Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 400: Cút! (2)

Nhưng hắn rất nhanh đè xuống suy nghĩ này trong đầu, Tiến Hoá Giả này cũng dám đánh Lưu Phong thành như vậy, trong căn cứ ai chẳng biết sau lưng phụ tử Lưu Phong có chỗ dựa là hắn, hiện giờ bị người đánh thành như vậy rõ ràng là không cho hắn mặt mũi, Tiến Hoá Giả bên trong căn cứ tiểu tử Lưu Phong không có khả năng không biết, nếu là mấy người mà bản thân đắc tội không nổi thì chắc chắn sẽ nói, nhưng hắn đều không nói được tên của đối phương, rõ ràng là một tên vừa mới trở thành Tiến Hoá Giả, đối với tên này hắn nếu không ra uy chỉ sợ những người khác nghĩ hắn là dễ bắt nạt!

Cho nên hắn chỉ vào Vương Song lạnh lùng nói:

- Chính là ngươi, dám giương oai bên trong căn cứ, xem ra ngươi không để Lôi đoàn trưởng để vào mắt!

- Một khi đã như vậy, thì.......

Lời còn chưa dứt, Vương Song quay người lại nhìn người trước mắt chút quen thuộc.

Bộ dáng Tôn Lập này Vương Song nhớ rõ lúc ấy khi Trương Thiên Khải mang theo đám người Tô Vũ, vô cùng nhu thuận, bây giờ lại là một bộ dáng cuồng bá phách lối.

Hắn nhìn đối phương, lạnh nhạt nhẹ giọng nói:

- Lôi Thành sao, ta đúng là không để hắn vào mắt!

- Soạt!

Những người khác nghe vậy đều có vẻ mặt giật mình nhìn Vương Song, tuy Vương Song là Tiến Hoá Giả nhưng lại dám nói như vậy với nhân vật đứng đầu thành phố Hoa Tân như vậy, theo bọn họ nghĩ hoàn toàn là to gan lớn mật, cho dù là Tiến Hoá Giả đứng đầu căn cứ cũng không dám nói như vậy.

Vẻ mặt Lưu Phong mừng như điên, Vương Song nói như vậy đến lúc đo cho dù có truy cứu Lôi đoàn trưởng biết Vương Song nói hắn như thế khẳng định sẽ rất tức giận, tự nhiên sẽ hướng về phía hắn như vậy hắn có con đường hoà giải.

Vẻ mặt Mặc Vũ Tình lo lắng, Vương Song nói như vậy quả thực là đối địch với thế lực lớn nhất của căn cứ, bị Lôi đoàn trưởng biết, Vương Song ở trong căn cứ khẳng định là sẽ bị làm khó dễ rất nhiều.

Nghĩ đến đây, Mặc Vũ Tình không khỏi có ánh mắt vội vàng ý bảo Vương Song, một bên Trầm Kỳ vốn muốn tiến lên nhìn thấy một màn như vậy, tạm hoãn lại tâm tư muốn tiến lên bắt chuyện, trong lòng thở dài, lời này nếu rơi vào tai của Lôi Thành, không, là chắc chắn rơi vào tai của Lôi Thành, một khi như vậy chỉ sợ Vương Song cho dù là một Tiến Hoá Giả cũng sẽ không có kết cục tốt.

Nhưng mặc kệ phản ứng của mọi người, bộ dáng Tôn Lập nhìn Vương Song giống như gặp quỷ, trừng mắt lên so với chuông đồng còn lớn hơn, có chút lắp bắp mở miệng:

- Vương... Vương... Vương đội!

Trước đây khi giành lại kho lương thực, hắn may mắn đi theo thị trưởng Trương tham gia trận chiến ấy, nhưng thực lực của một Tiến Hoá Giả cấp năm như hắn chỉ có thể xem như con tôm, chỉ có thể đối phó với một ít Zombie đặc thù, hắn cũng thấy được Zombie vương kia cùng với những Ma pháp Zombie khủng bố, chỉ với một con đều có thể xé nát hắn dễ như trở bàn tay.

Nhưng bởi vì những Zombie khủng bố như vậy, người mạnh nhất bọn họ Tô Vũ Tô đại nhân bị thương nặng, Vương Song bị thương cũng liều mạnh chém giết Zombie Vương kia!

Sau trận chiến đó, Vương Song tăng lên cấp tám, hoàn toàn ngồi vững danh hiệu cường giả đứng đầu của ba thế lực lớn!

Về phần ân oán của hắn với Lôi Thành mọi người đều biết, lúc ấy Lôi Thành muốn khống chế người nhà Vương Song để uy hiếp đối phương, sau đó lại bị Vương Song trực tiếp thiêu chết cháu hắn, hiện giờ tuy rằng cầu viện Vương Song, nhưng không có nghĩa quan hệ của cả hai dịu đi, sở dĩ Lôi Thành mở tiệc rượu đón tiếp cũng là được cấp dưới khuyên bảo làm dịu quan hệ với Vương Song, không cần phải cứng ngắc như vậy.

Chỉ là không nghĩ tới Vương Song thế nhưng ngay tại bên trong căn cứ, còn ở trong trang viên đang chuẩn bị tiệc rượu tiếp đón, lại xảy ra xung đột với Lưu Phong, nhớ đến lúc trước Vương Song một đao chém vua Zombie khủng bố, Tôn Lập không chút nào cho rằng mình có thể ngăn cản một đao như thế.

Bởi vậy, trong lòng hắn cũng đã điên cuồng mắng “Lưu Phong chết tiệt, ngươi đây là đang hại chết ta mà, chọc phải sát thần này, Lôi Thành cũng không giữ được ta....”

“Nếu biết người ngươi đắc tội hắn, cho dù là cho ngươi thiên đao vạn quả ta cũng tuyệt đối không đứng ra nói nửa câu, đáng chết, đáng chết......”

Giọt mồ hôi lạnh trên trán hắn không ngừng nhỏ giọt xuống, còn không dám lấy tay lau đi, những người khác đều có chút kỳ quái nhìn Tôn Lập, thế nào vừa rồi còn hùng dũng oai vệ, gà trống lớn khí phách hiên ngang bây giờ trong chớp mắt biến thành một con thỏ trắng trốn trong góc, biến hoá lớn như vậy làm cho những người khác cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Chỉ có một số người có thể nhìn thấy trong mắt Tôn Lập không che dấu được sợ hãi, nhìn Vương Song giống như nhìn thấy một con hung thú thời viễn cổ.

“Chẳng lẽ, thực lực của người này thế nhưng còn mạnh hơn nhiều so với Tôn Lập đại nhân!”

Trong lòng bọn họ đều hiện lên suy nghĩ này

Ánh sáng trong mắt Trầm Kỳ vốn đã tiêu tán tức khắc khôi phục, trong ánh mắt diêm dúa lẳng lơ hiên lên ánh sáng không thể che dấu được, nhìn Vương Song, khoé miệng lộ ra độ cong.

Vương Song nhìn thấy bộ dáng Tôn Lập, lạnh nhạt hỏi:

- Làm sao, muốn ra mặt cho hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận