Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2022: Mười vạn bậc thang! (2)

Tất cả mọi người đều có chút hả hê nhìn Hứa Thiên, lúc trước Hứa Thiên liên hợp những người khác cùng nhau vây công Kiếm Vạn Sinh, tin tức này đã truyền khắp Thời Quang Chi Tinh, bọn hắn cũng đều từng nghe nói qua!

Bây giờ phong thủy luân chuyển, đến phiên một mình Hứa Thiên đơn độc đối mặt với vị yêu nghiệt kiếm đạo này, bọn họ làm sao có thể không cao hứng, hai người này đối chiến, tốt nhất là lưỡng bại câu thương, bọn họ thừa cơ ngồi ngư ông đắc lợi!

– Kiếm Vạn Sinh, không nghĩ tới ngươi vẫn còn dám đến!

Hứa Thiên hít sâu một hơi, ánh mắt lạnh lùng nhìn xem Kiếm Vạn Sinh!

– Có gì không dám, trong thiên hạ người có thể khiến ta sợ hãi còn chưa có xuất hiện!

Tận sâu trong ánh mắt Kiếm Vạn Sinh hiện lên một vòng kiếm ảnh, một tay duỗi ra, chậm rãi rút trường kiếm sau lưng bản thân ra!

– Kiếm Vạn Sinh, bây giờ đang ở trong Thời Quang Thần Sơn, ngươi cùng ta liều mạng, được lợi sẽ chỉ là những người khác, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn để người khác ngư ông đắc lợi sao?

Ánh mắt Hứa Thiên kiêng kỵ nhìn đối phương, giọng nói lạnh như băng vang lên.

– Không cần, ta lần này đến không phải vì Thời Quang Đàm, chỉ vì giết ngươi!

Kiếm Vạn Sinh lạnh lùng đáp lại, giọng nói không có một tia chập trùng, trường kiếm được vải bao lại ở sau lưng chậm rãi rút ra, trường kiếm đen kịt, hấp thu tất cả quang mang!

Vừa nói xong, “bá” một tiếng, Kiếm Vạn Sinh chém ra một kiếm, không có chút nguyên khí nào chấn động, càng không có kiếm quang có thể xé rách thiên địa, chỉ vẻn vẹn một đạo kiếm ảnh đen nhánh!

Không khí bị xé nứt, trong nháy mắt tách ra hai bên!

Đối mặt với kiếm ảnh này, sắc mặt Hứa Thiên đại biến, không dám chống cự chút nào, thân ảnh bỗng nhiên chạy về phía trước!

Muốn chạy, nằm mơ!

Giọng nói lạnh tới tận cùng của Kiếm Vạn Sinh vang lên sau lưng Hứa Thiên, Kiếm Vạn Sinh đuổi theo không bỏ, trên đường những người khác cũng nhao nhao né tránh ra, không dám ngăn cản!



Tràng cảnh trên chín con đường lên đỉnh Thời Quang Thần Sơn giống như một bức phúc đồ họa, hiện lên trong hư không.

Tận sâu trong Thời Quang Thần Tông, trên một đỉnh một vách núi, một vị nam tử có mái tóc màu vàng óng mỉm cười nhìn một màn trước mắt, trong mắt có một vòng ngọn lửa màu vàng bốc lên.

– Ha ha, thú vị, xem ra đám người của Nam Tinh Vực này cũng đều không hoàn toàn là thùng cơm!

Nam tử khẽ cười một tiếng, giống như là phát hiện một chút chuyện thú vị.

– Thế nhưng là ta chờ nhiều năm như vậy, rốt cục đợi được danh ngạch vào Thời Quang Đàm, lại bị lão tổ đưa ra ngoài, đây là muốn thời gian ta chờ đợi mười mấy năm hóa thành hư không, tâm huyết nước chảy về biển đông.

Nam tử nhẹ giọng mở miệng, ngữ khí mặc dù nhu hòa, nhưng có một cỗ khí tức kinh khủng chậm rãi phóng xuất ra, hư không chung quanh hư lập tức truyền đến âm thanh “kẽo kẹt”, tựa như sắp bị đè sập!

– Chuyện này làm sao ta có thể cam tâm, không chỉ có ta, còn có hai tên kia, cũng như thế, mọi người lúc đầu vừa vặn đủ, các ngươi lại là chặn ngang một cước, dù cho lão tổ đồng ý thì đã sao, cuối cùng còn phải xem bản lãnh của các ngươi!

– Không qua được ải của bọn ta, các ngươi ngay cả hình dạng của Thời Quang Đàm cũng đừng hòng nhìn thấy!

Dứt lời, cỗ khí tức này đạt đến cực hạn, trong nháy mắt bộc phát, giống như một tôn kim sắc thần dương.

Mặt khác ở trong một sơn cốc, một vị nữ tử khoác trên mình mộ bộ Nghê Thường uyển chuyển nhảy múa, chung quanh trăm hoa đua nở, vô số linh cầm bay lượn, nói đây là một cái sơn cốc, không bằng nói là một vườn hoa.

Thân ảnh nữ tử mông lung, giống như Cửu Thiên Huyền Nữ rơi xuống phàm trần.

– Lâm Băng Lam, hì hì, tinh thần chân ý, rất tốt, ta thích!

Giọng nói biến ảo khôn lường của nữ tử vang lên, quanh người trong nháy mắt trăm hoa đua nở.

Một chỗ khác bên thác nước, nửa người trên của một bóng người lẳng lặng ngồi trên một hòn đá, bị vô số hơi nước bao phủ.

“Ầm”

Một chùm thần mang chói sáng hiện lên, xuyên thủng bầu trời.

Một khắc sau, thác nước cuốn ngược, không gian sụp đổ, thân ảnh này bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời, khoác trên mình một kiện trường bào màu đen.

Trong mắt của hắn ẩn chứa vô số lôi đình màu đen chớp động, giống như một thế giới lôi đạo!

– Lão tổ, đây chính là đối thủ ngươi chuẩn bị cho chúng ta sao!

Nam tử hét dài một tiếng, tiếng chấn động thập phương, vô tận sơn mạch đều là vì tiếng kêu này mà rung động, tất cả mọi người có thể rõ ràng nghe được những lời này!

– Lão tổ, ta sẽ cho ngươi biết ta mới là người mạnh nhất Nam Tinh Vực!

Nam tử bá khí tuyên bố, giống như Lôi Thần chuyển thế, cất bước tiến lên, biến mất tại chỗ!

Ở bên trong một chỗ nào đó tại hư không, một đạo thân ảnh bị hỗn độn bao phủ, tựa như độc lập với thế giới bên ngoài, thoát ra khỏi tam giới, không thuộc về bên trong sáu đạo!

Thân ảnh này nhìn tràng cảnh ở phía trước, trong mắt lưu chuyển tuế nguyệt sinh diệt, sinh lão bệnh tử, Hồng Hoang biến thiên...

– Sư tôn, hắn đến rồi...

...

Một trong chín con đường phía trên Thời Quang Thần Sơn, mười vạn bậc thang, lúc này, có mười mấy người đứng ở chỗ này, trong đó, Vương Song là một người ở trong số đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận