Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1255: Ức hiếp!

Dương Mạt hẳn là lần đầu tiên biết khi cho hương liệu vào thịt lại thơm như vậy, có chút đứng ngồi không yên, chăm chú nhìn hai con thỏ nướng, nước bọt cũng chảy xuống, Vương Song và Chu lão thấy cảnh này trong lòng đều cườ.

- A, cho ngươi này, cẩn thận bỏng miệng.

Vương Song xé một miếng thịt đùi, đưa cho Dương Mạt, còn không quên dặn dò nhóc con.

- Thật cảm ơn sư huynh!

Vẻ mặt của Dương Mạt tràn ngập hưng phấn, vừa nhận được đã nhanh chóng cắn một cái, nhưng lại có chút bỏng miệng, không ngừng thổi thổi cho bớt nóng.

- Ha ha...

Hai người Vương Song đều cười rộ lên.

Nhưng vào lúc này, một lưu quang ở chân trời đánh xuống, đáp trên mặt đất, tạo ra một trận cuồng phong, khiến tro bụi bay mù mịt.

Dương Mạt đang há miệng rất to để ăn thịt nướng, kết quả không ngờ lại có một trận cuồng phong thổi đến, bụi mù quét qua.

Vương Song nhíu mày, tâm niệm vừa động, một lá chắn vô hình bảo vệ trước mặt bọn họ, khiến bụi mù ngăn cản ở ngoài.

- Vương Song, ta được Lý trưởng lão phái đến, cho ngươi độ vật của đệ tử nội môn!

Người đến là một nam tử trẻ tuổi, cực kỳ trẻ tuổi, nhưng vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, dù sao bản thân cũng có quyền để kiêu ngạo, khí thế cảnh giới Tiên Thiên giống như mặt trời nhỏ, làm người ta có cảm giác áp lực.

Nói xong, vung tay lên, mười viên nguyên thạch hạ phẩm tùy ý ném cho Vương Song, còn có một ngọc giản, cũng tùy ý ném cho Vương Song.

- Đệ tử nội môn, hằng năm được mười nguyên thạch hạ phẩm, đây là Thanh Nguyên Quyết, là công pháp căn bản của Thanh Nguyên Tông! Nhưng chỉ có thể luyện đến cảnh giới Tiên Thiên, muốn đột phá, chỉ có thể tu luyện truyền thừa của phong mình thôi!

Vương Song vung tay, ngưng tụ tất cả nguyên thạch và ngọc giản vào trong tay mình, không thèm nhìn một chút, đã cất vào trong Trữ Vật Giới chỉ.

- Thật không biết ngươi nghĩ thế nào, vậy mà cự tuyệt các phong còn lại, lựa chọn một phế phong thế này!

Nam tử có chút khinh thường nói,

- Ta biết ngươi muốn luyện Tuyệt Thế Thần Thông của Vô Danh Phong, nhưng người muốn đến Thanh Nguyên Tông học tập nhiều người như vậy, thiên tài mạnh hơn ngươi nhiều không đếm xuế, cug4 không tìm được phần truyền thừa này, ngươi còn muốn luyện sao!

- Thật sư không biết trời cao đất dày!

Nghe đối phương châm chọc không chút lưu tình như vậy, ánh mắt của Vương Song cũng không chút gợn sóng,

- Ta có lựa chọn thế nào là chuyện của ta, liên quan gì đến ngươi, đưa xong đồ vật đi, đưa xong rồi, vậy thì đi nhanh lên!

- Vô Danh Phong của bọn ta không phải là phế phong!

Một bên, tiểu Mạt cũng có chút phẫn nộ nói, mặc dù biết phong của mình vô cùng nhỏ bé, nhưng không cho phép người ngoài nói Vô Danh Phong như vậy, dù sao, nơi này là nhà hắn, là nơi hắn lớn lên!

- Hừ, một nơi ngay cả truyền thừa cũng không có, còn không tính là phế phong à, nếu không phải Lý trưởng lão sai ta đi, dù các ngươi có cầu xin ta đến, ta cũng sẽ không đến!

Nam tử cười lạnh, vẻ mặt vô cùng khinh thường, nhìn Dương Mạt, ánh mắt hắn lóe lên thần quang, lập tức cười ha ha,

- Ha ha, xem ra ta nói đúng rồi, thật sự là phế phong sinh ra phế nhên, một phế vậy không thể tu luyện, đúng là hợp để ở chỗ này!

- Làm càn, lúc Vô Danh Phong cường đại, ngươi đã là cái thá gì!

Vương Song lạnh lùng nói, Chu lão vô cùng trầm mặc, giống như không nghe đối phương đang nói gì vậy, lúc này, Vương Song thân là đệ tử của Vô Danh Phong, cũng là đệ tử duy nhất, nhất định phải đứng ra.

- Cường đại, cũng chỉ là sự sỉ nhục của Thanh Nguyên Tông mà thôi, nếu không phải Tông Chủ Phong bên kia thương hại các ngươi, Vô Danh Phong đã sớm bị xóa tên rồi!

Nam tử lạnh lùng nói, càng nói, hỏa khí càng lớn,

- Nếu dựa theo suy nghĩ của ta, sớm nên đuổi các ngươi khỏi Thanh Nguyên Tông, diệt trừ nhất mạch Vô Danh Phong khỏi Thanh Nguyên Tông!

- Chờ đến khi truyền thừa của phong bọn ta hiện thế, các ngươi cũng chỉ là một đám ô hợp, đều phải thần phục!

Dương Mạt thấp giọng quát, nếu không phải có Vương Song ngăn lại, tiểu Dương Mạt đã muốn tiến lên đánh nhau rồi.

- Hiện thế, đời này cũng không có cơ hội đâu!

Nam tử nói, ánh mắt lóe lên tia lãnh quang, cảm thấy uy nghiêm của mình bị hao tổn,muốn cho Dương Mạt một bài học.

- Ngươi tên phế vật này, dù có cho ngươi Tuyệt Thế Thần Thông thì sao, ngươi có thể tu luyện à! Hôm nay, để ta dạy dỗ ngươi, đối mặt với trưởng bối, phải ăn nói như thế nào!

Nam tử tiến lên một bước, một bàn tay đánh ra, nguyên lực cường đại phun ra,hính thành một thủ ấn, đánh về phía Dương Mạt.

Một khi đánh trúng, Dương Mạt không chết thì cũng tàn.

Chu lão ở một bên ánh mắt vừa động, dường như có ánh sáng xuất hiện, hưng trong nháy mắt đã biến mất, không có ai phát giác được.

- Dám động thủ, ngươi thật muốn chết!

Ánh mắt của Vương Song trở nên băng lãnh, nam tử trước mắt vậy mà dám ra tay ngoan độc với một đứa bé, không có chút quan tâm Dương Mạt là một người bình thường!

Một chân bước ra, Vương Song đứng ở phía trước Dương Mạt, cũng đánh ra một chưởng, hóa thành một đại thủ nguyên khí, chôn vùi đại thủ nguyên khí của đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận