Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2404: Quay lại thời không (3)

- Hừ, ai bảo hắn luôn luôn gạt ta!

Dạ Phi Yên hừ lạnh một tiếng, có chút bất mãn đứng dậy, rời khỏi đại điện cùng Thạch Hạo, theo đó một tiếng nhỏ vang lên, cửa chính ầm ầm đóng lại.

Thời gian qua một nén nhang, bên trong hư không có một cơn chấn động, thân ảnh Vương Song xuất hiện, đứng lại ở bàn dài trước đó, cầm lấy ngọc giản trên đó bắt đầu điều tra, có điều những ngọc giản này ghi lại một chút thần thông thuật pháp và một chút cảm ngộ của Trớ Chu Chi Chủ, hoặc là một vài bí văn.

Vương Song ngẩng đầu, hoàn toàn khuếch tán tinh thần lực của mình ra, hi vọng có thể tìm được một chút đầu mối hữu dụng từ trong đại điện này.

Cả tòa đại điện trống rỗng, để Vương Song lần nữa thất vọng, cuối cùng ánh mắt của hắn lạnh lẽo, lấy Thời Không Châu Tế ra, bố trí xung quanh một tầng cấm chế cường đại.

- Thời Không Ngược Dòng!

Vương Song khẽ quát một tiếng, tất nhiên không cách nào từ trong ngọc giản lấy được, như vậy bản thân ngược dòng thời không trở về, tìm kiếm trong lịch sử, hắn có Thời Không Châu, đối với một đạo nghiên cứu thời không có thể đạt tới trình độ cực kỳ kinh khủng!

"Ầm."

Nương theo một tiếng vang thật lớn, thời không bên trong đại điện đang vặn vẹo, vô số đại đạo quy tắc rơi xuống, lấy tòa đại điện này làm hạch tâm, vô số cảnh tượng xuất hiện, cũng là chuyện đã từng phát sinh ở tòa đại điện này.

Vương Song vậy mà tại nghịch chuyển thời không của tòa cung điện này, đây chính là trong bụng của kẻ thù, nếu như bị đối phương phát giác, hắn tuyệt đối không cách nào rời đi.

Nhưng tìm được nguyên nhân Thạch Hạo thay đổi và tung tích Hồi Thiên Hương, Vương Song vẫn làm như vậy hắn biết rõ, đây là cơ hội duy nhất của bản thân, nếu như không làm như vậy, bản thân có lẽ mãi mãi cũng không cách nào biết được tất cả nguyên nhân của những thứ này!

Vô số cảnh tượng chớp động, cảnh tượng đã từng xuất hiện tại tòa đại điện này xuất hiện lần nữa, nhưng đại bộ phận cũng hoàn toàn trống trải, tòa đại điện này đã 100 năm để đó không dùng tới.

Bởi vậy, Vương Song dù cho ngược dòng thời gian 100 năm cũng không cách nào biết được tin tức hữu dụng.

Có điều hắn không uể oải, tiếp tục ngược dòng, thời gian 100 năm không đủ, vậy thì 200 năm, 200 năm không đủ vậy 300 năm.

Vương Song không ngừng ngược dòng, thấy được cảnh tượng Trớ Chu Chi Chủ đã từng lưu ở tòa đại điện này, tất cả những thứ từng phát sinh ở tòa đại điện này.

May mắn có Thời Không Châu hộ thể, Vương Song tránh thoát khỏi dò xét của đối phương, nhưng ngay cả như vậy, Vương Song vẫn có thể cảm giác được, đối phương giống như phát giác ra, không ngừng nhìn về bên trong hư không.

Một ngày nào đó, Vương Song nhìn thấy trong tay Trớ Chu Chi Chủ xuất hiện một đoạn Huyền Hoàng Quang Hương chớp động, chỉ có ba tấc lớn bằng ngón tay.

Trớ Chu Chi Chủ thận trọng cắt xuống một mảnh, luyện hóa, khí tức không ngừng quay cuồng, mắt trần có thể thấy khí tức của đối phương vậy mà tăng lên một đoạn!

Phải biết, Trớ Chu Chi Chủ là tuyệt thế cường giả cảnh giới Chuẩn Đế, một chút thần hương vậy làm cho tu vi của hắn tiến lên trước một bước, đây là chuyện nghịch thiên cỡ nào!

Đến trình độ này của bọn họ, mỗi một chút tiến bộ cũng phải cần vô số thời gian tích lũy, khổ tu từ kỷ nguyên này sang kỷ nguyên khác, thế nhưng chỉ một chút thần hương đã làm cho Trớ Chu Chi Chủ giảm bớt đi mấy kỷ nguyên khổ tu!

- Hồi Thiên Hương, nhất định là món thần vật kia.

Trong mắt Vương Song tản ra một cỗ quang mang hừng hực, không hổ là Thiên Đạo Mộc, nghe nói được ngưng tụ từ quy tắc bản nguyên bên trong Thiên Đạo Mộc!

Có sinh cơ kinh khủng nhất, có thể nghịch chuyển sinh tử, đối với Trớ Chu Chi Chủ lấy nguyền rủa chi đạo làm đạo, thể nội tràn đầy vô tận tử vong chi ý Chuẩn Đế mà nói, càng là thần vật không thể thay thế.

Mặc dù kích động, nhưng Vương Song biết rõ đây là chuyện đã từng phát sinh, bản thân không có khả năng lấy từ lịch sử ra.

Hắn nhìn tận mắt Trớ Chu Chi Chủ thu Hồi Thiên Hương còn dư lại vào trên người biến mất không thấy gì nữa, trong mắt lóe lên một tia tiếc nuối, điều này hiển nhiên là thứ trọng yếu nhất của đối phương, một khắc cũng không buông ta, mình muốn trộm trên cơ bản không có khả năng!

Tiếp tục quay lại, sắp đến gần ngàn năm trước đó, Vương Song nhìn thấy Trớ Chu Chi Chủ máu me khắp người tiến vào đại điện, trong tay của hắn còn có một thân ảnh đã hôn mê, đạo thân ảnh kia chính là Thạch Hạo!

- Ha ha, chí tôn trời sinh, chí cường vô địch, đáng tiếc, rất nhanh chính là thiên kiêu của chúng ta bên này, bản tọa ngược lại rất chờ mong tràng cảnh ngươi thi triển Vô Thượng Thần Thông săn giết bằng hữu của mình.

Trớ Chu Chi Chủ cười nhẹ một tiếng, đối với thương thế trên người mình không thèm để ý chút nào, ngay sau đó vung tay lên, xuất hiện một quả trái cây màu xám trắng lấp lánh hào quang, giống như một đứa con nít, có ngũ quan mơ hồ, chỉ to cỡ nắm tay nhỏ, bị từng đạo trật tự quy tắc màu trắng bao phủ.

- Chú Thần Quả, mười vạn năm mới kết một quả, người bình thường ăn vào, đủ để lập địa thành thánh, nhưng cũng đủ tẩy đi tất cả ký ức của một người, ngược lại là tiện nghi cho ngươi.....

Bạn cần đăng nhập để bình luận