Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1050: Trận đấu mở màn với long kình! (3)

Nghe vậy, khóe miệng Đỗ Không hiện lên một tia chua xót:

- Ngươi còn có thể đả thương đối phương, ta thậm chí chẳng thể tạo thành một chút thương tổn cho đối phương!

Trong lúc hai người đang nói chuyện, thân ảnh long kình lại xuất hiện, một đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm Vương Song, tràn ngập sát ý vô tận!

- Ha ha, nó giờ chắc hận ta lắm!

Vương Song nhướng mày, hứng thú mở miệng.

- Haizz, con súc sinh này đã bị chọc giận, chúng ta vẫn nên cùng nhau đối phó nó đi!

Ánh mắt Đỗ Không ngưng tụ, bàn tay chậm rãi nâng lên, muốn phát động công kích.

- Không vội, để ta trước tiên chơi đùa với con Long Kình này!

Vương Song ngăn cản động tác của Đỗ Không, cười tủm tỉm mở miệng, trong nháy mắt sau, thân ảnh lại bắn ra ngoài, trong nháy mắt trên hải dương đã xuất hiện bóng đao vô tận, bóng đao rậm rạp chằng chịt, hoàn toàn che kín bầu trời!

Long Kình nhìn một màn này, nhất thời cả kinh, nó có thể cảm nhận được, bóng đao rậm rạp này không phải hư ảo, đều là đao ảnh chân thật, chính bởi vì như thế, nó mới càng thêm khiếp sợ!

Mỗi một đạo đao ảnh trong đó đều có thể đánh nát một ngọn núi nhỏ, nhiều đao ảnh tụ tập cùng một chỗ như vậy, hình thành lực phá hủy diệt cực kỳ khủng bố cho dù là nó cũng không thể khinh thường!

Một tiếng rống giận, phía dưới hải dương nhất thời nổi lên sóng lớn ngập trời, sóng biển cuồn cuộn, ở trước mặt long kình hình thành một tấm nước thật lớn, màn nước màu lam dày chừng mấy thước, không chỉ như thế, đuôi long kình vung lên, thoáng chốc lần nữa nhấc lên một mảnh sóng biển, sóng biển hóa thành thủy tiễn vô tận, vô cùng dày đặc bao trùm ở phía trước nó!

Một tiếng gầm nhẹ, vô số thủy tiễn trong nháy mắt cắt qua không gian, lập tức giết tới chỗ Vương Song.

“Vù vù”

Thủy tiễn và đao ảnh va chạm với nhau, nhất thời khơi dậy sương mù trắng xóa khắp trời đất, ngăn trở tất cả, không ai có thể cảm nhận được động tĩnh ở bên trong!

Tất cả mọi người chỉ có thể nhìn thấy trong sương mù màu trắng tựa hồ có bóng dáng chớp động, ngẫu nhiên một đạo đao ảnh rực rỡ bộc phát, tiếng kêu phẫn nộ của Long Kình vang lên.

Đỗ Không cũng không tiến lên, cười khổ nhìn một màn trước mắt, cục diện này, hắn cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, coi như là tiến lên hỗ trợ, hắn hiện tại đều không tìm được chỗ của Vương Song, sợ sẽ tạo thành phản tác dụng!

Theo sương mù màu trắng tiêu tán, thân ảnh Vương Song và Long Kình lộ ra, quần áo trên người Vương Song bị nước biển làm ướt, dính vào trên người mình, ngược lại không có thương thế gì, nhưng trên người con Long Kình này lại là vô số vết thương khủng bố, máu tươi màu lam theo vết thương lưu lại, nhuộm mặt biển thành màu xanh lam!

Chẳng qua, loại thương thế này nhìn thoáng qua thì dọa người, nhưng so với thân thể khổng lồ của đối phương, loại thương thế này cũng không tính là cái gì!

Vương Song cùng con long kình này điên cuồng chém giết, ngược lại mơ hồ chiếm phía thượng phong, mấu chốt là mỗi một đao của Vương Song đều ẩn chứa hỏa diễm chi lực, vừa hay tương khắc với lực lượng thủy thuộc tính, lúc này mới có thể áp chế đối phương ở khắp nơi!

Sóng biển trong hải dương mãnh liệt, cuồng phong cự lãng giống như thiên tai tận thế, thân ảnh Vương Song cùng Long Kình dây dưa cùng một chỗ, chỉ có thể nhìn thấy từng đạo đao ảnh đỏ rực hiện lên, cùng nước biển vô tận đan xen với nhau, nhấc lên sương mù trắng xóa đầy trời!

Lực lượng thủy thuộc tính dồi dào đến cực hạn kia giống như từng đạo thủy long màu lam, hoàn toàn phong tỏa không gian chung quanh lại, cắn nuốt bóng người trong đó!

Xa xa, Đỗ Không lẳng lặng nhìn một màn này, lực lượng trong cơ thể cũng rục rịch, tựa như lúc nào cũng có thể bộc phát ra một kích kinh thiên động trời!

Thành phố Thượng Kinh, Thành Kiếm Vương, cùng với thành phố Giang Nam, cũng đều nhìn thấy một màn này từ xa.

Lăng Vân vẫn không có gì thay đổi, chẳng qua khí tức trên người càng thêm sắc bén, cũng càng thêm đáng sợ, trong mắt hắn hiện lên một tia chiến ý nồng đậm, hệt như muốn đánh một trận với Vương Song.

- Đáng tiếc, ta không có đi!

Lăng Vân thì thào lẩm bẩm một câu, giống như là đồ chơi mình yêu thích bị người ta cướp đi, nghe được, tất cả mọi người phía dưới đều có chút đổ mồ hôi lạnh!

- Lão đại, Vương thành chủ này có thể gặp nguy hiểm hay không?

Có người nhẹ giọng mở miệng hỏi, long kình trên hình nhìn có vẻ cực kỳ đáng sợ, bọn họ cũng có chút lo lắng.

"Phì."

Lăng Vân cười một tiếng:

- Chỉ dựa vào con biến dị thú trước mắt này, muốn sinh ra uy hiếp đối với Vương Song, nằm mơ! Coi như là thực lực của đối phương mạnh gấp đôi cũng không làm được!

Trong lời nói, có một lòng tin khó hiểu đối với Vương Song.

Trong thành phố Giang Nam, đám người Triệu Hân đều gắt gao nhìn một màn này, trong mắt ngược lại có chút khẩn trương không che giấu được.

- Thành chủ sẽ không có việc gì chứ!

Có người nhỏ giọng mở miệng tự nói.

- Thành chủ chính là đệ nhất cường giả Hoa quốc, con biến dị thú này chẳng qua chỉ có thực lực tam giai, làm sao có thể tạo thành uy hiếp đối với thành chủ!

Có người ở một bên nghe vậy lập tức phản bác.

- Đúng, không sai, chẳng qua chỉ là một con biến dị thú, chúng ta trải qua nguy cơ nhiều lần như vậy, thành chủ làm sao có thể ngã xuống bởi một con biến dị thú như vậy!

Có người cũng lập tức phụ họa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận