Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 483: Thu Ảnh Đồng cấp chín!

Trong nháy mắt, ánh mắt Đàm Long trở nên vô cùng sâu, nhìn thoáng qua Vương Song và Thu Ảnh Đồng bên cạnh, đột nhiên lại khôi phục bộ dáng như thiếu một sợi dây lúc trước, nhìn Vương Song, trong miệng phát ra một sự nghi ngờ vô cùng nhỏ.

- Không, không thể nào ! Làm sao có thể...

- Ngươi đang làm gì vậy?

Vương Song nhíu mày, trong lòng nổi lên chút cảnh giác. Hành vi của Đàm Long quái dị như vậy, khiến cho hắn luôn cảm thấy bất an.

- Hắc hắc, bên cạnh ngươi có không ít nhân kiệt, lại thêm vị tiểu thư này xuất hiện, chỉ sợ người có thực lực dưới nhất giai rất khó có thể làm đối thủ của nàng!

Đàm Long thấp giọng nở nụ cười nói, sau đó không nói gì nữa, xoay người đi về phía con đường lúc trước, vừa đi vừa lẩm bẩm.

- Kỳ lạ, thật kỳ lạ … Ta không nhìn thấu được...

Vương Song nhìn Đàm Long nói một đống lời nói kỳ lạ rồi cứ như vậy rời đi, lông mày nhíu chặt, đặc biệt là khi hắn nghe được hai từ "nhất giai" từ miệng Đàm Long, thân thể đột nhiên chấn động.

- Đứng lại!

Vương Song khẽ quát, tiến lên một bước, mặt đất dưới chân trực tiếp lún thành một cái hố lớn, cơ thể của hắn giống như đạn pháo bắn ra ngoài, bàn tay hơi cong thành móng vuốt, chộp lấy đối phương.

Nhưng ngạc nhiên là mặc dù tốc độ của Vương Song nhanh như tia chớp, gấp gần năm mươi lần người bình thường, tốc độ chạy của một người bình thường ước chừng sáu thước mỗi giây, nhưng tốc độ của Vương Song gấp năm mươi lần người bình thường, chính là ba trăm thước trong vòng một giây, chỉ cần trong nháy mắt, Vương Song có thể chạy xa ba trăm thước, đây chính là tốc độ của Vương Song!

Nhưng mặc dù tốc độ của hắn nhanh, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Đàm Long cách hắn ngày càng xa, càng lúc càng mơ hồ.

Bàn tay Vương Song nắm lấy một khoảng trống, ánh mắt giống như vực sâu nhìn đối phương đi xa, hắn có thể cảm nhận được, không phải thực lực của Đàm Long mạnh hơn hắn, mà là có một cỗ lực lượng kỳ lạ ngăn cản hắn, đồng thời gia tăng tốc độ của đối phương.

- Đàm Long, ngươi biết nhiều chuyện như vậy, hứng thú của ta đối với ngươi càng lúc càng lớn rồi!

Vương Song lẩm bẩm, cuộc đối thoại vừa rồi không chỉ khiến hắn có cái nhìn khác về Đàm Long, mà còn cho hắn không ít tin tức hữu dụng. Ví dụ, vượt qua cấp chín sẽ là nhất giai!

Mặc dù không biết tin tức này là thật hay giả, nhưng theo bản năng, Vương Song lựa chọn tin tưởng, dù sao, loại chuyện này, Đàm Long cũng không nhất thiết phải lừa gạt hắn.

- Thật đúng là không thể xem thường nhân kiệt của mỗi nơi, mỗi một người đều có chỗ độc đáo của bọn họ!

Vương Song nghĩ đến Tô Vũ, Thu Ảnh Đồng, đều là nhân vật kiệt xuất nhất trong thế lực của hắn, mỗi một người đều có thể nói là một nhân kiệt, nếu như không có hắn, có thể bọn họ đã sớm đạt được thành tựu to lớn, dẫn dắt thế lực, viết nên truyền thuyết huy hoàng thuộc về riêng bọn họ rồi.

Hiện tại xem ra, Đàm Long này cũng vậy, tuy là mạt thế, nhưng cũng là lò đào tạo nhân kiệt.

Vương Song đang suy nghĩ trong lòng, phía sau truyền đến âm thanh "rắc rắc", "rắc rắc", quay đầu lại, cái kén hình thành xung quanh Thu Ảnh Đồng nứt ra thành từng vết.

Bùm

Cái kén trực tiếp nổ tung, một bóng người mảnh khảnh xuất hiện trước mặt Vương Song. Toàn thân được bao phủ bởi một bộ khải giáp màu đỏ rực, trên khải giáp khắc phượng hoàng hư ảnh sống động như thật, còn có vô số văn tuyến không thể giải thích được, tôn lên dáng người Thu Ảnh Đồng hoàn mỹ như một nữ chiến thần, trên người nàng mơ hồ xuất hiện một cỗ khí vượt qua cấp chín, làm cho người ta ngạc nhiên nhất chính là sau lưng nàng lại xuất hiện một đôi cánh do hỏa diễm tạo thành, đôi cánh khoảng chừng một trượng, nhiệt độ cao trào.

- Ảnh Đồng, hiện tại ngươi cũng có thể bay!

Nhìn bộ dạng Thu Ảnh Đồng như vậy, câu đầu tiên mà Vương Song chính là như thế.

Nhất thời hai má Thu Ảnh Đồng vốn đang cười tươi đột nhiên tối sầm, tức giận nhìn thoáng qua Vương Song. Sau đó quay đầu nhìn về phía đôi cánh sau lưng nàng, tâm niệm vừa động, cánh hỏa diễm ầm ầm lay động, toàn bộ thân thể mạnh mẽ bay lên không trung.

Vù vù

Tiếng gió gào thét, Thu Ảnh Đồng ở giữa không trung giống như một hài tử vừa mới có được đồ chơi, không ngừng chơi đùa, lúc thì bay cao, lúc thì bay thấp, thỉnh thoảng xoay tròn chín mươi độ.

Nhìn bộ dạng thu Ảnh Đồng như vậy, trong lòng Vương Song cũng nổi lên một chút tâm tư đùa giỡn, hắn giang rộng Huyền Lân Sí sau lưng, mãnh liệt bay lên trời, xoay tròn xung quanh Thu Ảnh Đồng, thời gian hắn có được Huyền Lân Sí sớm hơn Thu Ảnh Đồng, kỹ năng phi hành cũng thuần thục hơn nàng, vì vậy, hắn không ngừng bay quanh Thu Ảnh Đồng, làm ra các động tác có độ khó cao.

- Thần khí gì chứ, ta cũng có thể!

Thu Ảnh Đồng không chịu thua, nhìn Vương Song khoe khoang như thế ở trước mặt nàng, tính tình không phục nổi lên, muốn học theo Vương Song làm các động tác khó.

Nhưng nàng vừa mới có được năng lực phi hành, không thể hoàn toàn khống chế đôi cánh sau lưng, nếu như không chú ý, không khống chế được đôi cánh hỏa diễm sau lưng, lập tức sẽ rơi xuống dưới.

- Ah

Hét một tiếng chói tai, Thu Ảnh Đồng lộ ra vẻ hoảng sợ, cảm nhận được tiếng gió rít gào từ trên cao, trong lòng Thu Ảnh Đồng cảm thấy vô cùng hối hận.

Bạn cần đăng nhập để bình luận