Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1715: Tần Hoàng Thành (2)

- Không sai, nhưng mà truyền tống trận này đã gần như sụp đổ, ta đoán chừng cũng không thể chèo chống truyền tống!

Vương Song đáp.

- Quả nhiên.

Tần Chính Nam âm thầm kêu lên, xem ra truyền tống trận này hẳn là thượng cổ lưu truyền tới nay, thời gian trôi qua cũng dần dần sụp đổ, truyền tống hai người Vương Song, Dương Mạt xong cũng không còn cách nào chèo chống.

Trong lòng hắn ngược lại có chút đáng tiếc, truyền tống trận là đại hình chiến lược tư nguyên, nếu bị bọn họ đạt được, có đôi khi so với tác dụng một vị Tôn Giả còn mạnh hơn!

Một đường không nói chuyện, Vương Song đoán chừng trong hư không tiến lên khoảng ba canh giờ, Tần Chính Nam vươn tay ra, ở phía trước tùy ý vạch một cái, thân ảnh mãnh liệt từ trong khe bay ra.

Hai mắt tỏa sáng, Vương Song cùng Dương Mạt nhìn về phía trước, nhất thời, cùng nhau hít vào một ngụm khí lạnh.

Trước mắt bọn họ là một tòa đại thành trì vô pháp tưởng tượng, cao trăm trượng, nhưng dài rộng không biết bao xa, bọn họ từ xa nhìn lại, căn bản không nhìn thấy cuối cùng.

Cả tòa thành trì được chế tạo từ một loại kim loại nào đó không biết tên, trên tường có dấu vết của đao thương Kiếm Kích, còn có vết máu màu đỏ sậm bên trên, dường như trải qua không biết bao nhiêu trận chiến đấu.

Trên thành trì, từng binh sĩ khoác khải giáp đứng ở trên tường thành, một bước một trạm canh gác, khí thế tương liên, cách một khoảng cách có một tên võ giả cường đại tọa trấn, từ xa nhìn lại, lấy những này võ giả cường đại này tựa như hình thành một tòa trận pháp khổng lồ.

Cửa thành cao đến mấy chục trượng mở ra, bóng người như nước chảy ra vào, có người bình thường, cũng có võ giả, cả tòa thành trì giống như một con Thượng Cổ Hung Thú, lẳng lặng mà sừng sững trong vùng bình nguyên.

- Đây chính là Tần Hoàng thành, nhân khẩu mấy ngàn vạn, cũng là hạch tâm của Đại Tần Đế Quốc, tụ tập toàn bộ lực lượng cường đại nhất đế!

Tần Chính Nam nhẹ giọng mở miệng nói. Trong giọng nói cũng có một vòng tự hào, dù sao đây là thành trì thuộc về Tần gia bọn hắn, chính bọn hắn năm đó hao tổn tận tâm huyết chế tạo không phá chi thành, trải qua vô số năm mưa gió ngật đứng không ngã!

- Trong hoàng thành các đại thế gia, tông môn chiếm cứ, không thể so với Trấn Yêu thành, tất cả đều phải cẩn thận, lỡ như chọc tới lão cổ đổng gia tộc nào thì đó chính là tai họa!

Tần Chính Nam mang theo hai người đi thẳng về phía trước, đồng thời dặn dò Vương Song một ít chuyện.

Theo dòng người tiến vào thành trì, Vương Song càng có thể cảm nhận được sự phồn vinh của Hoàng Thành, đông nghịt, như nước chảy, nếu như không phải cảm nhận được tu vi của những người này, Vương Song đều sẽ cho rằng mình đang tới Địa Cầu cổ đại!

Nhưng mà, Tần Chính Nam cũng không dừng lại, tiếp tục dọc theo đường lớn đi thẳng về phía trước, mỗi một bước bước là mấy trăm mét, cự ly xa hóa thành một bước, đối với Tôn Giả mà nói, chẳng qua là sửa dụng Không Gian Chi Lực, Vương Song cùng Dương Mạt hai người ở phía sau lưng liều mạng đuổi theo, phát huy tốc độ đến cực hạn mới có thể miễn cưỡng đuổi theo đối phương.

Nhưng mà thời gian khoảng chừng một nén nhang, người chung quanh Vương Song dần dần giảm bớt, kiến trúc chung quanh cũng dần dần trở nên càng càng hùng vĩ, một rẽ ngoặt, trước mắt Vương Song trở nên rộng rãi, hai bên đường phố, đều là từng tòa cung điện cùng phủ đệ vô cùng to lớn.

Mà phía xa xôi, Vương Song có thể nhìn thấy tòa thành cự đại nhất trong thành, so với ngoại thành, toà Nội Thành này càng thêm tinh xảo, toàn thân tản ra một màu sắc u ám, nhìn xa xa, Vương Song cảm nhận được một cỗ uy nghiêm chi khí.

Vương Song đột phát, trong mắt lóe lên một vòng ba động, Thiên Nhãn mở ra, sau một khắc, trong tầm mắt bị một tầng hào quang màu vàng nhạt bao phủ, tầng quang mang này vô cùng nồng đậm, gần như khiến ánh mắt hắn lóe mù!

Vương Song nhanh chóng thu hồi Thiên Nhãn thu hồi, một mặt sợ hãi nhìn Nội Thành phía xa, tim hắn đập bình bịcg, cảm giác mình đang làm một chuyện ngu xuẩn.

Tần Chính Nam dừng lại trước một tòa phủ đệ, phía trên có một chứ “Tần” lớn.

Tần Chính Nam bước dài đi vào, mà bốn tên thị vệ ở cửa chính nhìn thấy Tần Chính Nam, vẻ mặt kích động.

- Tham kiến Tần Vương điện hạ!

Bốn tên thị vệ cung kính nửa quỳ mở miệng nói.

- Đứng lên đi!

Tần Chính Nam chậm rãi mở miệng, phất tay ra hiệu mọi người đứng dậy, nhìn Vương Song cùng Dương Mạt phía sau mình, ra hiệu cho bọn họ đuổi theo.

Nhìn thấy hai người trẻ tuổi vậy mà đi cùng Tần Vương trở về phủ đệ, bốn tên thị vệ đều vô cùng kinh ngạc, nhưng bọn họ cũng đều biết quy củ của Tần phủ, không nói gì thêm, nhìn Vương Song cùng Tần Chính Nam đi vào phủ.

Tần Chính Nam thân là Hoàng Thất nhất tộc, còn là cao thủ hàng đầu, thân phận của hắn luôn đứng hàng đầu, diện tích của cả phủ cũng đến mấy ngàn mẫu, hàng ngàn người hầu, ai cũng có tu vi trong người, hơn nữa thấp nhất cũng là cảnh giới Tiên Thiên, trong đó cảnh giới Hóa Thần cũng có không ít!

Trong phủ đệ có Linh Dược Viên, Yêu Thú Viên, hồ nhỏ và thác nước, núi giả phi tuyền, còn có vô số Kim Liên, sinh trưởng ở trong hồ nhỏ, toàn bộ phủ đệ được bao phủ bởi một tầng kết giới, thu hút vô số nguyên khí, khiến nguyên khí trong phủ đệ so với bên ngoài cường thịnh gấp mấy lần!
Bạn cần đăng nhập để bình luận