Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2311: Đụng phải Chí Cường Thiên Kiêu!

Giữa tinh không, hai đại chí tôn Thiên Kiêu gặp nhau, giương cung bạt kiếm, khí tức như muốn xé rách thiên địa.

Sau một khắc, hai đại chí tôn Thiên Kiêu bắt đầu đối mặt va chạm.

- Tuyệt Vọng chi mâu!

Một cây trường mâu thông thiên triệt địa xuất hiện, toàn thân màu xám tro, tràn ngập tuyệt vọng!

Thạch Hạo hừ lạnh một tiếng, dưới chân tựa như có mảnh vụn thời gian bay múa, nháy mắt xuyên qua hư không, trực tiếp xuất hiện trước mặt đối phương, một quyền đánh ra, khí huyết tràn ngập thiên địa, giống như một con chân long sống lại!

Thân thể của hắn vô song, cho dù so với thánh thế cũng không kém chút nào!

Tinh không nháy mắt bạo nát, có thể so với một tinh thần tuyệt vọng chi mâu trong nháy mắt bị hắn đánh nát!

- Rầm rầm.

Từng sợi xích màu vàng xuất hiện, trực tiếp lao qua hư không, xuyên thủng thân thể Thiên Vũ!

Nhưng đối phương không để ý, ánh mắt sâu thẳm, nhìn Thạch Hạo, ánh mắt rất bình tĩnh, nhưng dưới sự bình tĩnh ấy lại ẩn chứa tuyệt vọng khó có thể che đậy!

- Tuyệt vọng chi quang!

Thiên Vũ nhẹ giọng mở miệng, trong mắt hắn có quang mang tràn ra, đó là quang mang màu xám tro, tràn ngập lực tuyệt vọng!

Hào quang chỉ mang đến quang minh cùng hy vọng, nhưng hào quang của Thiên Vũ lại khiến người ta vô cùng tuyệt vọng, giống như đi đến cuối cùng.

Thạch Hạo nhất thời cảm giác được cảnh sắc trước mắt biến đổi. Thiên địa mênh mông, đã trở thành một mảnh phế tích. Tinh không mênh mông, triệt để tịch diệt. Bất kể là Thánh địa Bất Hủ hay là Hoàng triều Vô Thượng, hoặc là đế đạo gia tộc, tất cả đều biến mất, trở thành phế tích trong dòng sông lịch sử.

Một tôn thánh giả bị trấn sát, đầu bị chém xuống, treo ở trong tinh không, đế quân bị đánh thủng, vĩnh viễn trấn áp ở Cửu U Chi Địa, từng kiện đế binh bị nghiền nát, giống như đi tới thiên địa mạt kiếp.

Thạch Hạo bi phẫn, tuyệt vọng, muốn rống to, một bàn tay vô thượng rơi xuống, làm cho thân thể hắn nháy mắt bạo nát!

- Không, vũ trụ của chúng ta tuyệt đối sẽ không có kết cục như vậy!

Thạch Hạo rống giận, nơi ngực hắn, từng đạo quang mang rực rỡ chớp động, khiến hắn nháy mắt từ trong ảo cảnh tuyệt vọng tỉnh táo lại.

- A, nhanh như vậy mà có thể từ trong ảo cảnh tuyệt vọng tỉnh táo lại.

Thiên Vũ có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Thạch Hạo.

Thạch Hạo nhìn đối phương, trong mắt tràn ngập sát ý:

- Ngươi đang muốn chết!

- Ầm.

Dứt lời, Thạch Hạo hai tay kết ấn, một đoàn thần quang chói mắt xuất hiện, giống như có bí mật kinh thiên, tạo hóa chi nguyên, sáng ngời một mảnh, tựa hồ do vô số phù văn tạo thành, ẩn chứa đạo lý khắc sâu của bản nguyên thiên địa!

- Chí tôn thần quang!

Tu vi của hắn lần thứ hai đột phá căn bản, cũng là thu hoạch lớn nhất đoạt lại chí tôn đạo cơ nguyên bản, hai đại chí tôn đạo cơ dung hợp, ẩn chứa khởi đầu cùng kết thúc, trở thành chí tôn thần quang trong truyền thuyết!

Đạo thần quang này xuất hiện, tựa hồ có vô số tiên thần tụng kinh, tiên đạo chi âm không dứt, làm cho chư thiên đều vì thế mà rung động.

Nhìn thần quang này, sắc mặt Thiên Vũ trở nên ngưng trọng vô cùng, trên thân thể từng màn sương xám tràn ngập, trên đỉnh đầu, một thần đồ xuất hiện, có đủ loại đồ cảnh, nhưng đều tuyệt vọng vô cùng.

- Tuyệt vọng chi đồ!

Sau một khắc, bức thần đồ này trở nên lớn hơn, khuếch tán ra trước người hắn, vây quanh hắn ở trong đó.

- Oành.

Chí tôn thần quang hạ xuống, thần đồ Bộc phát quang mang rực rỡ, giống như U Minh Địa Ngục, nhưng sau một khắc, bức thần đồ này trực tiếp bị xuyên qua, rơi vào trên người hắn!

- Phụt.

Thiên Vũ phun ra một ngụm máu tươi, nháy mắt bị thương nặng.

Nhìn thoáng qua Thạch Hạo thật sâu, ánh mắt Thiên Vũ ngưng trọng vô cùng, không nói gì nữa, vung tay lên, thân ảnh của hắn lập tức biến mất.

- Đi!

Thanh âm của hắn truyền đến, một đám dị vực thiên kiêu ở nơi xa xôi đều nhao nhao rời đi, đám người Thạch Hạo không tùy tiện tiến lên, lẳng lặng nhìn bọn họ rời đi.

- Vì sao không nhân cơ hội đuổi giết bọn họ?

Một thân ảnh tiến lên mở miệng hỏi, đó là Thánh tử Ngũ Hành Thánh Địa.

- Chí tôn thần quang của ta vừa mới tu thành, không thể tùy tâm sử dụng, đối phương tuy rằng bị ta làm cho trọng thương, nhưng chưa chắc không có liều mạng, đợi đến một thời gian nữa, ta triệt để nắm giữ Chí tôn thần quang, hoặc là thăng cấp Tôn Giả Đệ Cửu Trọng Thiên, muốn giết hắn, dễ dàng!

Thạch Hạo trầm giọng mở miệng.

Nghe vậy, mọi người đều gật gật đầu.

......

Bên kia, Thần Chiến quét ngang tám hướng, một cây long thương quét ngang tám phương, một dị vực thiên kiêu bị trấn sát, trên người hắn bị máu tươi nhuộm đỏ, chỉ là chiến ý trên người càng thêm cường đại!

Đối diện, một thân ảnh mặc trường bào màu tím chậm rãi đi tới, con ngươi tựa hồ đều là do lôi điện tạo thành, tản ra từng đạo điện quang.

- Thiên Tuyệt công tử!

Một đám Dị Vực Thiên Kiêu nhìn thấy người này, nhất thời ánh mắt sáng lên, nhao nhao lui ra.

Thần Chiến nhìn thấy người này, chiến ý trong mắt càng thêm nóng rực, tựa hồ hai vầng thái dương!

- Tới đúng lúc lắm, để ta xem thực lực Dị vực đỉnh cấp Thiên Kiêu các ngươi!

Thần Chiến tức giận gào thét một tiếng, một cây long thương đánh ra, xé rách tám phương, phát ra tiếng long ngâm rung động thiên địa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận