Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1612: Dương Mạt xuất thủ

Lý trưởng lão lên tiếng trầm giọng nói, bọn họ không biết đã sống bao nhiêu năm, đối với sinh tử sớm không để ý, bọn họ quan tâm hơn là tương lai của tông môn mình, một thiên tài tuyệt thế, quyết không thể dùng để đánh nhau vì khí phách!

Nhìn thấy mọi người phản đối, Lôi Càn cười khổ một tiếng, lắc đầu, biết rõ lo lắng của mọi người, không nói gì nữa.

Ánh mắt Thanh Nguyên Tử bình thản, không biểu hiện gì, mà quay đầu nhìn Chu Càn, dò hỏi ý kiến của Chu Càn.

- Sư đệ, hắn là đệ tử của ngươi, ngươi thấy thế nào?

Nghe vậy, không ít người đều nhăn mày, xem ra Thanh Nguyên Tử không hề từ bỏ đề nghị của Lôi Càn.

Trong mắt Lý trưởng lão lóe lên vẻ mặt giận dữ, đang muốn răn dạy một phen, hắn thân là sư thúc của Thanh Nguyên Tử, có tư cách phản đối Thanh Nguyên Tử.

Ai biết lúc này, Chu Càn lại nói, âm thanh bình tĩnh vang lên, như một đạo sấm sét, làm lỗ tai mọi người ong ong lên.

- Dương Mạt cũng xuất quan rồi, cũng đến lúc bọn họ xuất thủ!

- Chu Càn, ngươi biết mình đang nói gì không!

Nghe vậy, Lý trưởng lão giận dữ, dựng râu trừng mắt,.

- Hai tiểu tử này đều là vật quý giá nhất của môn phái, nếu bị Tam phái cao thủ thừa cơ chém giết, tổn thất vậy so với chiến tử của lão phu còn nghiêm trọng hơn, ngươi có hiểu hay không!

- Chỉ cần bọn họ trưởng thành đến Tinh Chủ cảnh giới, như vậy bao gồm Tinh Vực đủ để bọn họ xông xáo, bây giờ không phải lúc ỷ mạnh!

Nghe vậy, Chu Càn mặt không chút biểu cảm, chờ Lý trưởng lão nói xong, Chu Càn chậm rãi nói,

- Trưởng lão, bọn họ là đồ đệ của ta, ta hiểu bọn họ, muốn phát triển thành cường giả chí cường, không phải chỉ tu hành là có thể, những người có thành tựu lớn không phải đều đạp trên vô số hài cốt, trải qua vô số lần chém giết sao!

- Tương lai hai người bọn họ phải trưởng thành, đừng nói Tinh Chủ, dù đối mặt với Tôn Giả cảnh giới truy sát ta cũng không cảm thấy ngạc nhiên, nhưng giữa cuộc tranh đấu của đệ tử, nếu bọn họ không dám xuất thủ, sao có thể nói chuyện tương lai! Dứt khoát vĩnh viễn tìm một chỗ mà trốn đi còn hơn!

Đại điện trên Thanh Nguyên Phong, Dương Mạt đi ra từ trong đó, trên thân khí tức hùng hồn đến cực hạn, còn mơ hồ lộ ra một cỗ quang mang kim sắc.

Dương Mạt duỗi tấm lưng mệt mỏi, nhìn đại điện phía sau mình, trên mặt lộ ra nụ cười.

- Ha ha, năng lượng trong Thanh Nguyên Trì quả nhiên cuồn cuộn, ta hấp thu chưa đến một phần hai đã gần như không khống chế nổi muốn đột phá rồi!

Dương Mạt tự lẩm bẩm.

Bây giờ năng lượng trong cơ thể hắn đã mạnh mẽ đến cực hạn, so với ban đầu thì còn cường đại gấp đôi!

Đến hiện tại, tu vi của hắn đã đạt tới Siêu Phàm cảnh giới cực hạn, có thể nói chỉ cần hắn muốn bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá đến Hóa Thần cảnh giới.

Nhưng mà, Dương Mạt cũng không dám đột phá, bởi vì hắn phát giác được một cỗ uy hiếp, cỗ uy hiếp này đến từ nơi sâu trong hư không, dường như chỉ cần mình đột phá đến Hóa Thần cảnh giới thì sẽ xảy ra một vài chuyện.

- Ta phải đi hỏi gia gia một chút đã, rồi quyết định khi nào đột phá đến Hóa Thần cảnh giới.

Dương Mạt nghĩ tới đây thì muốn đến Vô Danh Phong.

Nhưng mà, lúc này, hắn phát hiện sự dị thường trong tông môn, đệ tử rất nhiều, đồng thời tốp năm tốp ba đang tụ tập một chỗ thấp giọng thảo luận vấn đề gì đó.

Thậm chí, bầu không khí trong tông môn cũng thay đổi rất nhiều, trở nên vô cùng khẩn trương, cảm giác giống như mưa gió nổi lên.

Dương Mạt hiếu kỳ, Tinh Thần Lực lan tràn ra, muốn biết mọi người đang thảo luận cái gì.

- Ai, Trương sư huynh tử chiến, chúng ta lại tổn thất một cao thủ Siêu Phàm cảnh giới!

- Đáng giận a, bị Tam Tông khi dễ tới cửa, ta thật sự hận không thể ra ngoài đại sát một trận!

- Bỏ đi, chư vị thiên kiêu sư huynh cũng không phải là đối thủ, chúng ta càng là chịu chết mà thôi, trên Thần Ma đài, chỉ phân sinh tử, không phân thắng thua.

- Nếu có Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm sư huynh xuất thủ thì hay rồi, với bản lĩnh của bọn họ có lẽ đủ để khiến đệ tử Tam Tông khiếp sợ.

- Quên đi, nếu Sở Vân Phàm sư huynh xuất thủ, chỉ sợ Mục Hàn Phong của đối phương cũng sẽ ra tay, lúc trước chính là gia hỏa, một chiêu đánh bại đám người Sở sư huynh, nếu lần nữa bị đánh bại, tông môn sẽ mất hết mặt mũi đấy...

- Chẳng lẽ các ngươi quên Dương Mạt sư huynh rồi sao, trước đó hắn đã đánh chết rất nhiều đệ tử tam tông ở Thanh U Cổ Thành đấy, nếu như hắn xuất thủ, trong đồng cấp, tuyệt đối không có người nào là đối thủ của hắn...

- Còn có Vương Song sư huynh, cùng Mục Hàn Phong liều mạng mà cũng không bại, nếu như hắn xuất thủ, dù cho Mục Hàn Phong tự mình ra trận cũng không sợ...

- ...

Từng tiếng nghị luận truyền vào trong tai Dương Mạt khiến hắn nhướng mày, từ trong lời thảo luận của mọi người, hắn nghe rõ một chuyện hình như đệ tử Tam Tông mở một đài chiến đấu ở bên ngoài Thanh Nguyên Tông, khiêu chiến đệ tử Thanh Nguyên Tông.

Đồng thời, đài chiến đấu này chỉ hạn chế trong đồng cấp, đồng thời chỉ có một phương thắng được, đánh giết đối thủ, như vậy đài chiến đấu mới có thể lần nữa mở ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận