Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1403: Chiến trường Viễn Cổ (2)

- Cái đó là...

Đồng tử Vương Song co rụt, cảm thấy trái tim đang nhảy lên!

Nơi xa, một mảnh Chiến trường Viễn Cổ cuồn cuộn xuất hiện, sự đáng sợ của chiến trường này có thể xưng là vô biên vô hạn, dường như đến từ một mảnh không gian vô danh nào đó.

Từng đạo từng đạo khí thế khủng bố đến cực hạn đang chém giết lẫn nhau, Vương Song nhìn thấy có thân ảnh toàn thân che kín lân phiến, thân ảnh như dòng lũ sắt thép, áp sập hư không, cùng địch nhân chém giết, còn có phía sau có Sinh vật Nhân Hình, dường như tản ra thần quang màu ngà sữa, từng đạo từng đạo sinh vật bị tịnh hóa...

Còn có sinh vật trên đầu có sừng dài, trán có ba con mắt, đều tản mát ra từng đạo từng đạo công kích khủng bố, trong chiến trường nơi xa Hỗn Độn Năng Lượng mãnh liệt, thần thông, bí thuật, Thần Binh, đan vào lẫn nhau, hình thành một mảnh cực độ đáng sợ, trong khu vực nào, cho dù là Tôn Giả, cũng lộ ra vẻ bất lực!

Nhưng mà, những điều này cũng không làm cho Vương Song chấn kinh, trên không chiến trường, một bóng người mơ hồ đứng thẳng trong hư không, quanh thân bao phủ một tầng quang hoa khủng bố, giống như Thiên chí tôn, khí tức trấn áp thương sinh!

Trong tay hắn, càng có một thanh trường mâu, trên trường mâu, bao phủ một tầng Hỗn Độn khí, giờ phút này, Hỗn Độn trường mâu cũng bị bóng người ném ra, trong nháy mắt thiên địa giống như tranh sơn dầu bị đánh nát, khí tức vô tận hủy diệt đơn giản muốn hủy diệt Tam Giới Lục Đạo, Cửu Thiên Thập Địa, trước Hỗn Độn trường mâu, có đại tinh trực tiếp sụp đổ!

Đây là tuyệt thế nhất kích, Vương Song chưa từng gặp qua Tôn Giả xuất thủ, nhưng hắn tin tưởng, cho dù Tôn Giả chân chính đứng trước nhất mâu cũng sẽ không có chút sức chống cự nào mà vỡ nát, sụp đổ!

Thập Phương Câu Diệt, tinh thần vỡ nát!

Vương Song cảm giác được linh hồn mình cũng đang run rẩy, từ trên thân ảnh này, hắn phát giác được cái gì gọi là khủng bố, cái gì là lực lượng!

- Cái này, đây là Tôn Giả mà!

Răng Vương Song cũng đang phát run, không thể tin được đây là người có thể nắm giữ lực lượng!

- Bán Thánh, đây là... Bán Thánh!

Thanh âm của Tiểu Thất ẩn chứa sự hoảng sợ cực đại, trong miệng phun ra mấy chữ!

Vương Song nghe thấy hai chữ “Bán Thánh” này, dường như phát giác được một luồng khí tức uy lực trùng thiên!

Ở nơi khác, không ít người đều nhìn thấy chiến trường viễn cổ này, đều không tự chủ được mà dừng động tác, ngây ngốc nhìn một màn này, trong mắt xuất hiện chấn động đến cực hạn!

- Cuối cùng là cường giả đẳng cấp gì, vì sao ta cảm thấy linh hồn đều đang run rẩy, phải quỳ xuống thôi!

Có người hoảng sợ lên tiếng, đầu gối đều chậm rãi uốn lượn xuống tới, mặc dù đây là một bóng mờ, nhưng loại khí tức này vẫn khiến bọn họ cảm thấy kính sợ từ sâu trong linh hồn!

- Phù phù.

- Phù phù ...

Lần lượt từng bóng người rơi xuống, quỳ bái thân ảnh đó, trong mắt tràn ngập kính sợ.

Yêu Nguyệt đang chạy trốn lộ ra thân ảnh, trợn mắt hốc mồm nhìn thân ảnh này, lắp bắp mở miệng:

- Bán Thánh, đây là Bán Thánh trong truyền thuyết!

Phía sau, người của Bách Luyện tông môn lúc này đã tổn thất hơn phân nửa, cũng không biết là bị dị tượng của Đọa Nhật Lĩnh giết chết, hay là bởi vì Yêu Nguyệt phản kích!

Nhìn thấy chiến trường viễn cổ này lại hiện ra, bọn họ bỗng nhiên dừng lại, thậm chí nhịn không được quỳ xuống!

- Đi mau!

Thấy thế, ánh mắt Yêu Nguyệt sáng lên, trong tay xuất hiện một ngọc toa, Yêu trong miệng Nguyệt tự lẩm bẩm, đọc chú ngữ, ngọc toa trong tay bỗng nhiên xuyên phá không gian, bay về nơi xa!

Ở nơi khác, một người trẻ tuổi trông cực kỳ tuấn dật, ánh mắt ngưng trọng nhìn về chiến trường nơi chân trời, thân thể như trường thương đâm thủng chân trời, sắc bén đến đáng sợ!

- Xem ra sư tôn nói không sai, nơi này thật sự có thứ ta cần…

Hắn dậm chân tiến lên, long hành hổ bộ, từng đạo từng đạo thần quang xuất hiện phía sau hắn, như một tôn thần linh xuất hành, ven đường cho dù là một số dị tượng cũng bị hắn tiện tay làm vỡ nát!

Nếu có người có thể thấy cảnh này, nhất định sẽ chấn động vô cùng, người trẻ tuổi này cực kì khủng bố, thậm chí loại khí tức này, dù cho Tinh Chủ cũng khó có khả năng có được!

- Rầm.

Chiến trường Viễn Cổ, đại chiến gần như Hủy Diệt Vạn Vật, năng lượng khủng bố đến cực hạn rơi xuống nơi xa, lúc này, mọi người mới chấn kinh phát hiện, ở nơi xa hơn, một bóng người mơ hồ đứng đó, quanh thân không có chút khí tức nào, nếu không phải nhìn bằng mắt thường, thậm chí căn bản sẽ không có người nào nhìn thấy thân ảnh này!

Nhìn thân ảnh này, khiến cho người ta cảm giác được bản thân giống như nhìn thấy “đạo”.

Đạo, vô hình, vô chất, nhưng thân ảnh này dường như cũng là Đạo Hóa thân thể, chỉ đứng ở nơi đó, lại như là Thiên Uy, như là quy tắc, đứng đó, chính là “đạo”.

Nhìn thấy thân ảnh này, ánh mắt Vương Song ngốc trệ, sâu trong não hải, cánh cửa màu đen kịch liệt rung chuyển, giống như phát hiện cái gì!

Hạt bồ đề trong trữ vật giới chỉ, thậm chí Tiểu Không thể cũng tản mát ra từng đạo từng đạo quang mang kịch liệt, giống như bị kích thích! Loại phản ứng này, Vương Song chưa từng thấy qua!

- Thiên Đạo Thánh giả!

Từng thanh âm không thể tưởng tượng nổi xuất hiện, Vương Song nhìn thấy dáng vẻ Tiểu Thất cùng Tiểu Không không thể tin nổi, vẻ mặt kia, quả thực so với gặp quỷ còn kinh ngạc hơn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận