Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 134: Lập uy!

Đám người xôn xao vô cùng hoảng sợ, trải qua thời gian mấy ngày, bọn họ đều đã biết Tiến Hóa Giả là cái gì, chính là bởi vì loại sức mạnh vô cùng cường đại của Hùng Kim Lực, bọn họ mới không dám phản kháng.

Không ngờ tới người trẻ tuổi trước mắt thế mà chính là một vị Tiến Hóa Giả có sức mạnh cường đại như thế.

- Lần này các người đã tin lời nói của chúng ta rồi chứ, ta thân là Tiến Hóa Giả, nếu đã nói ra những lời này, đương nhiên sẽ không lừa gạt các ngươi!

Vương Song một mặt nở nụ cười tự tin. Phối hợp với hỏa cầu bay xung quanh, càng hiện lên giống như Thiên thần.

- Đây, đây là thật sao!

- Tiến Hóa Giả sẽ không lừa chúng ta!

- Chúng ta, thật sự tự do rồi!

……

Tất cả những người sống sót đều trở nên vô cùng kích động, trải qua thời gian dài như vậy bị Hùng Kim Lực áp bức, bọn họ đều dần dần đánh mất hy vọng đối với cuộc sống, mỗi ngày, đều chỉ có thể dựa vào chính mình lao động nặng nhọc đổi lấy một ít thu nhập không có ý nghĩa. Đôi khi, còn gặp phải áp bức của Hùng Kim Lực, do đó, nghe được lời nói của Vương Song, bọn họ đều trở nên vô cùng hưng phấn.

Vương Song nhìn vẻ mặt hưng phấn của những người trước mặt, mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ : “Vẫn là lộ ra thân phận của chính mình mới có tác dụng.”

Tiếp tục lên tiếng nói :

- Nhưng mà, Hùng Kim Lực còn có một số đám côn đồ rời đi còn chưa quay về, chúng ta chờ bọn chúng quay về lập tức trực tiếp giải quyết bọn chúng, chẳng qua ta lo lắng sẽ có người mật báo, cho nên, trước khi giải quyết tất cả đám côn đồ đó, mọi người không được phép rời khỏi cái sân này!

- Cái gì, không thể rời khỏi cái sân này! Vậy thì chúng ta ở nơi nào? Ăn cái gì?

Có người lên tiếng nói to.

- Đúng đó, các ngươi như vậy có khác gì những tên côn đồ kia !

- Chúng ta không đồng ý!

Một cái giọng nói lại vang lên, tất cả đám người đều ào ào biểu thị sự bất mãn của chính mình.

- Đồ ăn. Ta sẽ sắp xếp người làm cho các ngươi, nhưng mà, các ngươi bắt buộc phải ở lại chỗ này!

Vẻ mặt Vương Song lạnh lùng, hỏa cầu xung quanh trực tiếp rơi xuống trên đất, trong chớp mắt nện thành một cái hố to trên mặt đất.

Mọi người trong nháy mắt yên tĩnh, không còn dám mở miệng, xôn xao có chút sợ hãi nhìn Vương Song.

Vương Song Nhìn đám người, trong lòng có chút âm trầm, chính mình đang giúp đỡ bọn họ, vậy mà cả một đám đều không biết tốt xấu, xem ra thật sự là người tốt bị bắt nạt, ngựa hiền bị người cưỡi. Chính mình không thể luôn luôn làm một người tốt, thời điểm thích hợp đều phải hiện ra một số thủ đoạn của chính mình.

Những người khác ở một bên đều nhìn thấy Vương Song xử lý mọi chuyện, đều có chút kinh ngạc, nếu như đổi thành bọn họ, chỉ sợ đối mặt với sự phản đối như thế, trực tiếp cũng không biết nên làm cái gì, nhưng mà đổi thành Vương Song, trực tiếp hiện ra vũ lực của chính mình, sự bá đạo của Vương Song giờ khắc này đã khắc sâu vào trong lòng bọn họ, đặc biệt là Đổng Châu. ánh mắt càng sáng lên, trong lòng lướt qua sự tán thưởng.

Rất nhanh, dưới phương thức hơi bá đạo của Vương Song, tất cả mọi người đều ngoan ngoãn đứng ở trong sân, trong sân được lát bằng đá màu xanh, rất nhiều người đã trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất.

Đám người Vương Song đi thẳng đến gian phòng bên trong, một đám người vây tại chỗ, Vương Song phân phó Chương Nghiệp, Trương Lỗi, để bọn họ đến nửa đêm đi thay ca cho hai người Vương Hổ.

- Đúng rồi, Vương Song, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?

Lâm Tuyết Tình mở miệng dò hỏi.

- Làm gì, ngủ a! Chờ đợi Hùng Kim Lực quay về!

Vương Song lạnh nhạt lên tiếng, chỉ có dưỡng tốt tinh thần, mới có thể đổi mặt với tất cả khó khăn.

- Được rồi, mọi chuyện tiếp theo đều để dì Đổng chỉ huy đi, đừng đến làm phiền ta!

Vương Song nói xong, trực tiếp tìm một căn phòng, bắt đầu đi ngủ.

Triệu Hân mỉm cười, trong ánh mắt hơi khác thường của mọi người, đồng dạng cùng đi vào.

- Hồ ly tinh!

Lâm Tuyết Tình nhìn bóng dáng của Triệu Hân, có chút oán hận mở miệng nói.

Thái Hiểu thì có chút đứng ngồi không yên ở nơi đó, bây giờ mạt thế Zombie hoành hành, không có ai sẽ nghĩ đến nàng là ai, đã từng có thân phận gì.

Nghĩ muốn dựa vào Vương Song, nhưng bản thân lại không biết mở miệng như thế nào, đồng thời nhìn thấy ánh mắt có ý vị uy hiếp của Triệu Hân, càng là nhát không dám mở miệng.

Toàn bộ người trong đại sảnh đều nhìn Đổng Châu, chờ nghe nàng sắp xếp, bọn họ cũng đều biết Đổng Châu là nữ truyền kỳ trong giới kinh doanh, IQ có thể nghiền ép tất cả bọn họ, cho nên, đều rất bội phục.

….

Vương Song ngược lại không làm sao quản được chuyện ở bên ngoài, những chuyện lộn xộn lung tung này chính mình cũng không biết nên xử lý như thế nào, thứ chính mình am hiểu hơn chính là chiến đấu và mạnh lên, những chuyện như này vẫn là giao cho Đổng Châu loại nhân tài chuyên nghiệp làm mới phù hợp.

Nhìn thấy Triệu Hân lắc lư thân hình như rắn nước đi vào, Vương Song mỉm cười, một tay ôm chầm, trong tiếng kinh hô của đối phương cả đầu chụm vào ôn nhu hương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận