bay ra ngoài, trên đài vạch ra một dấu vết dài vài trăm mét.

Dừng thân ảnh, Vương Song đưa tay ra, lau vết máu nơi khóe miệng, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Mục Hàn Phong đứng tại chỗ, cũng không thừa cơ công kích.

- Thế nào, hiện tại đã biết sức mạnh của Thanh Lân kiếm Giáp chưa, có Giáp này tại thân, lực lượng cùng tốc độ của ta đều biến hóa long trời lỡ đất, dù cho Tinh Chủ chân chính xuất thủ, cũng không có khả năng đánh giết ta!

Trong mắt Mục Hàn Phong lóe lên một vòng trêu tức, giống như mèo vờn chuột:

- Ha ha, giãy dụa đi, Vương Song, ta rất muốn nhìn xem dáng vẻ lẩn tránh đòn công kích của ta.

Nghe lời nói hưng phấn của Mục Hàn Phong, khóe mắt Vương Song hơi nhếch lên, sự trào phúng trong mắt gần như không cần dùng lời biểu đạt!

Nhìn thấy biểu cảm của Vương Song, Mục Hàn Phong dường như nhận phải thiên đại vũ nhục, lửa giận trong lòng nháy mắt bạo phát.

- Đáng chết...

- Rầm.

m thanh không khí bạo liệt vang lên, lần này, Mục Hàn Phong không che giấu hành tung của mình, trực tiếp nhào về phía Vương Song!

Tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, Vương Song chỉ kịp giơ cánh tay lên, toàn bộ thân hình như bị đoàn tàu chạy tốc độ cao đụng phải, thân hình Vương Song bay ra phun ra một ngụm máu tươi lớn, trực tiếp rơi trên mặt đất tạo thành hố to!

- Rầm!

Trên đài bụi mù cuồn cuộn, thân ảnh Vương Song có chút gian nan đứng dậy từ trong hố lớn, còn chưa có bất kỳ động tác gì, thân ảnh Mục Hàn Phong nháy mắt chạy tới, nhất quyền trùng điệp oanh ra, nhất quyền đủ để đánh nổ một tên cường giả Hóa Thần đỉnh phong!

- Ầm, ầm...

Sau đó, thân ảnh Vương Song giống như một quả cầu cao su, không ngừng bị đánh tới đánh lui, không có sức phản kháng, trên thân vết thương trải rộng, thân thể gần như bị đánh thành ngây ngất đê mê!

Dưới đài đám người Thanh Nguyên Tông hoàn toàn biến sắc, không dám tin nhìn dáng vẻ vô cùng thê thảm của Vương Song.

Bạn cần đăng nhập để bình luận