Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1898: Cửu trọng quan!

Trong mơ hồ, tựa như có một loại ý thức nào đó đang thức tỉnh, đây là khí linh, ở cảnh giới Tinh Chủ, thần binh dần dần sẽ có linh tính, chờ đến cảnh giới Tôn Giả, linh tính này sẽ dần dần tăng lên, thậm chí sẽ trở thành khí linh chính thức!

“Hô”

Lần nữa trôi qua nửa ngày, bọn họ cuối cùng cũng đi ra ngoài, áp lực phải gánh chịu trên người lập tức nhẹ bớt, trước mắt ngay lập tức sáng lên, đây là một mảnh đất bằng rộng mênh mông, trên đất bằng chỉ có một đỉnh núi khổng lồ, chọc thẳng vào mây trời!

Giống như là một ngón tay, từ trên mặt đất mọc lên!

Nhìn đỉnh núi này, bọn họ cảm nhận được một cổ áp lực vô cùng khủng bố, giống như là từ chín tầng trời rơi xuống!

Phía sau bọn họ, từng đạo từng đạo bóng người từ trong đó đi ra, đồng dạng nhìn thấy đỉnh núi khổng lồ đứng sừng sững giữa thiên địa ở trước mắt!

– Côn Bằng Điện ở ngay trên đó sao?

Có người tự lẩm bẩm!

Thân ảnh tất cả mọi người hóa thành một đạo lưu quang, bay lên phía trên, càng bay lên cao, loại kia áp lực kia lại càng khủng bố, đông đảo các đại thiên kiêu ở thời điểm bay tới năm ngàn trượng đều dừng lại!

Không phải do bọn họ muốn dừng lại, mà loại kia áp lực đã đạt tới một cấp độ khủng bố!

Cho dù là Tinh Chủ cũng phải nhíu mày!

Nhóc con ngược lại vô cùng cứng cỏi, thậm chí thời điểm bay đến năm vạn trượng đều không hề dừng lại chút nào, giống như không cảm nhận được!

Cuối cùng, bọn họ cũng leo đến đỉnh núi, nhìn thấy một cái cung điện vô cùng đồ sộ, ở trong hỗn độn, giống như là Thần Linh, chung quanh, Địa Thủy Phong Hỏa không ngừng hiện lên, giống như khai thiên tích địa!

Từng đạo từng đạo tia chớp màu đen lóe lên, tung bay xung quanh cung điện!

– Côn Bằng Điện!

Ba chữ rất lớn giống như Thiết Họa Ngân Câu nổ lên phía trên cung điện, tựa như tràn ngập một loại ma lực thần bí!

Đây, chính là Côn Bằng Điện, đã từng là chỗ ở của Côn Bằng Đại Thánh, cũng là hạch tâm của cả tòa Thánh Cảnh này!

Đối diện với tòa cung điện này, bọn họ giống như là đối diện với một vị Yêu Thánh đang gào thét giữa tinh hà, từ tận sâu trong linh hồn cảm giác được sự run rẩy!

– Đi, vào thôi!

Sắc mặt Vương Song ngưng trọng, đã đến nơi này, không có lý do gì rút lui, nhất định phải vào xem một chút!

Thế nhưng Côn Bằng Điện sừng sững trước mắt, có một cái cửa lớn màu đen vẫn đang đóng, giống như mấy chục vạn năm cũng chưa từng có người đi vào!

Vương Song tiến lên, dùng lực đẩy, thế nhưng cánh cửa lại không nhúc nhích chút nào, trên người Vương Song bộc phát ra vô lượng thần quang, lực lượng song chưởng có thể phá hủy sơn mạch vô tận, nhưng rơi vào cánh cửa này, lại không có một chút tác dụng nào!

Nhóc con thấy thế, cũng tiến lên, trên thân thể nho nhỏ bộc phát ra một cổ lực lượng có thể so với Chân Long, cánh cửa vậy mà chỉ hơi động một chút, động tĩnh rất nhỏ!

– Hử?

Vương Song lại có chút kinh ngạc, dừng lại động tác, trong mắt lóe lên một vòng suy tư.

– Nhóc con, ngươi tiếp tục đẩy!

Vương Song nói.

Nghe vậy, nhóc con không chút chần chờ, tiếp tục dùng lực đẩy cửa, trên thân thể nho nhỏ tán phát ra từng đạo từng đạo thần lực ba động mạnh mẽ!

Theo sự thôi động không ngừng của nhóc con, cánh cửa này vẫn là hơi chấn động, tựa hồ bị thôi động.

– Ta hiểu rồi, Dương Mạt, lấy Côn Bằng Linh Vũ ra đây!

Vương Song chợt nói.

Dương Mạt sững sờ, chẳng qua cũng không hỏi vì sao, đưa Côn Bằng Linh Vũ cho Vương Song.

“Rầm”

Vương Song huy động Linh Vũ, chém về phía cánh cửa khổng lồ màu đen này!

Cửa lớn màu đen chấn động, so trước đó càng chấn động mãnh liệt hơn!

– Đây là cần di vật của Côn Bằng Đại Thánh mới có thể mở cửa lớn ra!

Những người khác thấy thế, đồng loạt giật mình, lập tức hiểu được.

Một khắc sau, tất cả mọi người đều lấy ra di vật của Côn Bằng, phàm là nhiễm khí tức của Côn Bằng thì đều là di vật của Côn Bằng, có Linh Vũ, thậm chí có một cái móng vuốt khô héo, gần như mục nát, nhưng khi Trọng Đồng dùng tay vung vẩy, lại là bộc phát ra một cỗ ba động kinh khủng!

Vương Song đều là hơi kinh ngạc, cái móng vuốt này, chẳng lẽ là móng vuốt của Côn Bằng Đại Thánh hay sao, nhưng Côn Bằng Đại Thánh là Thánh giả, cho dù vẫn lạc, thì thân thể hẳn là cũng sẽ không mục nát đi!

Dưới sự hợp lực của mọi người, cửa lớn của Côn Bằng Điện từ từ mở ra, một cổ khí tức phủ bụi vô số năm từ bên trong xông ra, nương theo đó còn có một cỗ nguyên khí kinh khủng đến cực hạn!

So với nguyên khí ngoại giới còn cao cấp hơn, vẻn vẹn chỉ hấp thu một chút, bọn họ đã cảm giác được tu vi của chính mình dường như lại tăng lên!

Mọi người liếc nhau, trong mắt đều là chớp động vô tận hưng phấn, Vương Song nhanh chân đi thẳng về phía trước!

Một đám người lục tục ngo ngoe tiến vào bên trong Côn Bằng Điện, sau đó cửa lớn của Côn Bằng Điện lần nữa ầm vang!

“Phụt”

Bên trong đại điện, từng đạo từng đạo quang mang sáng lên, đó là từng khỏa Dạ Quang thạch, tản ra quang mang nhu hòa, chiếu rọi nơi này giống như ban ngày!

– Đám nhóc con, chào mừng đến với Côn Bằng Điện!

Một giọng nói vô cùng tang thương, tựa như bất biến cất lên từ thuở xa xưa!

Mọi người nhìn sang, trên đại điện, một đạo thân ảnh mơ hồ đứng ở nơi đó, thân ảnh tuy rằng không vạm vỡ, nhưng lại giống như đứng trên toàn bộ Tinh Hà, Vô Tận Tinh Thần chuyển động quanh hắn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận