Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2120: Song Thánh Chi Kiếp! (2)

Hai Thánh Giả tập kích, tất cả cường giả Phượng Hoàng nhất tộc đều biến sắc, kinh hãi nhìn hai nhân vật khủng bố này!

Vương Song cũng vô cùng kinh hãi, hai tôn Thánh Giả tập kích, một vị là Hỗn Độn cự thú, một vị thần bí vô cùng, Phượng Hoàng nhất tộc hiện giờ toàn bộ chiến lực chỉ có một mình Hoàng Chủ, có thể chống cự hay không?

Đương nhiên, Phượng Hoàng nhất tộc có thể chống cự hay không Vương Song cũng không quan tâm, hắn quan tâm chính là Thu Ảnh Đồng, chỉ cần Thu Ảnh Đồng không có việc gì, dù cho Phượng Hoàng nhất tộc chết sạch, hắn cũng không để ý!

- Tuy nhiên, nhìn tình hình bây giờ, Phượng Hoàng nhất tộc đang gặp nguy hiểm. Vậy giờ ta với Ảnh Đồng nên làm cái gì bây giờ?

Vương Song nhướng mày, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào vòng tay lưu ly.

- Các hạ là ai, đến bây giờ còn che dấu thân phận của mình?

Hoàng Chủ hừ lạnh một tiếng, lạnh băng hỏi, một tòa Lưu Ly Hộ Tráo bao phủ hỗn độn quả, dĩ nhiên là một bán thánh binh!

Thánh binh, cho dù thánh giả cũng chưa chắc có thể luyện chế ra, một thánh binh, chính là có thể so với một vị thánh giả!

Nhưng Hoàng chủ nghi hoặc nhìn đối phương, đối phương đang che dấu thân phận của mình, Hoàng chủ biết được cũng rất nhiều thánh giả, nhưng trong ấn tượng của nàng lại không có tin tức của đối phương.

Hoặc là đối phương biết mình, sợ sau này mình sẽ trả thù, hoặc là đối phương thân phận đặc thù, không thể để người quen biết!

Trong lòng Hoàng chủ nhanh như chớp hiện lên đủ loại ý niệm trong đầu, nhìn đối phương, thánh đạo chi uy mênh mông như uyên tựa tiềm long!

Nghe được lời nói của Hoàng chủ, đối phương không trả lời, mà là phất ống tay áo, thánh lực mênh mông càn khôn, hóa thành một băng sơn khủng bố, do cực đạo hàn băng tạo thành, dường như có thể đóng băng cả vũ trụ!

- Cực Đạo Băng Uyên.

Băng sơn đánh ra, phương viên mấy chục vạn dặm bắt đầu đóng băng như chớp, ngay cả thời không cũng phải đóng băng, tựa hồ đi tới cuối năm kỷ nguyên!

Bên kia, Chúc Long nhìn tình hình này, giơ chân đạp một cái, một chưởng đánh ra, nát bấy hết thảy!

Phía dưới, không ít cường giả Phượng Hoàng nhất tộc đối mặt với một chưởng uy thế, thân thể nháy mắt nát ra!

Hai vị thánh giả giáp công, cho dù hoàng chủ tu vi thông thiên, cũng giành được chút lợi thế!

- Ngăn trở!

Tộc trưởng Phượng Hoàng Vũ nhất tộc hét lớn một tiếng, miễn cưỡng vận chuyển nguyên lực, tế xuất một viên bảo châu, cũng là một kiện bán thánh thần binh, tản ra quang mang rực rỡ, ngăn trước bàn tay!

Những người khác thấy thế, cũng miễn cưỡng vận chuyển nguyên lực, rót nguyên lực vào trên bảo châu.

- Không tự lượng sức mình!

Chúc Long cười lạnh một tiếng, bàn tay không ngừng, tiếp tục đánh xuống, tựa như vỗ ruồi vậy.

- Oành.

- Rắc.

Một tiếng nổ lớn, bảo châu rực rỡ cũng không chống đỡ được, liền ầm ầm bạo nát, hóa thành thần quang đầy trời!

- Phụt. Phụt. Phụt

Từng tiếng phụt máu vang lên, từ Hoàng Vũ cho đến tộc nhân bình thường, trực tiếp ngã xuống đất không dậy nổi, khí tức trong nháy mắt mệt mỏi đến cực hạn!

Bao gồm cả Thu Ảnh Đồng, cũng ngã trên mặt đất, khí tức yếu ớt, chỉ còn đôi mắt nhìn về phía Vương Song.

- Tiểu Không, phá vỡ cấm chế!

Vương Song biến sắc, hét lớn một tiếng, Tiểu Không không chút do dự, không gian lực nhộn nhạo, hóa thành một thanh không gian chi nhận, trực tiếp chặt nát bảo vật hình thành cấm chế!

Sau một khắc, thân ảnh Vương Song hóa thành một đạo lưu quang, xuất hiện bên cạnh Thu Ảnh Đồng!

- Đi!

Chân chính ở giữa chiến trường, Vương Song mới cảm giác được áp lực mà Phượng Hoàng nhất tộc đang nhận lấy, giống như vô số Thái Cổ Thần Sơn đè xuống, khiến linh hồn người ta sụp đổ, đừng nói chiến đấu, muốn tăng lên dũng khí chiến đấu cũng rất khó!

Không chút do dự, Vương Song một tay bắt lấy Thu Ảnh Đồng, chân giẫm lên vây bằng bước, tựa như một đạo điện quang, không đúng, so với điện quang còn nhanh hơn mấy chục lần!

Hắn không có chút ý niệm hỗ trợ trong đầu, thánh giả chi chiến, tôm nhỏ như mình không có ý niệm xen vào!

- Ấy?

Nhìn thấy Vương Song bỗng nhiên xuất hiện, mang một con kiến hôi đi, Chúc Long hừ lạnh một tiếng:

- Trước mặt bổn tọa chạy trốn, si tâm vọng tưởng!

Dứt lời, Vương Song cảm giác được thân thể mình nháy mắt ngưng đọng, giống như côn trùng bị phong ấn trong hổ phách, đừng nói chạy trốn, muốn động một ngón tay cũng không làm được!

Trong lòng Vương Song kinh hãi vô cùng, đây chính là uy lực của thánh giả, thật sự khủng bố!

Vương Song bị Chúc Long giam cầm, đối mặt với cự chưởng che khuất bầu trời kia, rõ ràng nhận ra được uy hiếp tử vong!

Cũng giống như hắn không quan tâm đến sống chết của Phượng Hoàng nhất tộc, Phượng Hoàng nhất tộc cũng sẽ không để ý sống chết của hắn!

Bị Chúc Long đánh chết, cũng là hắn tự tìm lấy!

- Vương Song, là ta liên lụy ngươi!

Bên môi Thu Ảnh Đồng tràn ra một ít máu tươi, ánh mắt tràn đầy tuyệt vọng, áy náy bất an nhìn Vương Song, nếu không phải nàng kiên trì ở lại nơi này, Vương Song cũng sẽ không phải trải qua nguy hiểm như thế, thậm chí sắp chết!

Nàng muốn tự bạo, khiến trấn giữ này nổ tung, thế nhưng sự giam cầm của thánh giả, đâu phải nàng, một thánh giả nho nhỏ có thể làm được, muốn động một chút nguyên lực cũng không thể!
Bạn cần đăng nhập để bình luận