Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1167: Tinh Vực truyền tống trận

Vương Song nghe vậy, thậm chí không có thời gian hỏi thăm là cái gì, đã bị Tiểu Không mang theo, nhưng mà chỉ trong một tức, Vương Song đã lặng lẽ xuất hiện bên ngoài căn cứ địa.

- Hắc hắc, mặc dù rất nhiều năng lực không dùng được, nhưng di chuyển ngắn trong không gian thì vẫn có thể làm được!

Tiểu Không cười đắc ý, sau đó mang theo Vương Song tiếp tục bay về nơi xa.

Tốc độ di chuyển của Tiểu Không cực nhanh, giống như là thuấn di, nháy mắt đã xuất hiện ngoài ngàn mét, nhưng mà mấy phút ngắn ngửi, Vương Song cùng Tiểu Không đã đến chỗ sâu trong hải vực, Tiểu Không dựa theo phương hướng mà mình cảm nhận được tiếp tục bay về phía trước.

- Chúng ta đã đến biên giới của Tam giác Bermuda, ngươi chắc chắn còn muốn tiến lên?

Vương Song nhìn nước biển đen thui, sóng trên mặt biển ầm ầm như một cái miệng lớn đang thôn phệ, chỉ nhìn thôi cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía.

- Tiến lên! Ta cảm nhận được dao động kỳ quái kia rất mãnh liệt!

Tiểu Không có chút kích động mở miệng, nói xong Không Gian Chi Lực bao phủ cả người Vương Song đi vào:

- Xem lá gan của ngươi này, cũng chỉ là một tinh cầu vứt đi, có thể có tồn tại cường đại sao!

- Có ta ở đây, ch dù tinh cầu này bị hủy diệt bổn tọa của không sợ!

Vương Song cảm thấy trước mắt tối sầm lại, chờ đến khí hắn mở mắt lần nữa, phát hiện một màn trước mắt, nước biển màu đen bắt đầu điên cuồng mãnh liệt, một cỗ mãnh liệt quét qua, cuồng phong giống như đao nhỏ mà rơi xuống.

- Nơi này chính là Tam giác Bermuda?

Vương Song hiếu kỳ nhìn chung quanh, trừ sóng biển cùng cuồng phong, dường như cũng không có cái gì!

Nhưng mà Vương Song nhìn về phía Tiểu Không, lại phát hiện ánh mắt nó chấn kinh, cả người giống như bị sét đánh!

- Nơi này rốt cuộc là nơi nào! Vương tiểu tử, chẳng lẽ nơi này là một nơi đã hủy diệt tồn tại vô thượng! Sao có thể có trận thế vô thượng như vậy tồn tại chứ!

Tiểu Không có chút run rẩy nói, giống cực kỳ kinh hãi!

- Có chuyện gì vậy?

Vương Song có chút chấn kinh mở miệng hỏi, ngắm nhìn bốn phía, lại không phát giác được nguy hiểm gì!

Nghe thấy lời của Vương Song, Tiểu Không xoay đầu lại, nhìn hắn, khuôn mặt nhỏ có chút tái nhợt:

- Ngươi nhìn phía trước!

Không gian trước mắt chấn động, giống như bỏ đi một tầng lụa mỏng cảnh tượng phía sau hoàn toàn lộ ra!

Từng tia chớp màu đen đánh xuống, che kín hư không, giống như Thiên Phạt, trên bầu trời nổi lên mưa máu, từng đạo khí tức khủng bố tràn ngập, mảnh thiên địa này giống như nơi bị nguyền rủa, vô số hư ảnh thi thể giống như Thần Ma xuất hiện, mỗi một loại đều không giống nhau, nhưng đều có một đặc điểm, là vô cùng mạnh mẽ!

Ở nơi xa hơn, thậm chí xuất hiện một cảnh tượng kỳ quái hơn, khoảng trời mênh mông, trong Hỗn Độn Thế Giới, từng con cự thú to bằng tinh hệ sừng sững ở trên Đại Địa vô tận, rít lên một tiếng, càn khôn vỡ vụn, thời không vì đó mà run rẩy, vô cùng đáng sợ!

Nhưng dường như có một người xuất hiện, một ánh đao chói sáng cuồn cuộn lướt qua, một đao trước mặt, mặc cho ngươi pháp lực thông thiên, mặc cho ngươi Thần Thông Cái Thế, đều không thể thoát khỏi vẫn lạc!

Đao quang xuất hiện, cự thú trực tiếp bị chém giết, sau đó cảnh tượng sụp đổ, nhưng khi Vương Song lại nhìn thấy nhân ảnh kia xuất hiện, con mắt tựa như nhìn về phía nơi này, dường như có phát giác.

Sau một khắc, thiên địa rung mạnh, giống như xảy ra một số chuyện nghịch thiên, toàn bộ cảnh tượng nơi này biến mất, khôi phục màu vốn có của nước biển, mặc dù vẫn biến thành màu đen, nhưng lại không hề khủng bố như trước.

Sóng biển màu đen gào thét, có một loại khí tức hủy diệt ùn ùn kéo đến, nhưng lúc này hai người Vương Song cũng không thèm để ý, chỉ nhìn về phía trước, trong lòng cảm thấy vô cùng chấn động!

- Cái này, đây là cái gì? Tàn ảnh sao?

Thanh âm của Vương Song run rẩy nhìn bóng người kia, không biết vì sao, hắn lại có cảm giác muốn rơi lệ!

Tại sao chứ, Vương Song cam đoan mình tuyệt đối chưa từng gặp đối phương, hơn nữa còn giống sự tồn tạ vô thượng, nhất đao thậm chí còn kinh khủng hơn một toàn tinhh hệ, sao có thể quen biết mình chứ!

Nhưng lần đầu tiên Vương Song nhìn thấy đối phương, có thể cảm thấy linh hồn mình đnag run rẩy, cảm giác quen thuộc, nhưng mà Vương Song không biết cảm giác quen thuộc này rốt cuộc xuất hiện từ đâu.

- Viễn Cổ Kỷ Nguyên! Đây chẳng lẽ là Hỗn Độn Thời Đại, Vạn Tộc sinh linh đều vừa mới bắt đầu!

Tiểu Không chấn động nói:

- Hỗn Độn Thời Đại, nghe nói đó là thời đại của Hỗn Độn Cự Thú, mỗi một con Hỗn Độn Cự Thú đều là sự tồn tại chí cường, đều là Thiên Địa Sủng Nhi, mà Vạn Tộc xuất phát từ tầng dưới cùng, bị Hỗn Độn Cự Thú thống trị, không biết qua bao nhiêu năm, sự tồn tại vĩ đại nhất trong nhân tộc Nhân Hoàng xuất hiện, mang theo cường giả tuyệt thế của các tộc chiến Hỗn Độn Cự Thú, đánh vỡ nát thiên địa, chém giết tất cả Hỗn Độn Cự Thú, sau đó mới có nền văn minh vạn giới hiện tại!

- Đó là thời đại hắc ám nhất của Vạn Tộc, toàn bộ sinh linh không phải là đồ ăn của Hỗn Độn Cự Thú, nếu như không phải Nhân Hoàng, chỉ sợ hiện tại vạn giới vẫn là thiên hạ của Hỗn Độn Cự Thú!

Khí Linh chậm rãi nói ra bí mật đầu tiên:

- Thân ảnh kia, có lẽ là Nhân Hoàng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận