Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2385: Chịu chết!

Một tiếng cười khẽ vang lên, một cỗ uy áp khủng khiếp bỗng nhiên xuất hiện, không kém uy áp của Tổ Long chút nào, một vệt thần quang rơi xuống người của Chu Yếm, khôi phục lại thương thế cho nó, đồng thời hóa thành một hư ảnh, xuất hiện ở phía trước các Hỗn Độn cự thú!

- Cửu Anh!

Đối phương cũng là một hư ảnh, có chín đầu, mỗi đầu đều vô cùng xinh đẹp, giống như tác phẩm hoàn mỹ nhất trong trời đất!

Đây chính là một trong cường giả cấp cao nhất trong Hỗn Độn sinh linh, nổi danh ngang với Tổ Long, Cửu Anh!

Thấy Cửu Anh ra mặt, thanh âm của Tổ Long trong nháy mắt cũng trở nên trầm thấp,

- Cửu Anh, đây là lãnh địa của ta, ngươi muốn tuyên chiến với bản tọa sao?

Thân ảnh Vương Song lặng yên không một tiếng động, xuất hiện ở bên cảnh Phong Hiên, ánh mắt sâu thẳm nhìn một đám Hỗn Độn cự thú ở đối diện.

Phong Hiên nhìn thấy Vương Song, đang muốn hành lễ, bị Vương Song ngăn lại.

- Ha ha, Tổ Long, ta cũng vì suy nghĩ cho tất cả Hỗn Độn sinh linh mà thôi, chưa đến mười ngàn năm, mà vạn tộc đã có thể uy hiếp thực lực của chúng ta, lại cho bọn họ thêm một khoảng thời gian nữa, mảnh thiên địa này không biết có còn chỗ đứng cho chúng ta nữa hay không!

Cửu Anh không nhanh không chậm nói.

- Đương nhiên, tất cả mọi người là Hỗn Độn sinh linh, chỉ cần Tổ Long ngươi không can dự vào việc tiếp theo của đám Chu Yếm, đợi đến khi diệt sát đám côn trùng này, Tổ Long Sơn vẫn là lãnh địa của ngươi, ta đảm bảo, không có bất kỳ nhân vật nào dám mạo phạm ngươi!

Lời vừa dứt, cả vùng trời đất đều an tĩnh lại, tất cả cường giả bộ lạc đều ngừng thở, vô cùng căng thẳng, bọn họ đều biết rất rõ, sinh tử tồn vong của tất cả bọn họ, có thể nói đều nằm trong tay của Tổ Long, một khi Tổ Long không che chở bọn họ nữa, nhũng Hỗn Độn cự thú này, tuyệt đối sẽ triển khai tuyệt sát kinh khủng nhất!

Ngay cả Vương Song cũng giật mình, sao hắn không nghĩ đến, cường giả cấp cao nhất trong Hỗn Độn cự thú – Cửu anh, lại phản ứng nhanh như vậy, hơn nữa còn tự mình ra mặt, thật sự không cho bọn họ chút thời gian để phát triển.

Trong lòng hắn cũng dâng lên cảm giác sốt ruột, vốn trong dự định của hắn, nhiều lắm chỉ có vài con Hỗn Độn cự thú đột kích mà thôi, bị uy thế của Tổ Long đẩy lui, vạn tộc thì khiêm tốn tu hành, đợi qua mấy mươi ngàn năm, mấy trăm ngàn năm nữa, sinh ra thật nhiều Thánh Giả, Chuẩn Đế, thậm chí là Đế Quân!

Nhưng bây giờ, tất cả những thứ này đến quá nhanh, hắn đã nghĩ quá đơn giản, Hỗn Độn cự thú không thể ngộ đạo, nhưng đầu óc lại không có vấn đề, cường giả đỉnh cao trong vạn tộc chém giết không ít Hỗn Độn cự thú Thánh Cấp, bọn họ chắc chắn cũng biết thực lực bây giờ của Vạn Tộc!

Cho nên, bọn họ mới chuẩn bị lấy Lôi Đình Chi Thế, trực tiếp diệt sát toàn bộ vạn tộc, một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, dựa vào thực lực tổng thể của Hỗn Độn cự thú bây giờ, đây hoàn toàn là chuyện vô cùng đơn giản!

Thậm chí Tổ Long là điều cố kỵ duy nhất, cho nên, Cửu Anh mới phải ra mặt.

Chỉ là, bây giờ Tổ Long cũng đứng trước hai sự lựa chọn, một là trở thành kẻ thù của tất cả Hỗn Độn sinh linh, cường ngạnh bảo vệ bộ lạc ở dưới Tổ Long Sơn, một cái khác, chính là không quan tâm đến sống chết của bọn họ!

Dựa vào thực lực của Tổ Long, muốn trở thành kẻ thù của tất cả Hỗn Độn sinh linh, điều này căn bản là không thể!

Vương Song đặt tay lên ngực tự hỏi, nếu bản thân là Tổ Long, cũng không biết phải quyết định thế nào!

- Ha ha, Cửu Anh, ngươi đang uy hiếp ta sao!

Thanh âm trầm thấp của Tổ Long vang lên, vô cùng lạnh lùng,

- Nếu ta từ chối, có phải ngươi cũng muốn diệt trừ cả ta không!

Nhiệt độ trời đất hạ xuống rất nhanh, trên bầu trời, từng mảnh bông tuyết rơi xuống, trong nháy mắt trở thành thế giới cực hàn!

Nghe Tổ Long vặn hỏi, Cửu Anh khẽ cười một tiếng, giọng cười nghe như đứa trẻ.

- Ha ha, Tổ Long, tất cả mọi người đều là Hỗn Độn sinh linh, sao có thể rat ay với ngươi, nhưng mà, nếu ngươi thật sự muốn bảo vệ những bộ lạc này, ta cũng chỉ có thể ra tay.

Cửu Anh vừa dứt lời, xuất hiện từng đợt khí tức khủng khiếp, giống như một hằng tinh tản ra thần diễm hừng hực.

- Cửu Phượng!

Tổ Long hừ lạnh một tiếng.

Hai Hỗn Độn sinh linh chí cường ra mặt, Tổ Long thật cảm giác bản thân tiến thoái lưỡng nan, nếu tiếp tục chống đỡ, nó khẳng định bản thân không phải đối thủ của hai cường giả đồng cấp này, thế nhưng một khi từ bỏ những cường giả của những bộ lạc này, hẳng khác nào tất cả những cố gắng của bản thân đều là uống phí, những bộ lạc này dù có thật sự bị diệt sát, nhưng hỏa chúng đã vung ra, tạo thành Liệu Nguyên Chi Hỏa, không thể nào bị dập tắt, tương lai vạn tộc có xưng hùng, cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho mình!

Hơn nữa, đối với Vương Song, nó cũng có việc nhờ đối phương, Hỗn Độn Kinh cuối cùng bản thân cũng không đạt được, bản thâ buông bỏ những bộ lạc này, cuối cùng bản thân mình cũng chẳng có gì nữa!

Đó là đột phá cực hạn của bản thân, đột phá khó hy vọng nhất, không đến vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối sẽ không buông bỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận